Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 381: Hảo Cơ Hữu

“Oa……”
Giờ khắc này, trước TV, Tô Nghiên theo bản năng mà dừng động tác cắn hạt dưa trên tay.
Cô thậm chí còn không thấy rõ diện mạo của người này, nhưng cảm giác đầu tiên đập vào mặt chính là hảo soái! !
Thiếu niên trong bộ bạch y, ghì chặt lưng ngựa, hiên ngang đứng giữa núi xanh.
Khí chất này, phong thái này, quả thực vô cùng mê người!
Một lát sau, vó ngựa rơi xuống đất.
Người này thả người nhảy xuống lưng ngựa, quay đầu nhìn về phía Tôn Sách đang đứng trong đội ngũ, mỉm cười ôm quyền thi lễ với hắn.
“Công Cẩn?”
Tôn Sách nhìn thấy người này, tức khắc ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn, ngây người một lát, mới xoay người xuống ngựa, chạy về phía đối phương, vẻ mặt kinh hỉ nói: “Công Cẩn, sao ngươi lại ở chỗ này?”
Người trên ngựa dĩ nhiên là Hứa Trăn đóng vai Chu Du.
Vì cảnh quay nâng vó ngựa này, Hứa Trăn đã phải luyện tập hơn 2 tuần, cuối cùng mới có thể diễn được một màn như vừa rồi.
Hứa Trăn nhìn thành quả cuối cùng, tròn lòng liền cảm thấy mỹ mãn.
n, nhìn qua hiệu quả xác thật không tồi, công phu không uổng phí!
Chẳng qua, hơi có chút xấu hổ chính là:
Lúc hắn ngẩng đầu lên, trên màn hình, ngay bên cạnh mặt hắn hiện hai dòng chữ: Chu Du, tự Công Cẩn.
Hứa Trăn: ……
Không biết vì sao, cảm giác thực quỷ dị.
Tôn Sách gặp lại Chu Du, hai người đơn giản hàn huyên vài câu sau, sau đó liền đi vào doanh trướng tiếp tục ôn chuyện, một bên uống rượu, một bên nói về tình hình gần đây.
Tôn Sách nói với hắn, chính mình đã dùng ngọc tỷ truyền quốc đổi lấy 3000 binh mã, ngữ khí kiên định, nhưng vẫn có chút bất an đối với tiền đồ tương lai của mình.
Lúc này, Chu Du từ trên bữa tiệc bước xuống, một lần nữa bái lạy, tỏ ý hắn nguyện ý đi theo phụng sự.
Cái bái lạy lúc đầu là lễ đối với huynh trưởng còn bái lạy lần này là lễ đối với quân thần.
Hai người cứ như vậy mà hàn huyên rất lâu về chuyện dẹp yên Giang Đông, cuối cùng Chu Du lấy ra một cái bao bố đưa cho Tôn Sách, cười nói: “Từ nhỏ huynh trưởng đã muốn cây đao này, cho nên hôm nay ta liền nó cho huynh.”
Tô Sách nghi hoặc mà nhận lấy, vừa mở ra đã vô cùng ngạc nhiên, y nói: “Đây không phải là vật trấn trạch của Chu gia ngươi sao?”
Dứt lời, y vội vàng đẩy thanh đao trở về, lắc đầu nói: “Không được, không được, bất quá chỉ là một câu nói đùa khi còn nhỏ, Công Cẩn chớ nghĩ thật.”
Tuy nhiên Chu Du cũng không có ý nhận lấy mà chỉ mỉm cười nhìn Tôn Sách, nói: “Ngu đệ đã đem hết tài sản của cải đi bán lấy tiền, là đã quyết tâm đến nhờ cậy huynh trưởng, cho nên nào còn có trạch để trấn.”
“Đao này được đúc từ huyền thiết, huynh trưởng có thể nấu chảy nó, sau đó lại đúc thành một món binh khí thuận tay, xem như là tâm ý của ngu đệ.”
Hai mặt của Tôn Sách rõ ràng lóe lên một cái khi nghe được câu nói này.
Đem bảo đao trấn trách tặng cho mình, cũng đồng nghĩa với việc giao phó mạng sống của bản thân cho đối phương.
Y trầm mặc thật lâu, không hề do sự mà tùy ý phất tay, nghiêm mặt nói: “Được! Nếu đã như thế, ta liền nhận lấy!”
“Bất quá, đao này quá nặng, ta cầm không thuận tay, do đó không bằng đem nó đúc thành hai thanh kiếm, đặt tên là….”
Y nhìn qua áo bào trắng của Chu Du, ánh mắt hơi hơi chớp động, nói: “Một thanh tên là “Xích Phong”, một thanh gọi “Sương Phong”, hai huynh đệ chúng ta mỗi người giữ một thanh, đệ thấy thế nào?”
Chu Du cười gật đầu đáp ứng.
……
Bên ngoài màn hình, dàn diễn viên của đoàn phim “Sấm Quan Đông” lúc này đã dừng mọi động tác trên tay, tập trung tinh thần mà nhìn chằm chằm màn hình TV.
Bọn họ thật sự kinh ngạc.
Rõ ràng người đóng vai Chu Du đang ngồi bên cạnh mình nhưng bọn họ lại không hề cảm thấy đây là cùng một người.
Trên người Chu Du có một cổ khí chất cao ngạo khó có thể miêu tả, giơ tay nhấc chân đều hiện ra phong thái nhẹ nhàng, tiêu sái tuấn dật, quả nhiên rất giống với danh sĩ thời Tam Quốc.
Thế nhưng, bản nhân của Hứa Trăn là một thanh niên hiền hoà an tĩnh, hoàn toàn không có nửa phần cảm giác xa cách như vậy.
Thậm chí đối với Truyền Võ, lại còn có một khoảng cách chênh lệch lớn hơn nữa.
—— đây thật sự là diễn một nhân vật mà khiến cho nhân vật đó trở nên sống động như thật!
Trong khi mọi người còn đang kinh ngạc thì ở bên cạnh, Lương Mẫn Anh đột nhiên hỏi: “Ai, Truyền Võ, mối quan hệ giữa Chu Du và Tôn Sách theo ngôn ngữ của giới trẻ bây giờ thì gọi là “Hảo cơ hữu” đúng không?”
Hứa Trăn sửng sốt một phen, trong lúc nhất thời cũng không biết nên đáp lại như thế nào.
(Hảo cơ hữu: một nghĩa là “gay”, hoặc còn có nghĩa là Chiến hữu, huynh đệ chí cốt, bạn bè thân thiết.)
Sáng sớm hôm sau, tổng đạo diễn Cao Chẩn đã nắm được rating hai tập được phát sóng vào tối hôm qua, biểu tình vì vậy mà có chút vi diệu.
Tỷ suất người xem tập 9 là 2,35% và tập 10 là 2,52%.
Số liệu trên mạng đã có một sự cải thiện rõ rệt, tuy nhiên rating của đài truyền hình lại chỉ đang dừng ở mức ổn định và không có nhiều thay đổi quá rõ ràng.
Phiên truyện của Giang Đông đã mở màn nhưng dường như nó không mang lại sự cải thiện đáng kể nào cho rating của "Tam Quốc".
—— quả nhiên, bộ phim “Tam Quốc” này quá dày và nặng, hơn nữa phiên vị của Chu Du lại thấp, cho nên dù là rating phúc tinh cũng khó có thể kéo bộ phim đi lên?
Nói như vậy thì đến khi nào bộ phim mới có bước chuyển mình thành công đây, sau ba lần đến mời, hay thậm chí là lửa đốt Xích Bích?
Liệu lúc đó, bình quân rating có thể đi lên hay không?
Nghĩ đến đây, Cao Chẩn cũng có chút sốt ruột lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận