Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 167: Hồi Ức Của Ôn Nghi

Trong cảnh quay đầu tiên, chính là phân đoạn của nam chính Viên Thừa Chí. Hứa Trăn và các diễn viên khác đứng quan sát xung quanh, lại vô tình gây rất nhiều áp lực cho các diễn viên có mặt.
“Bang!”
Âm thanh thông báo vang lên, cảnh quay đầu tiên chính thức bắt đầu.
Viên Thừa Chí do Hàn Thanh Phong đóng vai đã đứng sau ống kính, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Ôn Thanh Thanh ở tiểu đình cách đó không quá mấy bước chân, ánh mắt có chút ngây ra.
Đây là lần đầu tiên y nhìn thấy Ôn Thanh Thanh trong trang phục nữ nhân. Thật sự không thể ngờ tới, người mà mình từng cúi đầu chào hỏi trước đây lại là một cô nương, cảm giác thật sự có chút hỗn loạn.
Mà Lâm Gia đóng vai Ôn Thanh Thanh thì nghịch ngợm cười, nói: “Tiểu muội thật ra là nữ nhân, trước đây vẫn luôn gạt đại ca, cho nên xin huynh đừng trách.”
Nhìn đến đây, người đứng bên ngoài vây xem cũng gật gật đầu.
Không tồi.
Diễn xuất của hai bạn trẻ đều rất được, cũng không hề gượng ép.
Mà Ôn Nghi, người kể lại phần hồi ức xa xưa, đã mang đến cho cả đoàn phim một bất ngờ lớn.
Diễn viên Hà Tĩnh, người đóng vai Ôn Nghi, thực ra năm nay chưa đến 30 tuổi, nhưng cô ấy lại đóng vai mẹ của Ôn Thanh Thanh trong vở kịch, cho nên cũng phải trải qua một số hóa trang xử lý đặc biệt.
Hà Tĩnh nhìn rất đoan trang, nhã nhặn trước ống kính, không những không có vẻ già dặn, ngược lại còn mang đến cho người ta cảm giác chững chạc vững vàng, khí chất thập phần đúng chỗ.
Trong phần biểu diễn tiếp theo, cô kể câu chuyện của năm xưa một cách không nhanh không chậm, ngữ khí vô cùng bình thản.
Nói về những năm tháng xanh tươi thì vô cùng hoài niệm, nói về người yêu thì mắt trong như nước mùa thu, nói đến cảnh hãi hùng thì giống như còn sợ hãi, lại nói về năm đó, Ôn gia nghĩ kế hãm hại Hạ Tuyết Nghi, trong mắt ngậm nước, cầm lòng không được, cảm xác một lần mất không chế.
Một màn này, nam nữ chính có thể không khiến người xem nhớ kỹ, nhưng Hà Tĩnh, người đóng vai Ôn Nghi lại để cho người xem một ấn tướng sâu sắc.
Nhìn Hà Tĩnh diễn xuất, Lâm Gia ở bên cạnh nhịn không được có chút chột dạ.
A, vị tỷ tỷ này diễn xuất quá tốt, mình không thể đọ lại với cô ấy!
Vốn nghĩ đoàn phim lựa chọn cô đến đóng vai Ôn Thanh Thanh là vì khẳng định khả năng của mình, nhưng bây giờ mới phát hiện, có thể bản thân cô không đảm nhận nỗi vai diễn Ôn Nghi này.
So với phiên bản của Hà Tĩnh, thì phần thử vai trước đó của mình thật sự quá có lệ!
9h40 sáng, quá trình quay phân đoạn này kết thúc.
Hà Tĩnh vào hậu trường để thay quần áo và trang điểm lại, trong khi Hứa Trăn túc trực bên lề, chuẩn bị quay cảnh đầu tiên của cô trong "Máu Đào Kiếm".
