Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 646: Ngày Vui Thường Ngắn Ngủi

Thử một lần, Vương Văn Kỳ có chút chán nản phát hiện, bắt chước thần thái của một người không hề đơn giản như mình tưởng tượng.
Trong lòng ông nghĩ muốn diễn Hứa Trăn, nhưng vừa ra khỏi miệng, lại biến thành cảm giác ngày thường của mình.
Quá thâm trầm, diễn không ra sự linh động và tinh thần phấn chấn của người trẻ tuổi.
Lão Vương đã bước qua tuổi sáu mươi, bỗng nhiên ý thức được bản thân đã thật sự già rồi, cho nên âm thầm có chút uể oải.
“Vương lão sư……”
Đúng lúc này, Hứa Trăn đang đứng đối diện lại lộ ra vẻ tán thưởng, nói: “Vừa rồi, ngài xử lý đoạn của Sùng Quang thật sự rất tốt, còn tốt hơn tất cả những phương pháp mà tôi tưởng tượng!”
Hứa Trăn vừa nói, vừa mở cuốn sổ tay ra, bắt đầu ghi lại, “Đúng vậy, chính là loại cảm giác không kiên nhẫn này, Sùng Quang được yêu chiều từ nhỏ, cho nên cảm xúc chủ yếu của hắn không phải sợ cha mà là phiền chán cách dạy dỗ của cha mình…”
Một lát sau, Hứa Trăn ngẩng đầu lên, hỏi: “Vương lão sư, tôi có thể bắt chước cách diễn vừa rồi của ngài không?”
Vương Văn Kỳ: “……”
Ông nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh của người thanh niên này, hắng hắng giọng, cố tỏ ra vẻ trầm ổn, mỉm cười nói: “Đương nhiên có thể.”
“Vừa rồi, cậu xử lý lời thoại của Lý Ngọc Đường rất tốt, giúp tôi ngộ ra rất nhiều thứ.”
“……”
Hai người đơn giản giao lưu hai câu, sau đó trả vai diễn cho nhau, lại tiếp tục luyện tập dựa trên phương pháp vừa rồi, dĩ nhiên là bọn họ rất vừa lòng với phong cách diễn xuất này.
Một lát sau, Vương Văn Kỳ quay đầu một vòng xung quanh, rồi nói với đạo diễn Trần Tử An: “Đạo diễn, khi nào thì bắt đầu quay?”
“Tôi cảm thấy trạng thái hiện tại của mình đang rất tốt.”
Trần Tử An: “……”
Bây giờ mới nhớ đến ta? Vừa thấy mặt liền bắt quay phim, xem lão tử là công cụ sao? ?
……
Thời gian ở đoàn phim “Thập Nguyệt Vi Thành” quả thực tuyệt vời đối với Hứa Trăn.
Các diễn viên hợp tác với hắn đều là ảnh đế, ngoài trừ Từ Hạo Vũ và một số tiểu nhân vật khác thì xung quanh đâu đâu cũng thấy Đại Ngưu phái thực lực, ngay cả kẻ đại ác đã thọc chết hắn trong phân đoạn cuối cũng là trụ cột của đoàn kịch nói thủ đô.
Tuy rằng thời gian ngắn ngủi, Hứa Trăn khó có thể hiểu sâu về màn biểu diễn của từng người, nhưng trong khoảng thời gian này, hắn tập trung xem vài màn trình diễn đỉnh cao với những phong cách khác nhau nhưng có cùng hiệu quả, thật sự đã được mở rộng tầm mắt.
Bất quá đáng tiếc, tháng ngày vui vẻ thường rất ngắn ngủi.
Mỗi ngày hắn không có nhiều cảnh quay, bởi vì đất diễn của nhân vật Lý Sùng Quang này thật sự quá ít, cho nên chỉ mất 12 ngày là Hứa Trăn có thể hoàn thành xong toàn bộ cảnh quay của mình.
Vào ngày hắn rời đi, đạo diễn Trần Tử An còn cố ý tiễn hắn ra phim trường, vỗ vỗ bờ vai, cỗ vũ hắn tiếp tục cố gắng, về sau nhất định còn có cơ hội hợp tác.
Trước khi chia tay, Trần Tử An lấy ra một chiếc túi nhỏ xinh, nói đây là lễ vật của đoàn phim đưa cho hắn, sau đó còn ra vẻ thần thần bí bí kêu hắn lên máy bay hãy mở ra xem.
Hứa Trăn trộm nhéo một cái, cảm giác đây là một xấp giấy chất lượng cao, khiến hắn lập tức hưng phấn.
Hắn đầy cõi lòng chờ mong, đợi tới khi lên máy bay, ngồi ở trên chỗ ngồi, Hứa Trăn gấp không chờ nổi mà mở túi nhỏ ra, tuy nhiên thứ bên trong lại không phải đồ vật hắn mong đợi, mà đó là một cuốn sổ da có kích thước bằng bàn tay.
Nó có kích thước tương đương với cái mà tôi thường dùng để ghi chép.
Hứa Trăn: …… Đoàn phim thật là phí tâm tư.
Hắn ngây ngẩn mà mở cuốn sổ ra, vừa định phun tào với Kiều Phong rằng mình có một cuốn sổ mới, tuy nhiên lại phát hiện, trên mặt sổ còn có chữ viết.
Lương Võ Triết, Vương Văn Kỳ cùng các vị tiền bối đã từng hợp tác với hắn, mỗi người đều liệt kê một số tác phẩm tiêu biểu của họ vào sổ tay, khuyên hắn nên xem chúng khi có thời gian.
Vương Văn Kỳ thậm chí còn đánh dấu cẩn thận số tập được đề nghị xem sau tên của bộ phim.
Hứa Trăn sững sờ nhìn dòng chữ trên sổ, đưa tay ra vuốt nhẹ, trên mặt nở nụ cười nhẹ.
Vâng, mặc dù tôi đã xem hầu hết các bộ phim này rất nhiều lần... nhưng tôi vẫn rất biết ơn sự quan tâm của các tiền bối.
Khi lật đến trang cuối cùng của cuốn sổ, hắn phát hiện Từ Hạo Vũ cũng viết một dòng trên đó:
Tác phẩm tiêu biểu: Không (Nhưng tôi là người mua cuốn sổ này).
“Phốc……” Hứa Trăn không nhịn được cười khi nhìn thấy vào dấu ngoặc mà gã cố ý viết.
……
Sau khi kết thúc “Khóa học tập” tại đoàn phim “Thập Nguyệt Vi Thành”, Hứa Trăn cũng không vội vã quay về thủ đô mà là báo nghỉ phép với Thái Thực Tiễn và Kiều Phong, nói mình trở về Cam Châu thăm sư phụ.
Hắn dự định sẽ ẩn mình khỏi làng giải trí một thời gian, nghỉ ngơi dưỡng sức thật tốt, thuận tiện học lái xe và kỹ thuật sửa chửa xe máy.
Điện ảnh “Thất Cô” đã bước vào giai đoạn chuẩn bị, hiện đang mài giũa kịch bản và ra ngoài khám phá bối cảnh, có lẽ sẽ bắt đầu khởi động máy vào khoảng tháng 9 hoặc tháng 10.
Hứa Trăn cùng Trần Chính Hào đều đã dời lịch trình trước thời hạn, họ dự định sẽ tập trung vào bộ phim này trong nửa cuối năm nay và họ sẽ phải đánh bóng và làm cho bộ phim công ích này thật sự tốt và chân thực.
Về phần tại sao lại về Cam Châu học motor……
Một mặt, tất nhiên là vì có thể ở cùng với Sư phụ, mặt khác, phí đào tạo ở Cam Châu rẻ hơn so với thủ đô…. À, không, chuyện này không quan trọng lắm.
Chủ yếu là ở cạnh sư phụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận