Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 582: Đội Hình Diễn Viên Chất Lượng

Về phía dàn diễn viên, đây càng là một ngày kinh hỉ, gần như tất cả các diễn viên mà Lục Hải Dương vừa ý nhất đều được gom đủ.
Đặc biệt là, Hứa Trăn cứ nhiên nguyện ý diễn Cận Nhất Xuyên, sau khi Lục Hải Dương biết được tin tức này, thiếu chút nữa là sung sướng đến bay lên trời.
Đó là Hứa Trăn a!
——Nhân vật Cận Nhất Xuyên này, hắn đã lấy cảm hứng từ “Okita Souji chi luyến” của Tư Mã liêu! !
Đây là loại nhân vật gì?
Nhìn như ngây thơ hồn nhiên, trời quang trăng sáng, kỳ thật lại vô cùng thận trọng, cơ trí ẩn nhẫn.
Hắn là người có thiên phú về võ đạo, nhưng lại bất hạnh mắc bệnh lao, khiến cả người vừa lộ ra vẻ tài năng kinh diễm, đồng thời lại yếu ớt bất kham.
Trừ bỏ Hứa Trăn, Lục Hải Dương thậm chí không thể tưởng được còn có người thứ hai có thể diễn tốt nhân vật này.
Đầu năm nay, hắn đã muốn tiếp xúc với Hứa Trăn, cho nên mới cố ý đến làm công tại đoàn phim “Vương Thành” của Đông Nhạc, khổ ha ha mà làm đạo diễn chấp hành trong nửa năm.
Kết quả, Hứa Trăn lại giải ước với Đônh Nhạc….
Những nỗ lực của Lục Hải Dương không có nửa điểm tác dụng, nhưng vòng tới vòng lui, dưới cơ duyên xảo hợp, Hứa Trăn lại thật sự nhận vai diễn này.
Thứ duyên phận này quả nhiên kỳ diệu.
Nghĩ như vậy, Lục Hải Dương ngây ngô cười cười, lấy điện thoại di động ra, lục tìm tên Lâm Gia mà hắn đã lưu khi còn ở đoàn phim “Vương Thành”, chủ động gửi cho cô một tin nhắn.
“Tiểu Gia? Tôi là Lục Hải Dương.”
“Có phải cô quen biết với Hứa Trăn hay không?”
“Giúp tôi tạo dựng quan hệ? Tôi muốn mời Hứa Trăn một bữa cơm và nói chuyện về vai diễn Cận Nhất Xuyên sắp tới.”
…..
Sáng ngày 5 tháng 12, Hứa Trăn ngồi ở trong phòng học, đang chuẩn bị đi học, thì bỗng nhiên nhận được một tin tức tốt từ Kiều Phong:
Món lợi nhuận đầu tiền đã được Thời Quang gửi qua.
Dù đã tính toán số tiền chính xác nhưng Hứa Trăn vẫn rất vui mừng khi thấy số tiền đã thực sự rơi vào túi mình.
Lớn như vậy, nhưng hắn chưa từng đếm được con số nào lớn như thế!
Hắn lập tức gọi điện với trụ trì của chùa Pháp Vân, đồng thời thông báo đã sớm liên lạc cho bên đội thi công, chuẩn bị bắt đầu sửa chữa lại nơi ở của các nhà sư.
Đúng vậy, đến lúc ăn tết, trong chùa sẽ có hệ thống sưởi ấm tốt!
Hứa Trăn vui vẻ nhìn bản vẽ thiết kế CAD do quản đốc gửi cho mình, cảm thấy môi trường sống trong chùa đã được cải thiện rất nhiều, kỳ nghỉ đông năm nay hắn còn có thể trở về tá túc.
Còn chuyện mua nhà….
Quên đi, đừng vội vàng vào lúc này.
Gần đây, phòng làm việc "Lang Gia Các" của họ chuẩn bị tách khỏi Hoàn Cầu giải trí và chính thức thành lập công ty điện ảnh; Sau khi bộ phim “Nụ Hôn Đính Ước” đóng máy, công việc chuẩn bị cho bộ phim tiếp theo cũng đã được lên kế hoạch, mà nơi cần dùng tiền lại quá nhiều.
Tuy chưa có kế hoạch cho bộ phim tiếp theo nhưng hiện tại đã kiếm được tiền và vì có nhiều tiền nên chắc chắn họ sẽ không tính đến những bộ phim có kinh phí thấp.