Hứa Trăn cảm thấy cảnh Hạ Tuyết Nghi uống canh hạt sen có độc là rất bình thường, cho ênn đoàn phim có lẽ chỉ tùy tiện lựa chọn một cách ngẫu nhiên.
Nhưng trên thực tế, tất cả các thành viên trong tổ đạo diễn, bao gồm cả Đỗ Thiên Sơn, đều biết rằng:
Cảnh này chính xác là cảnh mà Trần Chính Hào thực hiện khi đến thử vai Hạ Tuyết Nghi vào lần trước đó.
Đoàn phim đã cố tình chọn cảnh này để kiểm tra trình độ của Hứa Trăn và xem hắn cách Trần Chính Hào bao xa.
Trong số đó, đạo diễn Đỗ Thiên Sơn là người phải chịu áp lực lớn nhất.
Bởi vì ông ta là người đã bất chấp mọi ý kiến và quyết định sử dụng Hứa Trăn đóng vai Hạ Tuyết Nghi. Nếu Hứa Trăn thể hiện không tốt, Đỗ Thiên Sơn sẽ trực tiếp chịu trách nhiệm.
Chính xác là để tránh điều này xảy ra, Đỗ Thiên Sơn đã không ngừng cải thiện và hướng dẫn rất nhiều cho Hứa Trăn khi hắn đọc kịch bản trong vài ngày qua.
Tuy nhiên, Hứa Trăn có thể thực hiện được bao xa còn tùy thuộc vào nhận thức của chính hắn.
……….
Khoảng mười phút sau, Hà Tĩnh, người đóng vai Ôn Nghi, đã cởi bỏ bộ quần áo cũ kỹ và trở lại với một chiếc váy màu hồng nhạt nữ tính.
Khi mọi người nhìn thấy cô, mắt bọn họ không khỏi sáng lên.
Không tồi a!
Trang điểm này, trang phục này, cùng với hóa trang nãy đã kém nhau cả một thế hệ!
Trên mặt tràn đầy nét thanh xuân, mấu chốt là tinh thần cũng vô cùng thoải mái, không có lấy một chút gì mệt mỏi. Tốc độ thay đổi cực nhanh không khỏi khiến người khác khâm phục.
Nhìn thấy đối phương lợi hại như vậy, Hứa Trăn không khỏi thầm hừng hực khí thế chiến đấu.
Tuy nhiên, trước khi vào sân, Kiều Phong lại dặn dò hắn: “A Trăn, cậu nhất định phải tự tin vào bản thân mình.
“Tuy kỹ năng diễn xuất của Hà Tĩnh rất tốt, nhưng có sở trường thì cũng có sở đoản, lợi thế của cậu chủ yếu là ở về mặt võ học, ở đây chỉ cần phong độ ổn định thôi, không cần phải so tài với cô ấy.”
Hứa Trăn có chút không nói nên lời khi nghe những lời này.
Em thậm chí còn chưa ra sân, mà anh lại bắt đầu rút lui có trật tự?
Hắn bất đắc dĩ mà cười cười, lắc đầu nói: “Kiều ca, điều này em hiểu rõ.
“Anh yên tâm đi, trận này em có thể diễn tốt.”
Nói rồi, Hứa Trăn khẽ nhắm mắt lại, nhớ tới cảm xúc mà hắn thu được khi viết tiểu sử cho nhân vật trước đây:
Lần này hắn đã hiểu rõ, tại sao bản tahan không thể nhập vai vào nhân vật Hạ Tuyết Nghi.
Hóa ra trước đó hắn đã vướng vào một sự hiểu lầm.
Hứa Trăn từ trước luôn nghĩ, Hạ Tuyết Nghi có tuổi tác lớn hơn mình, cho nên mới cố ý dùng điểm này, để tạo ra cảm giác “Người trường thành”. Nhưng trên thực tế, nếu nhìn tuổi tác của tâm lý, Hạ Tuyết Nghi khả năng còn không bằng mình.
Đây là hoàn toàn ngược lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận