Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 587: Giao Đấu

“Đang!”
Lúc Hứa Trăn đang luyện đao ở góc phòng, thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói trầm vang truyền đến, quay đầu liền nhìn thấy “Triệu công công” Trình Viễn xách theo trường thương đi tới chỗ mình, vừa đi vừa cười nói: “U, thân thủ của đại đô đốc thật nhanh!”
“Thế nào, hai ta luyện một đoạn?”
Hứa Trăn nhìn Trình Viễn xách theo trường thường đi tới khiến cho hắn có chút tức giận không thể giải thích được.
Lúc còn ở đoàn phim “Tam Quốc”, mỗi ngày hắn đều nhìn thấy Triệu Tử Long Trình Viễn vung thương, còn chính mình thì chỉ có thể dùng ánh mắt trông mong.
Kết quả, đến đoàn phim “Tú Xuân Đao”, gã vẫn tiếp tục trò cũ!
“Được thôi, vui vẻ phụng bồi.” Hứa Trăn cầm lấy song đao mới vừa luyện tập, làm động tác khởi động, vẻ mặt chuyên chú nói, “Vừa vặn dùng anh tế đao!”
Phim còn chưa khởi động máy thì đoàn phim “Tú Xuân Đao” đã thuê một sân vận động ở gần đó, coi như sân huấn luyện của đoàn phim.
Lúc này, các diễn đang luyện tập ở bên sân thì nhìn thấy Trình Viễn đi khiêu khích Hứa Trăn, bọn họ đều ngửi được mùi ngon, cho nên sôi nổi vây lại một đoàn hóng kịch vui.
Đạo diễn Lục Hải Dương thậm chí còn trực tiếp đặt máy quay và vui vẻ ghi lại những cảnh phim hậu trường.
Mọi người đều biết, Hứa Trăn có “Giao tình không tồi” với Trình Viễn.
Hôm qua lúc mới tiến tổ, nhân viên công tác mang theo các diễn viên đi đến trại nuôi ngựa để chọn mã, Trình Viễn cũng không vội vàng chọn cho mình mà nhiệt tình giúp Hứa Trăn chọn ngựa.
Trong chốc lát nói con này rất giống “Manh manh”, một hồi lại nói con kia cũng rất giống “Manh manh”, Hứa Trăn không nói một lời, cầm xẻng lên, xúc một ít phân ngựa, ném về phía gã.
Mọi người còn chưa có cơ hồi chung đụng nhiều với Hứa Trăn, do đó không quá hiểu tính cách của hắn. Nhưng ngày thường, đứa nhỏ này vẫn luôn thân thiện và thành thật với mọi người, chỉ có mỗi Trình Viễn là có thể chọc hắn nổi trận lôi đình, cho nên quan hệ của hai người ắt hẳn không tồi.
“Keng!”
“Bá bá bá……”
“Đang đang, đang đang đang!”
“……”
Một lúc sau, trận giao thủ bắt đầu, tiếng va chạm của kim loại cùng với âm thanh của lưỡi dao sắc bén xé gió lập tức vang lên khắp sân tập luyện.
Nhìn sơ qua, hai người đánh đến hô mưa gọi gió, nhưng trên thực tế đương nhiên không phải đánh thật, bọn họ chỉ đang ra chiêu đè ép đối phương mà thôi.
Mới vừa rồi, chỉ đạo võ thuật đã thiết kế một bộ võ thuật cho từng nhân vật phù hợp với bản sắc của họ và dạy một số động tác võ thuật cơ bản nhất.
Hiện tại, Hứa Trăn cùng Trình Viễn đang dùng những chiêu thức vừa mới học được.
Chỉ thuật võ đạo Lâm Tang đứng ở cách đó không xa, nghiêm túc quan sát trận giao đấu của hai người, vừa xem vừa quay lại, đầu cũng nhịn không được mà gật gật liên hồi.
“Không tồi a Lục đạo,” Lâm Tang xoay người, nhìn về phía đạo diễn Lục Hải Dương, khen ngợi: “Diễn viên của cậu đều có công phu không tồi.”
“Đặc biệt là Tiểu Hứa.”
Lâm Tang cúi đầu nhìn notebook trong tay, cười nói: “Lúc mới tiến tổ, tôi đã hỏi các diễn viên có am hiểu binh khí gì hay không.”
“Tiểu Hứa rõ ràng rất giỏi dùng đơn đao, nhưng vẫn đồng ý thử học binh khí mới, hơn nữa tốc độ học hỏi rất nhanh, vừa nhìn liền hiểu.”
“Vừa nổ lực lại vừa có thiên phú, tôi thấy tương lai của đứa nhỏ này rất có tiền đồ!”
Lục Hải Dương nghe được câu nói này thì có chút kinh ngạc mà nhìn về phía chỉ đạo võ thuật Lâm Tang, nói: “Lâm chỉ đạo, tôi không biết hai chữ “Tiền đồ” này là nói đến trình độ này…”
“Bởi vì hiện tại hắn đã có tiền đồ, toàn bộ đoàn phim “Tú Xuân Đao”, trừ bỏ Ngô Chấn, thì hắn là người có thù lao đóng phim cao nhất.”
Lâm Tang nghe vậy liền ngẩn ngơ.
Mấy năm nay, ông vẫn luôn ở u Mỹ làm chỉ đạo võ thuật cho các đoàn phim ngoại quốc, do đó không có nhiều thời gian chú ý đến trong nước. Nếu có thì ông cũng chỉ nghe nói về các bộ phim võ thuật của Hoa Hạ được yêu thích gần đây, nhưng thật sự chưa nghe về danh tiếng của Hứa Trăn.
Ông quay đầu nhìn về phía người trẻ tuổi đang dùng song đao, chăm chú đánh giá hơn nửa ngày, bỗng nhiên vỗ đùi, kêu lên: “A! Tôi biết rồi, đứa nhỏ này là Tuyết Trúc trong “Dạ Vũ Giang Hồ” !”
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Lâm Tang liền sáng lên, cười nói: “Bảo sao tôi thấy rất quen mắt, hóa ra là tiểu hòa thường trong cảnh quay dài 3 phút từng rất nổi tiếng trong giới làm phim!”
“Hiện tại hắn đã nổi tiếng rồi sao?”
Lục Hải Dương gật đầu nói: “Đúng, thật sự khá nổi tiếng.”
“Thời gian trước đây, hắn có một phim danh tiếng tốt, hiện tại có lẽ cũng đã được xếp vào hàng ngũ nhất tuyến!”
Lâm Tang rất có hứng thú hỏi: “Phải không? Là phim gì? Khi về tôi xem thử?”
Lục Hải Dương xua xua tay, cười nói: “Cái này tôi nghĩ Lâm chỉ đạo sẽ không có hứng thú, vì đó là bộ vườn trường.”
Lâm Tang hỏi: “Phim vườn trường? Nội dung liên quan đến võ sinh sao?”
Lục Hải Dương sắc mặt cứng đờ, nói: “Không phải, chỉ là câu chuyện trường học bình thường, làm bài tập, nói chuyện yêu đương….”
Lâm Tang: “……”
Biểu tình của ông ta hơi dại ra, lại nhìn thanh niên đang vung song đao vô cùng mạnh mẽ.
Với công phu này mà chỉ làm bài tập? còn nói chuyện yêu đương? ?
Quả thực là phí phạm của trời!
……
Mà lúc này, Hứa Trăn không có thời gian rảnh để chú ý đến phản ứng của những người xung quanh.
Tuy công phu của hắn tốt, nhưng hôm nay mới chỉ là lần đầu tiếp xúc với song đao cho nên khó tránh khỏi nhiều điều chưa quen.
Dùng song đao rất khó, đặc biệt là thời điểm tấn công và chuyển đổi phòng thủ, cũng như một số động tác sử dụng bước chân đặc biệt, căn bản không thể thành thạo ngay lập tức.
Sau một vài chiêu thức, Trình Viễn nhanh chóng tìm ra chỗ sơ hở của Hứa Trăn và nhắm trúng nơi hắn không thuần thục. Kết quả mấy chiêu liên tiếp của Hứa Trăn đều bị đánh gãy, quả thực là bị thằng nhãi kia bức đến điên rồi.
Ta tới đây luyện kịch bản! Không phải tới để xem ngươi khoe khoang thương kỹ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận