Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 503: Không Thể Uống Rượu Với Kẻ Thù của "Sư Phụ"

“Action!”
Cùng lúc đó, phó đài trưởng của đài Mango cầm một xấp văn kiện trong tay quăng xuống đất, oán hận nói: “Không biết điều!”
Hắn vừa nhận được tin phản hồi của bên Studio Lang Gia Bảng:
“Lang Gia Bảng” không tính toán dự bán, mong quý đài có thể tham gia dự tuyển mua sau khi phát hành chính thức.
Phó đài trưởng nhìn đoạn hồi âm này, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Sau hơn một tuần thương lượng, giá đã tăng từ 180 vạn lên 200 vạn, rồi từ 200 vạn lên 2240 vạn, kết quả là Thái Thực Tiễn, một con báo địa phương, cư nhiên bành trướng, chơi một tay treo giá.
Được, ta sẽ chờ!
Ta muốn xem nếu đến lúc đó ông còn không bán được 200 vạn thì hãy hạ giá xuống, liếm mặt rồi van xin ta!
Tổng biên tập ở một bên nhìn tài liệu trên mặt đất, do dự: "Giám đốc, chúng ta có nên tăng giá một lần nữa không? "
“Tuy Hứa Trăn hiện tại vẫn chưa đáng tiền, nhưng trong tay hắn còn có một bộ “Sấm Quan Đông” chưa phát hành, một bộ “Dương Gia Tướng” chưa công chiếu. Bây giờ chúng ta bỏ thêm một chút phí bảo hiểm cũng không hại gì."
“Ha ha,” Phó đài trưởng hừ lạnh một tiếng, “Sao lại đợi phí bảo hiểm? không lẽ muốn một tập 300 vạn?”
“Nga, nếu tôi chịu chi số tiền lớn như vậy cho một bộ phim truyền hình của minh tinh nhị tuyến như Hứa Trăn, thì các bộ phim của các nghệ sĩ đương hồng nhất tuyến, tôi phải tinh toán trả bao nhiêu đây?”
“Vai phụ của một bộ niên đại kịch, cùng với áo rồng của một bộ điện ảnh thì có thể khiến hắn một bước lên trời hay không?”
Tổng biên tập há miệng thở dốc, chung quy vẫn là không có hé răng.
Nếu để hắn làm chủ, hắn thật sự cảm thất giá trị của Hứa Trăn là 300 vạn, ít nhất đáng giá hơn Hoàng Chí Tín…
Nhưng phó đài trưởng nói có đạo lý, thị trường có quy củ của thị trường, giá cả không thể loạn khai.
Hơn nữa lãnh đạo đã lên tiếng, chính mình cũng không lý do tiếp tục kiên trì.
Tổng biên tập nhìn thoáng qua phó đài trưởng, trong lòng vừa động, một suy nghĩ kỳ lạ bỗng nhiên nảy lên trong lòng:
Chà, sẽ rất thú vị nếu như giá giao dịch cuối cùng của “Lang Gia Bảng” thật sự có thể lên tới 300 vạn…
A u, tiểu ác ma trong đầu của ta lại nhảy ra ngoài!
……
Thời gian rất nhanh đã đến tháng 5, tiến độ quay phim "Lang Gia Bảng" cũng bắt đầu trở nên ngày càng căng thẳng.
Hứa Trăn mỗi ngày ngâm mình ở phim trường, vội đến chân không chạm đất.
Nhưng cũng có những người đã cho mình một kỳ nghỉ dài và sống một cuộc sống nhàn hạ tự tại.
Nói ví dụ như Hoàng Chí Tín, người từng đoạt “Lang Gia Bảng” với Hứa Trăn.
Hôm nay là 8 tháng 5, một người bạn trong câu lạc bộ siêu xe của Hoàng Chí Tín đã làm lễ cắt băng khánh thành câu lạc bộ và gã được mời tham gia.
Sau khi kết thúc lễ khai trương, đám cẩu bằng hữu vậy mà tụ lại với nhau, mở một salon trong quán bar của câu lạc bộ.
“Nghe nói chưa? Bộ phim lúc trước Chí Tín không cần, hiện tại đâng giằng co với đài truyền hình.”
Trong phòng riêng của quán bar, một người đàn ông ngoài 30 tuổi khôi ngô cười đùa: "Nghe nói đài truyền hình vệ tinh trả hắn 240 vạn cho một tập phim, nhưng người ta không hài lòng, dưới cơn thịnh nộ là dĩ nhiên không bán! Ha ha!”
Một người thấp lùn hơn ở bên cạnh cũng cười đến ngửa tới ngửa lui, nói: “Trên đời này thật đúng là có người không biết bản thân mình được bao nhiêu cân lượng!”
Nói xong, người này nhìn về phía Hoàng Chí Tín, cười nói: "Chí Tín mà diễn bộ này thì giá mới có thể tính trên 300 vạn, hắn chỉ là một hoàng mao tiểu tử thì tính là cái gì?”
“Không biết lượng sức!”
Hoàng Chí Tín nghe được lời này, loạng choạng chén rượu trong tay, cười đến có chút miễn cưỡng.
Sau mấy vòng thương lượng giá "Lang Gia Bảng", rồi đột nhiên tuyên bố sẽ không bán nó, gã cũng cảm thấy Hứa Trăn rất nực cười, đây là muốn so giá với mình sao, quả thực cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
Tuy nhiên, Hoàng Chí Tín chỉ đang tự mình âm thầm trào phúng một cách bí mật, gã cũng không hy vọng nghe người khác nhắc đến điều này.
Bởi vì “Lang Gia Bảng” là hố đen của gã.
Đương hồng nhất tuyến phát động lực lượng tư bản đi đoạt lấy kịch bản của tân nhân, kết quả cuối cùng cư nhiên còn không có cướp được vào tay……
Đây không phải là chuyện đáng để tự hào.
Bất quá, trước mắt đám phú nhị đại này sao có thể đi suy xét tâm tình của Hoàng Chí Tín, nghĩ đến cái gì liền nói, hắc liêu hồng liêu đều là đề tài câu chuyện.
“Đây không phải là chuyện đáng để cười nhất sao!”
Người đàn ông khôi ngô lúc nãy cười nói: “Buồn cười nhất chính là tên ngốc Từ Hạo Vũ!”
“Hao hết tâm tư lấy một chiếc Bugatti từ chỗ ba hắn, hứng thú bừng bừng nói muốn tham gia câu lạc bộ của chúng ta.”
“Lúc chưa khai trương, hắn còn đem xe đến đây chạy vài vòng, đến khi chuẩn bị thì không thấy người đâu.”
“Kết quả quá tốt!” Người này giang hai tay ra, quay đầu nhìn về phía Hoàng Chí Tín, nói, “Vừa nghe Chí Tín cũng tới, tiểu tử này cư nhiên cuốn gói chạy lấy người!”
Hắn giậm chân như thể vừa nghe được một trò đùa to tát nào đó, "Hắn nói không muốn ngồi uống rượu với kẻ thù của “Sư phụ” của mình!”
“Hắn gọi Hứa Trăn là “Lão sư” !”
“Ai u ta má ơi…… Ha ha ha……”
Sáng ngày 14 tháng 5, đoàn phim “Lang Gia Bảng” hết thảy như thường.
Như thường lệ, Hứa Trăn dậy tập thể dục buổi sáng lúc 5 giờ, sau khi ăn uống, tắm rửa xong, đúng giờ 7 giờ hắn đã vội vàng đến phim trường.
Trên đường từ khách sạn đến phim trường, Hứa Trăn nhắm mắt dưỡng thần ngồi ở ghế sau, trong khi trợ lý Chu Hiểu Mạn mở sổ ghi chép, nói sơ qua với hắn một số việc tương đối quan trọng trong thời gian sắp tới.



Dương gia tướng


đã đóng máy, ngày hôm qua công bố trailer đầu tiên, cảnh có cậu không nhiều lắm.”



đi Quan Đông


đã chính thức được ấn định và sẽ được phát sóng trên CCTV vào ngày 12 tháng 7. Sẽ có một cuộc phỏng vấn vào cuối tháng 6. Tôi sẽ nhắc cậu khi đến thời điểm."
"Có một game trực tuyến kiểu thể loại tiên hiệp muốn tìm cậu để chụp ảnh tuyên truyền, Kiều ca nói tài nguyên khó được, nếu rảnh thì vẫn nên tiếp, tối nay cậu cứ xem tài liệu trước…”
Chu Hiểu Mạn nói cực nhanh, giống như là một người đang tuyên truyền an toàn giao thông.
“A, còn có……"
Bạn cần đăng nhập để bình luận