Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 597: Nhân Vật Đáng Thương

Lục Hải Dương nói tiếp: “Cậu đã từng luyện qua chuyên môn này sao, hay là ở trường có lão sư dạy qua?
Hứa Trăn nghe vậy thì ngẩn ngơ, nói: “Cái này, ách…”
“Ho khan là một loại phối âm, trường học quả thực có dạy, nhưng không có dạy đến trình độ này.”
Hắn có chút ngượng ngùng nói: “Chủ yếu là do một năm trước tôi phải diễn một tên ma ốm cho nên có nghiên cứu qua phương diện này, làm thế nào để ho khan, làm thế nào để hộc máu, choáng váng đầu thì nên làm như thế nào, hôn mê thì diễn ra sao….”
Hứa Trăn nhìn thấy mọi người xung quanh đang dùng ánh mắt ngạc nhiên để nhìn mình, hắn càng nói càng nhỏ, sau cùng ngượng ngùng cười cười: “Về sau nếu mọi người có thắc mắc gì về phương diện này thì có thể tìm tôi, tôi tương đối chuyên nghiệp.”
“Ha ha ha ha ha……”
Nghe hắn nói như thế, trong phim trường liền trức khắc vang lên một trận cười.
……
Lúc lên xe trở về khách sạn, Hứa Trăn nhịn không được mà hỏi Lục Hải Dương: “Lục đạo, thật ta tôi luôn có một câu hỏi.”
“Tại sao trong giả thiết của Lục Nhất Xuyên lại thêm chi tiết ho lao?”
“Nếu chỉ để thiết lập tình huống khó khăn thì việc che giấu thân phận quá khứ còn chưa đủ sao? Đây tuyệt đối là một bí mật động trời đối với Cẩm Y Vệ.”
“Không lẽ là vì hắn thật sự thích cô nương ở y quán?”
Nghe thấy vấn đề này, Lục Hải Dương chớp chớp mắt, nói: “Cái này sao? Đương nhiên không phải, đây là vấn đề nằm ở tính logic.”
“Cậu nghĩ xem, sư huynh Đinh Tu vẫn luôn có một cái khúc mắc, đó chính là sư phụ đối xử rất tốt với Cận Nhất Xuyên, dạy cho hắn nhưng chiêu át chủ bài nhưng lại không dạy cho mình.”
“Vì cái gì đây? Chính là vì Cận Nhất Xuyên có thiên phú tốt.”
Lục đạo nghiêm túc giải thích: “Nhưng tại sao hắn lại không thể đánh bại sư huynh? Bởi vì thân thể của hắn không tốt, cho nên một người khỏe, chấp mười người khôn a.”
“Cậu xem, đạo lý này có đúng hay không?”
Hứa Trăn nghe giải thích xong thì liền cảm thấy thông suốt, hắn nhanh chóng trở lại bình thường và tiếp tục chuẩn bị cho cảnh quay vào ngày hôm sau.
Về phần Lục Hải Dương, sau khi nhìn thấy mình đã thành công lừa gạt Hứa Trăn thì cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ha ha……
Tại sao lại thêm tình tiết ho lao vào giả thiết?
——Bởi vì, ý nghĩa tồn tại của nhân vật Cận Nhất Xuyên này chính là làm người xem đau lòng!
Ở phần kết thúc câu chuyện, Thẩm Luyện dùng hết toàn lực thoát khỏi truy đuổi của Triệu công công, nhưng khi y đuổi tới y quán thì lại phát hiện tam đệ đã chết, thi thể gần như bị vùi trong tuyết trắng.
Thẩm Luyện quỳ gối trên nền tuyết, khóc lớn: “Nhị ca sai rồi, nhị ca thật sự sai rồi”, đây chính là sự bùng nổ cảm xúc lớn nhất trong toàn bộ bộ phim.
Nhưng thật đáng tiếc, lúc này Lục Hải Dương chưa thể nói sự thật này cho Hứa Trăn.
Bởi vì thảm cảnh cao nhất chính là thảm mà không biết, diễn viên tuyệt đối không thể cố ý đi bán thảm.
Cận Nhất Xuyên rõ ràng là một người đáng thương đang mắc bệnh nan y, lại bị vận mệnh chọc ghẹo, nhưng hắn vẫn nỗ lực để sống một cuộc sống tích cực. Chính điều này mới có thể khiến cho khán giả càng xem càng chua xót.
Dưới sự lựa gạt của đạo diễn, Hứa Trăn đến nay vẫn tin bản thân đang diễn một cao thủ điên loạn và chịu trách nhiệm về các phân cảnh võ thuật trong phim.
Lục Hải Dương mỗi lần nhìn thấy hắn đang cùng Lâm chỉ đạo nghiền ngẫm, trao đổi chiêu thức, nỗ lực hết mức để động tác nhìn qua càng hoa lệ, càng hoàn mỹ, Lục đạo quả nhiên vô cùng chột dạ.
Xin lỗi hai vị……
Nhìn hai người nỗ lực như vậy, ta thật sự rất yên tâm!
Các diễn viên nổi danh với kết cục bi thảm đều đang nằm ở trong tay ta, nếu ta không để cho khán giá khóc lên khóc xuống thì thật sự quá là thật vọng?
Lục Hải Dương liếc mắt về Hứa Trăn đang nỗ lực nghiền ngẫm kịch bản, sau đó lại làm như không việc gì mà quay đầu nhìn ra hướng phía cửa sổ xa xa.
……
Tiến độ bấm máy của "Tú Xuân Đao" rất nhanh, chỉ trong nửa tháng đã quay thành công hàng trăm phân cảnh.
Trong khi Hứa Trăn tiếp tục xem xét kỹ lưỡng vai diễn, thử khả năng diễn xuất của mình, chỉ cảm thấy quá trình diễn xuất giống như cá gặp nước, từng ngày đều có thể cảm nhận được sự tiến bộ của bản thân.
Vào cuối tháng hai, khi hắn đang quay phim ở thành điện ảnh, thì Kiều Phong lại mang đến cho hắn một tin vui: quá trình sản xuất và tổng duyệt “Lang Gia Bảng” đã hoàn thành tốt đẹp.
Bộ phim từng gây ra bao nhiêu ồn ào và huyên náo khi còn trong thời điểm bấm máy, thì mãi cho đến bây giờ nó đã chính thức được treo biển hành nghề. Trải qua một vòng lựa chọn đối tác thì cuối cùng, bản quyền phát sóng vòng đầu tiên của “Lang Gia Bảng” đã được đài truyền hình thủ đô và kênh vệ tinh Cà Chua liên hợp đặt mua.
Giá thành giao là: 350 vạn cho một tập.
Ngay sau khi con số này xuất hiện, nó ngay lập tức gây ra một sự chấn động lớn trong ngành.
Năm đó Hoàng Chí Tín muốn đoạt kịch bản của Hứa Trăn với con số 300 vạn cho một tập, vẫn còn nguyên trong trí nhớ của mọi người.
Kết quả là chỉ trong một năm, bộ phim "Lang Gia Bảng" do Hứa Trăn đóng vai chính đã được bán với giá cao ngất ngưởng là 350 vạn.
Một cú vả mặt này cũng không biết đã tát vào mặt của ai.
Là một nghệ sĩ không biết sống chết, là một công ty có mắt không tròng, hay là một đài truyền hình đang khóc ngất ở trong WC.
Bạn cần đăng nhập để bình luận