Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 745: Tùy Thời Thay Đổi Người? ?

Đoàn phim ngay từ đầu vì để các diễn viên thích ứng trạng thái, cố ý tìm mấy cảnh tương đối đơn giản để khởi động, trên cơ bản đều là một ít việc vặt phát sinh ở trường học.
Nhưng mà cố tình chính là qua những suất diễn cảnh sinh hoạt đơn giản này, lại làm Hứa Trăn nhìn ra công lực của Hà Giai Yến:
Cô sắm vai hai nhân vật, làm người liếc mắt một cái là có thể phân biệt ra, đây là hai người bất đồng.
Hứa Trăn tham dự nhiều đoàn phim như vậy, gặp qua rất nhiều cảnh một người hai vai, nhưng hắn có thể nhận xét đúng với trách nhiệm, Hà Giai Yến tuyệt đối là người xử lí được tình huống này giỏi nhất.
Hắn ở ngoài sân xem diễn, một bên dùng sổ tay của mình ghi chú lại các chi tiết lúc Hà Giai Yến biểu diễn:
Thiếu nữ Trần Vận Như quái gở có hơi còng lưng, vai trái cao hơn vai phải, lúc đi đường, cánh tay sẽ không đong đưa, ánh mắt dao động trốn tránh khắp nơi, cũng không nhìn người chính diện;
Mà Hoàng Vũ Huyên thì lại tương phản, dáng người đĩnh bạt, đi đường sải bước, thần thái trong mắt sáng láng, tươi cười cực kỳ có sức cuốn hút.
Đủ loại chi tiết nhỏ chống đỡ nổi lên một nhân vật bằng xương bằng thịt, đối phương xác thật là phí một phen tâm tư ở phương diện này.
Thi Vũ Kiệt tò mò mà nhìn Hứa Trăn ghi chép gì đó, có chút khó hiểu hỏi: “Anh viết cái này là cái gì?”
Hứa Trăn quay đầu nhìn về phía đối phương, không biết có phải hay không ẩn ẩn cảm thấy áy náy tình cảnh khó xử ngày đó, giải thích phá lệ nghiêm túc, nói: “Tôi đang ghi chú những chi tiết lúc Giai Yến tỷ biểu diễn.”
“Tôi cảm giác cô ấy phân tích và áp dụng hành vị động tác và tính cách nhân vật đặc biệt đúng chỗ, mỗi lần xem cô ấy biểu diễn, tôi đều cảm giác này nhân vật sống sờ sờ đứng trước mặt ở tôi.”
Nói rồi, hắn khép sổ tay lại, hướng dẫn từng bước nói: “Liền nói ví dụ cậu đóng vai Mạc Tuấn Kiệt, người này bị điếc tai bên phải, như vậy cậu cảm thấy trong sinh hoạt bình thường người này sẽ có hành động dị thường như thế nào?”
Thi Vũ Kiệt được hỏi vậy, bỗng nhiên trước mắt sáng ngời, nói: “Hắn sẽ cảm thấy, bên phải của mình không có cảm giác an toàn.”
Câu này nói xong, cậu thấy Hứa Trăn cười gật đầu một cái, ý bảo chính mình tiếp tục, vội vàng nói: “Hắn khả năng sẽ tương đối căng cơ nơi tay phải, thường xuyên nắm chặt nắm tay.”
“Hắn sẽ thường xuyên sờ lỗ tai, kiểm tra máy trợ thính còn ở đây không;”
“Còn sẽ thường thường mà dùng góc mắt kiểm tra xem bên phải, nhìn xem bên kia có người nào hay không, có nguy hiểm hay không.”
Khi nói chuyện, Thi Vũ Kiệt theo bản năng mà điều chỉnh vị trí đứng, đứng ở bên trái Hứa Trăn, nói: “Hắn khả năng sẽ sợ chính mình nghe không rõ người khác nói chuyện, cho nên mỗi lần đều đứng ở bên phải người gần nhất!”
Hứa Trăn nghe vậy cười, gật đầu nói: “Đúng đúng, chính là ý tứ này.”
Nói, hắn cúi đầu nhìn về phía sổ tay của mình, nói: “Hai ngày này tôi xem Giai Yến tỷ biểu diễn, cảm giác cô ấy xử lý chi tiết đến đặc biệt đúng chỗ trong phương diện này.”
“Chúng ta cũng có thể học, dùng chi tiết để xây dựng nhân vật.”
“Những chi tiết này được xử lý cực kỳ tuyệt vời.”
“……”
Hai người ở ngoài sân nói nói cười cười, giao lưu những tâm đắc trong phương diện này.
Thi Vũ Kiệt cảm giác thu hoạch cực lớn, chú ý tới rất nhiều góc độ trước nay chưa từng lưu ý qua, mà Hứa Trăn cũng cảm thấy vị đồng bạn này tương đương thông minh, ở bên cậu ta nói chuyện phiếm vô cùng nhẹ nhàng vui sướng.
Dù sao cũng cùng tuổi, Hứa Trăn tuy rằng có kinh nghiệm hơn Thi Vũ Kiệt rất nhiều, nhưng bản thân hắn có tính tình tương đối hiền hoà, rất dễ làm thân.
Về tình huống khó xử lần đầu gặp mặt, chỉ cần không đề cập tới, thời gian sẽ dần dần làm người phai nhạt hết thảy.
……
Đoàn phim dùng hết hai tuần cho ba người điều chỉnh trạng thái, tập trung quay chụp những suất diễn tương đối đơn giản.
Mà vừa bắt đầu tuần thứ ba, bọn họ rốt cuộc muốn bắt đầu quay chụp một ít phân cảnh đề cập tình tiết trung tâm.
Thi Vũ Kiệt đóng vai Mạc Tuấn Kiệt sắp sửa chính mắt thấy Trần Vận Như chết đi, mà Hứa Trăn đóng vai Lý Tử Duy sắp nhìn thấy xe cảnh sát mang đi bằng hữu tốt nhất của chính mình, lúc sau, còn muốn quay chụp lần đầu tiên chính mình xuyên qua.
Tất cả đều là khó khăn vô cùng, cảm xúc cũng phi thường kịch liệt.
Hứa Trăn sớm có chuẩn bị cho phân cảnh này, tràn ngập chờ mong với suất diễn sắp tới.
Nhưng mà Thi Vũ Kiệt lúc này lại gặp phải một ít vấn đề ngoài ý muốn.
—— người đại diện thường xuyên tới tìm cậu.
19 tháng 1, đoàn phim "Muốn Gặp Anh" nghênh đón họp báo cáo đầu tiên, vài vị diễn viên chủ yếu trên cơ bản không hề rời đoàn, mà là ở khách sạn tiến hành đơn giản tu chỉnh, chuẩn bị cho suất diễn kế tiếp.
Nhưng người đại diện Thi Vũ Kiệt lại mang cậu rời đoàn phim, đi xử lý một ít công chuyện thêm vào.
Đối với những việc này, Hứa Trăn xem ở trong mắt, cũng không có ý tứ can thiệp.
Rốt cuộc, đây là chuyện được an bài cho người ta, ngẫu nhiên ra ngoài, chỉ cần không ảnh hưởng quay chụp, không quan hệ đến mình.
Hơn nữa nhiệm vụ quay chụp trong hai tuần trước cũng không tính quá nặng.
Nhưng mà đoạn thời gian kế tiếp, người đại diện Thi Vũ Kiệt tới càng ngày càng thường xuyên, có đôi khi là muốn dẫn cậu ta đi, cũng có đôi khi chỉ là lại đây một chuyến, không biết bàn bạc cái gì, cuối cùng hai người tan rã trong không vui.
Hứa Trăn ngay từ đầu cũng không biết rốt cuộc này là tình huống như thế nào, thẳng đến cuối tháng 1, một buổi sáng hắn đi ra ngoài tập thể dục, ngoài ý muốn nghe được hai người đối thoại.
“Công ty cũng không yêu cầu cậu đi làm chuyện gì khác người, cậu mâu thuẫn cái gì?”
Vườn hoa nhỏ trong khách sạn, người đại diện Thi Vũ Kiệt chống hông, lửa giận đằng đằng nói: “Cậu cũng nói Hứa Trăn rất dễ nói chuyện, vốn sẽ không từ chối các nhờ vả thông tục.”
“Tôi bảo cậu đi kết bạn với hắn, nhờ hắn giúp cậu phát mấy dòng tin, đăng mấy bức ảnh chụp chung, chứ có phải chuyện gì lớn lắm đâu?”
“Cậu và hắn ở chung một cái đoàn phim, diễn bằng hữu của hắn, những việc này có cái gì kỳ quái sao?”
Thi Vũ Kiệt lúc này đưa lưng về phía Hứa Trăn, thấy không rõ biểu cảm, nhưng nghe giọng lại rõ ràng có thể cảm nhận cậu ta đang phẫn nộ: “Hố công ty sâu bao nhiêu tôi đã sớm đã lĩnh giáo từ trước rồi.”
“Ngoài miệng thì nói nhờ chuyển dùm vài đồ vật, sau lưng có đúng là không tính toán gì không!”
“Tôi chỉ là người mới, người ta nói với tôi vài câu vì người ta được giáo dưỡng tốt, tính cách tốt, không phải người ta thân thiết gì với tôi.”
“Tôi lại lợi dụng lòng tốt của người ta lừa làm loại sự tình này, lương tâm tôi không cho phép! Đừng bảo tôi làm này làm kia nữa!”
“Thi Vũ Kiệt!” Người đại diện rõ ràng đã phát hỏa, kêu lên, “Cậu cho rằng cậu là dựa vào đâu mà được đóng phim này?”
“Công ty tốn bao nhiêu tài nguyên mới giúp cậu vào được cái đoàn phim này biết không? !”
Cô nổi giận nói: “Cậu cho rằng chính mình đáng giá lắm sao? Tôi cho cậu tiếp tục giả thanh cao đấy, nói cho mà biết, có rất nhiều người muốn cướp được tài nguyên cậu đang có!”
“Công ty nói một câu, tùy thời có thể cho nhân vật của cậu đổi người!”
“A, thiệt không?” Nhưng mà giọng cô ta còn chưa kịp vang hết, liền nghe cách đó không xa, có một bóng người cao gầy từ đám sương mơ hồ đi ra.
Hứa Trăn nắm di động, thoải mái hào phóng mà mở công năng ghi âm, thần sắc đạm nhiên mà nhìn người đại diện của Thi Vũ Kiệt, nói: “Tùy thời thay đổi người?”
“Nhưng mà làm người đầu tư, tôi cảm giác Thi Vũ Kiệt diễn khá tốt, phi thường phù hợp yêu cầu của tôi.”
Khi nói chuyện, hắn đã là đi tới trước mặt hai người, nói: “Câu đổi nhân vật này của ngài là tính nói với ai?”
Hứa Trăn dùng thần sắc thong dong mà đứng ở trước mặt cô ta, nói: “Ngài hiện tại cứ nói, tôi ở chỗ này chờ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận