Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 450: Đăng Bài Thanh Minh

“Ngày 25 tháng 8, ở Lư Giang thành, tôi đã gặp Hứa Trăn lần đầu tiên.”
“Khi đó, hắn đang quay một chương trình ở trường quay của đài truyền hình Nghênh Khách Tùng, mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, vẻ ngoài điển trai, tư thế oai hùng, mặt mày như họa.”
“Tôi ngồi dưới sân khấu và nhìn ánh đèn ở hiện trường chiếu vào hắn. Trong một lần xuất thần, tôi mơ hồ nhìn thấy thiếu niên sáng giá nhất thành Kim Lăng….”
“……”
Đêm khuya hôm đó, Hà Thanh đã đăng một bài văn dài trên tài khoản V Bắc của mình.
Cô bắt đầu từ quyết định chuyển thể "Lang Gia Bảng" thành phim điện ảnh và truyền hình, lại kể về sự ngạc nhiên của cô khi lần đầu tiên nhìn thấy Hứa Trăn, cô đã rất sốc trước kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của hắn và những giọt nước mắt của cô khi chứng kiến cái chết của Chu Du.
Hà Thanh ngay lập tức quyết định giao bản quyền phim truyền hình cho Đồng Nhạc, đồng thời đích thân tham gia chuyển thể kịch bản "Lang Gia Bảng”.
Cô đã thay thế hình ảnh của Hứa Trăn và sửa đổi nhiều so với nguyên tác, cố gắng đạt được sự thống nhất cao giữa các nhân vật và diễn viên - đây là một kịch bản thực sự phù hợp với hắn.
Hà Thanh từ từ kể ra, ngôn ngữ tinh tế, những kỳ vọng, khao khát và niềm tự hào của tác giả nguyên tác đối với bộ phim truyền hình này hiện rõ trên bài viết.
Toàn văn không có bất kỳ ngôn luận quá kích nào, cũng không có bất kỳ lời buộc tội hay lên án ai.
Nhưng ngay phần kết của bài viết, cô đột ngột viết xuống một đoạn như vậy: “Tuy nhiên, tôi vừa mới biết rằng, kỳ vọng nửa năm qua chỉ là một giấc mơ lớn mà tôi ao ước.”
“Đông Nhạc Điện Ảnh cuối cùng đã không chọn Hứa Trăn làm nhân vật chính.”
“Hóa ra, một câu phù phiếm kiểu “lợi ích tư sản” thật sự có thể dễ dàng đào nát linh hồn của nhân vật. Ai, là tôi quá ngây thơ.”
Lúc Hà Thanh viết xong bài văn này, thời gian đã điểm 3 giờ sáng.
Cô biết mình đã bán bản quyền chuyển thể truyền hình và không có quyền can thiệp vào vấn đề tuyển diễn viên;
Cô cũng biết làm như vậy sẽ làm hoen ố danh tiếng và ảnh hưởng đến việc bán bản quyền của tác phẩm trong tương lai.
—— nhưng tỷ không để bụng.
Văn nhân đều có ngạo cốt của văn nhân, tỷ cũng không hiểm lạ mấy đồng tiền dơ bẩn của các ngươi!
Sau khi Hà Thanh đăng bài trên V Bác, đồng thời liên lạc với một số account marketing, người làm truyền thông, đại Fans, tự xuất tiền túi, thề phải đem chuyện này nháo đến loạn.
Thà rằng về sau không lăn lộn, mọi người đòi đánh, ta cũng nuốt không trôi khẩu khí này!
……
Hà Thanh không phải người có sức ảnh hưởng lớn trên V Bác, cho nên sau khi bài viết này được đăng lên, trải qua một đêm lên men, thì chỉ có một ít Fans chạy đến official website của Đông Nhạc Điện Ảnh để chửi má nó, kết quả liền bị bộ phận quan hệ công chúng của Đông Nhạc dễ như trở bàn tay mà đè xuống.
Trâu Khánh Xuân nghe được cấp dưới báo cáo chuyện này, tuy có bức bội với hành vi của Hà Thanh nhưng gã cũng không có quá để bụng.
Việc người hâm mộ sách không hài lòng với dàn diễn viên là chuyện quá bình thường và nó căn bản không phải là chuyện lớn.
Khi bộ phim truyền hình bắt đầu phát sóng vào một thời điểm nào đó, những người này sẽ vừa xem vừa mắng mỏ, mà điều đó sẽ không ảnh hưởng đến thành tích của một bộ phim truyền hình.
Tuy nhiên, điều gã không bao giờ mong đợi là:
Chỉ sau vài giờ, sự việc ngày càng trở nên ồn ào trên mạng, và tình hình dần vượt quá tầm kiểm soát.
8 giờ sáng, các account marketing do Hà Thanh mua lần lượt bắt đầu phát lực, sự khiến “Lâm trận đổi giác” lại tiếp tục nóng lên.
Rất nhanh, Fans của Hứa Trăn cũng biết chuyện này, dưới cơn thịnh nộ, bọn họ đã trực tiếp khiến official website của Đông Nhạc bị đình trệ.
Sự việc đến đây là kết thúc, nhưng thật ra vẫn còn rất nhiều thứ hỗn loạn trong nội bộ của Đông Nhạc.
Khi cuộc họp buổi sáng được tổ chức vào lúc 8: 30 sáng, Trâu Khánh Xuân vẫn đang thảo luận với mọi người về việc khởi động máy "Lang Gia Bảng" theo kế hoạch ban đầu.
Kết quả là cuộc họp mới diễn ra được nửa chặng đường, thì âm thanh nhắc nhớ trong điện thoại di động tại phòng họp, lần lượt vang lên.
Trâu Khánh Xuân nhíu nhíu mày, vốn đang định nhắc nhở mọi người nên tắt âm điện thoại khi đang họp.
Nhưng ngay sau đó, những người nhìn vào điện thoại lần lượt ngẩng đầu lên và nhìn Trâu Khánh Xuân với một biểu hiện kỳ lạ.
Nhìn biểu tình của bọn họ, gã thật sự không phân biệt được đó là khinh thường hay ghê tởm.
“Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?” Trâu Khánh Xuân nhìn trái nhìn phải, ánh mặt của những người này thật sự khiến gã rợn tóc gáy.
“Trâu giám đốc, có lẽ chúng ta không nên quay phim vào lúc này…”
Một nhân viên bên cạnh gã, đưa diện thoại qua, nói: “Vừa rồi, Hoàng Chí Tín đã đăng bài trên V Bác.”
Trâu Khánh Xuân nghi hoặc mà cầm lấy điện thoại, vừa nhìn quá liền phát hiện là Hoàng Chí Tín đã đăng bài tuyên bố phủ nhận tin tức trên V Bác:
“Trịnh trọng thanh minh: Hoàng Chí Tín tiên sinh chưa bao giờ xác nhận kế hoạch đóng nam chính số 1 Mai Trường Tô trong “Lang Gia Bảng”, mọi liên hệ trước đây với Đông Nhạc Điện Ảnh đều nhằm vào các nhân vật khác trong kịch bản.”
“Gần đây, có một bộ phận người dùng internet đã phát tán tin đồn ác ý trên mạng xã hội với những lời nhận xét không có thật đối với Hoàng Chí Tín tiên sinh, hành vi này đã gây tổn hại nghiêm trọng đến hình ảnh cá nhân của Hoàng Chí Tín tiên sinh, và chúng tôi có quyền truy cứu mọi trách nhiệm trước pháp luật."
Bạn cần đăng nhập để bình luận