Kiếm tiền rất hời nhưng Hứa Trăn vẫn thích đua diễn với những diễn viên có thực lực hơn.
Về phần liên quan đến tiền bạc…Chà, tôi cũng không có hứng thú lớn như vậy.
Theo quan điểm của hắn, ý nghĩa lớn nhất của “Tiền” là có thể làm người không phát sầu vì tiền.
Ví dụ như phim "Tú Xuân Đao", tuy thù lao không cao nhưng nhiều diễn viên trong đội hình đều là những nghệ sĩ có tên tuổi trong nghề, hơn nữa còn biết võ thuật.
Hứa Trăn ngồi ở trong góc của hội trường, tâm tình sung sướng mà nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, trong lòng tràn đầy kỳ vọng với bộ điện ảnh mới này.
“Ong ong ong……”
Vừa lúc đó, điện thoại trên bàn đột nhiên rung lên.
Hắn vừa nhìn liền phát hiện, trên màn hình là một cái tên đã rất lâu rồi chưa từng liên lạc: Trình Viễn.
Hứa Trăn sửng sốt vài giây, mới phản ứng lại người kia là ai:
Trình Viễn chính là người đóng Triệu Vân trong “Tam Quốc”.
Sau đó, tâm trạng vui vẻ của Hứa Trăn ngay lập tức giảm đi không ít.
Nhớ năm đó lúc còn ở phim trường, một người trong nhóm Giang Đông, người còn lại trong tổ Thục Hán, song phương không có nhiều tiếp xúc, nhưng cũng chính đoạn thời gian quay trận chiến Nam Quận, hai người đã tình cờ tiếp xúc hơn nửa tháng.
Kết quả chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, Trình Viễn liền thành công chọc giận Hứa Trăn.
——Y còn dám gọi ngựa của Chu Du là “Manh manh” !
Hơn nữa mỗi ngày đều kêu, vừa thấy mặt đã kêu!
Hứa Trăn hận không thể kéo cương ngựa lên, để “Manh manh” một chân đá trên mặt y.
Hứa Trăn thừa nhận Trình Viễn là một diễn viên có thực lực tốt, ngoại hình oai hùng tuấn lãng, kỹ thuật diễn cũng thập phần xuất sắc, năm đó đoàn phim “Tam Quốc” lựa chọn y đến diễn Triệu Tử Long thay vì mình là một sự lựa chọn thích hợp.
Nhưng Trình Viễn người này, trong phim ngoài đời quả thực là khác nhau như trời với đất.
Triệu Tử Long là người dũng cảm, chính khí lẫm nhiên, nhưng mà thằng nhãi Trình Viễn này, uống rượu, đánh bài, miệng ba hoa, suốt ngày không ngay thẳng.
Giờ này khắc này, Hứa Trăn nhìn hai chữ “Trình Viễn” chói mắt trên màn hình di động, lòng tức khắc nhớ lại chuyện chua xót năm đó.
Hắn bình phục tâm tình, mới miễn cưỡng nhận cuộc gọi, thấp giọng nói: “Uy, Viễn ca?”
Một lát sau, giọng nam nhân trẻ tuổi truyền đến: “Đại đô đốc, gần đây khỏe không?”
Khóe miệng của Hứa Trăn giật giật, nói: “Phiền ca nhớ mong, gần đây không gặp được Triệu tướng quân, cho nên tương đối “Mạnh khỏe”.”
“Vậy thì cậu sắp không “Khỏe mạnh” nữa rồi.” Bên kia điện thoại, Trình Viễn khẽ cười nói, “Nghe nói cậu nhận “Tú Xuân Đao” ?”
“Anh cũng nhận bộ phim này.”
Hứa Trăn: “……”
Hắn nghẹn sau một lúc lâu, rốt cuộc vẫn là hỏi: “Viễn ca nhận nhân vật nào thế?”
Trình Viễn ha hả cười, nói: “Còn có hơn một tháng tiến tổ, đến lúc đó cậu chẳng phải sẽ biết?”
Hai người đơn giản nói một hai câu chuyện cũ, Trình Viễn hỏi: “Sao cậu nói chuyện nhỏ như vậy? đang họp?”
Hứa Trăn thấp giọng nói: “Không phải, tôi đi học, lão sư đang vào phòng học.”
Trình Viễn: “…… n, vậy cậu hảo hảo học tập.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận