Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1034: Trải Qua Nửa Đời Người Đầy Thương Tích

Xem qua cách sắp đặt tình tiết qua quýt bình thường này: Hà Giai Yến đóng vai Trần Vận Như không đuổi kịp xe buýt đến trường, lúc đang đi bộ ven đường thì gặp nam chính cùng bạn của anh lái xe gắn máy đi ngang qua, sau đó chở cô tới trường học.
Kết quả bởi vì ba người vi phạm quy định lái xe gắn máy nên bị thầy chủ nhiệm khiển trách, phải ở trong lớp học chép phạt nội quy học sinh…
Trời ạ, như vậy mà cũng gọi là phim thần tượng sao?
Đây là nhật ký của học sinh cấp ba nào đó mà!
“Ôi chao, đây không phải là Trần Vận Như sao? Tại sao cậu lại ở cùng một chỗ với hai nam sinh vậy?”
Lúc ba người ở trong phòng học chép phạt, bên ngoài có mấy học sinh đi ngang qua hành lang, nhìn thấy tình huống trong phòng, lập tức dừng bước, tràn đầy phấn khởi chỉ chỏ bàn tán về Trần Vận Như.
Một số nữ sinh trong đó cố tình châm chọc cười nói: “Chẳng trách người ta bình thường lạnh nhạt với chúng ta, thì ra là có bạn trai.”
“Ha ha, Trần Vận Như người ta nào có thời gian để ý đến chúng ta, người ta bận hầu hạ hai người bạn trai còn không có thời gian nữa là!”
“…”
Đủ loại lời nói âm dương quái khí thông qua khe hở cửa sổ, không ngừng truyền vào trong phòng học.
Trong phòng, Trần Vận Như đang chép phạt nghe những lời chế giễu đó thì không ngẩng đầu nổi, nắm chặt bút trong tay, không dám nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Ôi trời, thật sự là không nhìn ra nha, bình thường lúc nào cũng giả vờ là một cô gái ngoan ngoãn, thực ra là lén lút…”
“Rầm!”
Mà lúc này, trong phòng học bỗng nhiên truyền đến một tiếng động thật lớn.
Hứa Trăn đóng vai Lý Tử Duy đột nhiên đạp một cước vào chiếc bàn sắt phía trước, khiến đám người rảnh rỗi đứng xem bên ngoài kia phải giật mình.
Tiếng ồn ào ngoài phòng im bặt đi.
Lý Tử Duy quăng bút, đi thẳng tới bên cửa sổ.
Hắn chống một tay lên cửa kính, nghiêng đầu dùng ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn chằm chằm nữ sinh nói chuyện ác ý lúc nãy kia, nói: “Cậu mới vừa nói cái gì?”
“Nói lại lần nữa đi, tôi nghe không rõ.”
Nữ sinh kia nhìn thấy hắn phản ứng dữ dội như vậy, thái độ kiêu ngạo lúc nãy lập tức biến đi đâu mất, sợ hãi lui về phía sau hai bước, dự định chuồn đi.
Nhưng mà cô ta còn chưa kịp dịch chuyển bước chân, liền nghe Lý Tử Duy ở trong phòng phẫn nộ quát: “Tôi bảo cậu lặp lại lần nữa mà!”
Nữ sinh kia bị hắn dọa sợ đến run rẩy, hét lên một tiếng “Áaaa” rồi giống như chim sợ cành cong mà đã bỏ chạy.
Chỉ trong thoáng chốc, những người đứng xem chế giễu xung quanh kia đều tản đi tan tác như chim muông.
Mà lúc này, ở sau lưng hắn.
Người vừa mới bị châm chọc, Trần Vận Như quay đầu lại, lén lút dòm ngó bóng lưng thiếu niên này, ánh mắt ngơ ngác.
Cô muốn nhìn, lại không dám nhìn, e dè híp mắt, giống như là đang nhìn phải ánh nắng mặt trời.

Lúc này đây, ở trước màn hình TV.
Tôn Đức Chí vốn dĩ mang theo tâm trạng phán xét xem phim bỗng nhiên ngừng lại động tác cắn hạt dưa.
Gã dựa vào góc nhìn của Trần Vận Như, nhìn theo bóng lưng thẳng tắp cao gầy đứng bên cửa sổ kia, chỉ cảm thấy trong lòng khẽ rung lên.
Lúc này đây, Tôn Đức Chí có thể cảm nhận rõ ràng tâm trạng của Trần Vận Như trong phim.
Bối cảnh câu chuyện chân thực, biểu đạt tình cảm tinh tế.
Vai nam chính như thế này sao lại không có sức hấp dẫn?
Không, đương nhiên là có.
Hơn nữa bối cảnh càng chân thật, câu chuyện càng mang đến cảm xúc cho khán giả bao nhiêu, càng khiến cho người ta chìm đắm trong đó bấy nhiêu.
Tôn Đức Chí mang theo tâm trạng này tiếp tục xem những tình tiết tiếp theo của “Muốn gặp người”, dần dần bị choáng ngợp bởi diễn biến kịch tích của câu chuyện.
Gã bỗng nhiên cảm nhận được một cảm giác thất bại nặng nề, giống như nội dung cốt truyện của người ta chính là hoa quả ngọt ngào hái từ trên cây xuống, còn nội dung phim của mình thì lại là đường hóa học càng ăn càng ngấy.
Lúc đầu, trong phòng họp còn có người trêu chọc cốt truyện của "Muốn gặp người”, nhưng từ nửa sau của tập một, dần dần cũng không có ai lên tiếng nữa.
Mọi người cứ như thế yên lặng mà xem, hoàn toàn không có ý định ngừng lại.
Xem một hồi, tất cả mọi người dần hiểu rõ bộ phim này vì sao lại muốn mời Hứa Trăn diễn.
Thiếu niên 17 tuổi Lý Tử Duy giống như ánh mặt trời, rộng rãi, trượng nghĩa, bất cần, thậm chí có hơi bộc trực.
Khi câu chuyện đi tới nửa sau của tập thứ tư, khán giả lại nhìn thấy thiếu niên Vương Thuyên Thắng, người hoàn toàn khác với Lý Tử Duy: nhát gan, tự ti, nội tâm nhạy cảm, lại không có một chút dũng khí phản kháng nào đối với người bắt nạt mình.
Diễn xuất của Hứa Trăn khiến cho khán giả dễ dàng phân rõ, đây là hai người khác nhau.
Sau khi “Vương Thuyên Thắng” nhảy xuống biển lại được người ta cứu lên bờ, hắn chỉ dùng một tư thế ngồi độc đáo cùng với động tác nghiêng đầu rủ nước và ánh mắt sau khi ngẩng đầu lên là đã nói cho tất cả mọi người biết: linh hồn trong thân thể này đã biến thành Lý Tử Duy.
Toàn thân đều dùng kỹ năng diễn xuất, khiến cho câu chuyện xuyên qua này nhìn qua hệt như thực sự xảy ra.
Trong phòng họp, chỉ đạo diễn xuất của “Nhật ký mối tình đầu của tôi” thậm chí còn lấy laptop ra, tỉ mỉ ghi chép lại từng chi tiết mà Hứa Trăn sử dụng để đắp nặn tính cách nhân vật.
Cách thiết lập nhân vật này xứng đáng được đưa vào sách giáo khoa!
Làm thế nào để có thể diễn hai nhân vật khác nhau chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hơn nữa từng động tác nhỏ cũng phải phân biệt rõ ràng!
Nhưng mà chuyện này cũng chưa xong.
Ngoại trừ một mình đóng hai vai, nhân vật “Lý Tử Duy” này cũng phải trải qua nhiều giai đoạn.
Từ lúc còn là thiếu niên không lo không nghĩ, đến khi gặp biến đổi lớn, sau khi dùng thân phận “Vương Thuyên Thắng” mà sống tiếp; lại tới khi kết thúc xuyên qua, Lý Tử Duy trở về bản thể sau những đau đớn thê thảm đã trải qua…
Mỗi giai đoạn, đều có sự khác biệt rõ rệt.
Hơn nữa càng về sau, tâm lý nhân vật càng nặng, độ khó diễn xuất lại càng lớn hơn.
Chỉ trong vài tập ngắn ngủi, những người trong phòng họp dường như nhìn thấy Lý Tử Duy lớn lên trước mắt bọn họ, sự gai góc bị san bằng, nhuệ khí bị đánh tan, trải qua nửa cuộc đời khiến cho khắp người hắn đều là thương tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận