Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 479: Vây Đọc Kịch Bản

Liên tục quay chụp hết 5 ngày rưỡi, cuối cùng công việc làm diễn viên võ thế của Hứa Trăn đã kết thúc.
Lâm Thù không có nhiều cảnh diễn nhưng quá trình quay chụp lại khá khó khăn.
Đặc biệt trong nhiều cảnh vừa cưỡi ngựa vừa giương cung, vung đao, lại vừa múa thương, Hứa Trăn đã phải mất rất nhiều công sức mới có thể hoàn thành được.
Thân là “Mặt thế” Thẩm Đường cũng xem đến choáng váng, y hiện tại còn đang nghi ngờ bản thân mình có nên nhận phim cổ trang trong tương lại hay không.
Lúc này Hứa Trăn cảm thấy vô cùng may mắn khi được tham gia quay “Tam Quốc”.
Nếu nói đến chính phạt thì chỉ sợ không có mấy đoàn phim có thể chuyên nghiệp hơn “Tam Quốc”.
Mặc dù cảnh võ thuật của Chu Du rất ít, cũng không thể so sánh với những nhân vật tàn nhẫn như Lữ Bố, Quan Công và Triệu Vân, nhưng quá trình luyện tập thì chắc chắn không thể ít hơn.
Hứa Trăn cũng thành thành thật thật mà luyện cưỡi ngựa bắn cung hơn nửa tháng.
Chiều ngày thứ năm, đạo diễn Mạnh Tiêu Thanh đã xem lại tất cả các cảnh quay có Hứa Trăn, nhìn xem có chỗ nào cần phải quay bổ sung hay không.
Kết quả, chỉ cần nhìn thoáng qua liền phát hiện một cảnh quay “Lộ tẩy”.
“Mạnh đạo, chỗ này có muốn quay lại hay không?”
Một trợ lý đạo diễn chỉ vào một khu vực trong màn ảnh và nói, "Trong cảnh này, một hình bóng mơ hồ có thể được nhìn thấy trên lưỡi đao.”
Nói xong, hắn quay đầu nhìn Hứa Trăn và Thẩm Đường đang trò chuyện cách đó không xa, nói: "Dù sao hai người bọn họ lớn lên không giống nhau, nhìn đường nét trên khuôn mặt, có thể thấy rõ ràng người này chính là Hứa Trăn.”
Mạnh Tiêu Thanh không để bụng nói: “Cái này không quan hệ, dù sao cũng là dao nhỏ, lại không phải gương, cũng không tính quá rõ ràng.”
Trợ lý đạo diễn lại nói: “Còn nốt ruồi trên tay thì sao?"
"Hứa Trăn có một nốt ruồi nhỏ trên bàn tay phải gần cổ tay. Nó khá rõ ràng, ngài còn muốn xóa hay không?”
Mạnh Tiêu Thanh chớp chớp mắt, nói: “Giữ lại, sao phải xóa? Chúng ta giữ lại xem có ai phát hiện ra nó hay không, chuyện này nghĩ thôi cũng thất thú vị!”
Trợ lý đạo diễn: “……”
Lần đầu tiên nhìn thấy, còn có một đạo diễn lại cố ý để lại cảnh quay bị lộ tẩy như vậy!
Ngài đứng là lão nhân xấu, rất xấu!
……
Vào ngày 25 tháng 3, Hứa Trăn rốt cuộc kết thúc nhiệm vụ võ thế và trở về đội hình chính.
Sáng hôm nay, lúc hắn xuất hiện ở trong phòng vây đọc kịch bản, Tống Úc lập tức dùng vẻ mặt hài hước đi trêu chọc hắn: “Tiểu hỏa nhi, đi nhầm phòng rồi sao? Vai phụ ra cửa quẹo phải đến cửa thứ ba!”
“Ha ha ha ha……” Mọi người nhịn không được mà cười vang một trận.
Hứa Trăn im lặng mà liếc nhìn hắn ta, sau đó kéo ra chiếc ghế dựa bên cạnh, ngồi xuống.
Lúc này, Mạnh Tiêu Thanh tiếp tục quay các cảnh võ thuật ở phim trường bên kia. Trong khi một đạo diễn khác là Sở Kiêu Hùng cùng biên kịch Thiệu Mạn Linh và một nhóm diễn viên chính chủ trì đọc kịch bản.
Du Mi, người đóng vai Nghê Hoàng quận chúa ngồi ở phía đối diện Hứa Trăn, dùng tay chống cằm, không e dè mà đánh giá hắn.
So với lần đầu gặp mặt trong đoàn làm phim "Thiên Hạ Đệ Nhất Đao" cách đây ba năm, lông mày và mắt của Hứa Trăn bây giờ mở ra rất nhiều, trong mắt thiếu ba phần co quắp, thêm năm phần tự tin, nhìn qua thần thái sáng láng, thật sự có khí chất của nam chính.
Tuy nhiên không biết…… Kỹ thuật diễn xuất của hắn đã tiến bộ bao nhiêu so với năm đó?
Du Mi dùng ánh mắt nhu hòa để nhìn người người trẻ tuổi trước mặt, như thể đang nhìn đứa em trai nhà mình đã trưởng thành.
Bất quá…một sinh vật như “Em trai”, còn không phải dùng để bắt nạt sao?
Khóe miệng của Du Mi liền lộ ra một nụ cười giảo hoạt.
Hứa Trăn chú ý tới ánh mắt của Du Mi ở bên đối diện, liền lập tức mỉm cười chào cô.
Lúc này, chuyện đã ba năm trôi qua kể từ lần đầu tiên hai người gặp nhau.
Tất nhiên, trong ba năm qua, chưa tới mức hai người không hề gặp nhau. Thỉnh thoảng Hứa Trăn sẽ gặp Du Mi ba hoặc bốn lần trong nhiều hoạt động nhãn hiệu, thông cáo, tiệc tối và các sự kiện khác.
Chẳng qua, hai người mỗi lần gặp mặt đều là vội vàng đối mặt, vội vàng phân biệt, chưa từng có lúc nhàn rỗi ngồi xuống nói chuyện với nhau.
Bây giờ gặp lại nhau, Hứa Trăn nhìn thấy Du Mi nói cười vui vẻ ở ngay trước mặt, dung mạo vẫn như trước đây, thật sự khiến hắn hoảng hốt như thể quay lại ba năm về trước.
Khi đó mình còn là một diễn viên non nớt và không có khái niệm về diễn xuất, đối mặt với dàn diễn viên toàn sao trong phòng họp, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nhấc không nổi một chút tự tin.
Du Mi khi ấy là một đại lão phái thực lực có khả năng diễn xuất tiếng lành đồn xa, đã hướng dẫn cho mình rất nhiều.
Chính Du Mi là người đã dạy Hứa Trăn lần đầu tiên diễn xuất theo tâm lý của nhân vật, và lần đầu tiên sử dụng ánh mắt để biểu lộ cảm xúc.
Hắn vẫn còn nhớ rõ khi đoàn làm phim "Thiên Hạ Đệ Nhất Đao" tổ chức buổi đọc kịch bản, đạo diễn Đặng Đại Diễn đã đề xuất làm một cuộc thử nghiệm nhỏ để xác định xem ông ta nên chỉ tổ đạo. Khi đó, Du Mi chủ động hỗ trợ cho Hứa Trăn, chỉ bằng ánh mắt liền đánh tan phòng tuyến tâm lý của hắn, điều này đã mang lại một cú sốc lớn cho Hứa Trăn.
Đây là một vị tiền bối có tình nghĩa “Nữa thầy trò” với mình.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Du Mi giơ giơ kịch bản trong tay, nói: “Mai Trường Tô đồng học, chúng ta đã đọc gần một phần ba kịch bản rồi, những lời thoại trước đó nên học thuộc lòng, cậu xem có theo kịp không?”
Hứa Trăn chỉnh lại dáng ngồi, cười nói: “Yên tâm đi Mi tỷ, luận lời kịch, tôi sẽ không nhận thua!”
Du Mi nhìn đôi mặt tràn đầy tự tin của hắn, nhướng mày, cười nói: “U, Nhất Đao nhà ta đã trưởng thành rồi sao!”
“Được, khí thế này của cậu rất tốt, lát nữa nhất định phải để cho tỷ lau mắt nhìn!”
Trong phòng hội nghị tức khắc vang lên một trận tiếng cười trầm thấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận