Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1021: Tay Không Bắt Sói

Hứa Trăn hơi hếch cằm lên, lặng lẽ nhìn Trang Văn Huy trước mặt, thần sắc giống như cười nhưng không phải cười.
Hắn thả lỏng người dựa trên lưng ghế, bình tĩnh nói: "Trên thế giới này, chỉ có một nhân vật chính trong hàng triệu người."
"Nhân vật chính là người có thể làm một việc đến trình độ cao nhất."
Hứa Trăn hơi hạ giọng, âm thanh nghe tràn đầy trung khí nhưng lại thành thật chất phát.
Một giọng nói như vậy, kết hợp với giọng điệu bình tĩnh của hắn, lại càng tăng thêm cảm giác về thân phận của hắn.
Hứa Trăn dùng vẻ mặt ung dung nói: "Muốn trở thành nhân vật chính, điều quan trọng nhất là phải tìm được một sân khấu phù hợp."
Hắn giơ kịch bản trong tay lên, nói: "Sân khấu của 'Vô song' này..."
"Tôi sẽ thực hiện một thỏa thuận!"
Trong khi nói, trong đôi mắt của hắn tràn đầy sự chắc chắn không thể nghi ngờ.
Giọng nói rơi xuống, trong phòng riêng yên lặng không có tiếng người.
Trang Văn Huy ngơ ngác nhìn người thanh niên trước mặt này, một loại cảm giác vừa quen thuộc lại xa lạ chạy khắp người, khiến cho ông ấy cảm thấy toàn thân tê dại.
Mấy câu mà Hứa Trăn vừa nói được phát triển từ lời thoại trong "Vô song".
Mà người nói những lời này không phải là "Lý Vấn hèn nhát", mà là thủ lĩnh của tổ chức sản xuất tiền giả có mật danh là "Họa Sĩ".
Tất nhiên, hai nhân vật này thực sự chính là cùng một người.
Trang Văn Huy đã lăn lộn trong giới nhiều năm như vậy và đã gặp qua không biết bao nhiêu diễn viên giỏi.
Kỹ năng diễn xuất tốt không hiếm, nhanh chóng vào vai cũng không hiếm, khí chất mạnh mẽ cỡ nào cũng không phải là điều đáng ngưỡng mộ.
Nhưng vấn đề là...
Chính là vừa rồi, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Hứa Trăn đã dùng nửa cốc nước để thay hình đổi dạng của mình, từ một thiếu niên ngây thơ không am hiểu thế sự, bỗng nhiên biến thành một đại lão tà phái hung ác nghiêm nghị.
Sự thay đổi to lớn vượt qua tuổi tác, vượt qua tầng lớp xã hội, thật sự khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Mà vừa vặn vai nam chính Lý Vấn trong "Vô song" chính là một vai diễn có hai bộ mặt mâu thuẫn nhau như vậy.
Trang Văn Huy nhìn thấy màn thể hiện vừa rồi của Hứa Trăn, chỉ cảm thấy như có một tia sáng lóe lên trong đầu.
——Lý Vấn, phải là một nhân vật như vậy!
Sự đảo ngược cuối cùng của bộ phim phải cho thấy một hiệu quả như vậy mới được!
Trang Văn Huy nóng lòng mong muốn ngay lập tức lấy bút ra trau chuốt vài nét bút trên kịch bản của mình, hưng phấn không ngừng chà sát hai tay.
Cùng lúc đó, Từ Hãn nhìn vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa vui mừng của Trang Văn Huy, rồi lại nhìn trạng thái khí thế tràn đầy của Hứa Trăn, không khỏi nhướng mày.
A, quả nhiên là Tiểu Hứa!
Tôi yêu cầu hắn "đánh lừa" Trang Văn Huy, ý định ban đầu chính là để hắn không quan tâm trong túi của mình có tiền hay không có tiền, mà để lộ ra ý nguyện bỏ vốn đầu tư trước;
Cuối cùng, tiểu tử ngốc này không chịu nói dối, nói rõ ràng với đối phương rằng mình không có tiền, không đủ khả năng quay phim, kết quả lại trở mình thể hiện kỹ năng diễn xuất, thu hút sự chú ý của Trang Văn Huy bằng những thứ mà đối phương không cần.
Người ta cần vốn đầu tư, nhưng hắn lại không có;
Người ta không cần diễn viên, mà hắn lại thể hiện đến xuất sắc.
—— Cậu còn nói cậu không phải là vị thần lừa dối?
Đây chính là tay không bắt sói!
...
"Thực xin lỗi thầy Trang, vừa rồi tôi thật thất lễ." Một lúc sau, Hứa Trăn phá tan sự yên tĩnh trong phòng.
Hắn đã rũ bỏ thần thái nguy hiểm vừa rồi, nhưng vẫn giữ phong thái điềm tĩnh và tư thế ngồi thoải mái phóng khoáng, tạo cho hắn khí chất của một đại lão.
Trang Văn Huy ngơ ra một chút, sau đó lắc đầu nói: "Không, không, không có, không có..."
"Tôi biết đó là một lời thoại trong kịch bản."
Hứa Trăn cười nói: "Tôi chỉ muốn nói với ngài rằng thực ra tôi không còn trẻ nữa."
Nói xong, hắn quay sang nhìn Từ Hãn ở bên cạnh, nói: "Vừa rồi ngài cảm thấy tôi còn trẻ tuổi, bởi vì gần đây tôi đóng vai học sinh trung học."
"Do tôi để trạng thái khi diễn xuất thiếu niên này mà đến đây."
"Vừa rồi ngài cảm thấy tôi còn cách khá xa vai diễn 'Lý Vấn', nhưng thật ra không phải, là do vai diễn gần đây của tôi cách Lý Vấn khá xa."
Hứa Trăn cúi đầu lật xem kịch bản trong tay, nói: "Tôi nghĩ độ tuổi của nhân vật Lý Vấn này được đặt trong khoảng từ 30 đến 40 tuổi."
"Tôi thường xuyên đóng những vai diễn ở tầm tuổi này, tôi có niềm tin tuyệt đối rằng mình có thể diễn tốt; về khí chất, tôi cũng cảm thấy mình có thể đảm đương được."
"Gần đây tôi có đóng vai chính trong một bộ phim mạng tên là 'Muốn Gặp Người', trong đó tôi đóng vai một người đàn ông trung niên ở độ tuổi 40, nếu thầy Trang có hứng thú thì có thể xem thử."
"Tôi hy vọng ngài có thể xem xét đến tôi."
Lúc này Trang Văn Huy vẫn còn đắm chìm trong sự thay đổi khí chất đáng kinh ngạc vừa rồi của hắn, nghe thấy vậy ông ấy không nhịn được cười nói: "Vậy thì về chuyện vốn đầu tư, tôi cũng hy vọng rằng Hứa tổng có thể cân nhắc cho tôi một chút."
"Tôi cũng có niềm tin tuyệt đối rằng mình có thể quay tốt bộ phim này."
"Ha ha ha ha……"
Hắn vừa nói ra lời này, ba người trong phòng phá lên cười.
...
Một bữa ăn, chủ và khách cùng vui.
Lúc xuống lầu, nước trên tóc Hứa Trăn đã khô hết, tóc mái lại che đi trán, hắn đã khôi phục lại kiểu tóc học sinh trung học khi mới đến.
Chẳng qua là vì Trang Văn Huy để lộ thiện ý, nên lúc này tâm trạng của Hứa Trăn vô cùng cởi mở.
—— Nếu hiểu không sai, đối phương muốn tìm kiếm vốn đầu tư, điều đó có nghĩa là họ có thể chấp nhận ý kiến tiến vào đoàn phim diễn vai Lý Vấn với tư cách người mang tiền của mình!
Mặc dù tạm thời chưa có kinh phí nhưng ít nhất vai diễn đã được công nhận!
Hứa Trăn dập tắt những tranh luận nổi lên trong đầu, đeo chiếc túi rách, thẳng lưng sải bước trong đại sảnh của khách sạn năm sao, bước những bước đi không lưu tình.
Hừ... Hi vọng "Muốn Gặp Người" có thể đạt được kết quả tốt, ít nhất nó sẽ giúp mình có thêm tự tin khi đi đàm phán với người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận