Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1056: Chuyên gia đặc hiệu Mr. William 3

Nghe được những lời này, William híp mắt cười, dè dặt gật đầu, dùng tiếng phổ thông khá thành thạo nói: "Mấy bộ mà cậu vừa nói phần lớn đều có tôi tham gia."
"Chúng tôi cũng có nhiều kinh nghiệm về đặc hiệu theo phong cách thần thoại phương Đông, tôi tin rằng hiệu quả sẽ không làm các cậu thất vọng."
Nói xong y có chút hưng phấn nói: "Tôi nghe đạo diễn Cao nói qua cậu là một diễn viên biết công phu?"
Hứa Trăn xấu hổ cười, xua tay nói: "Tôi không dám tự nhận có công phu gì, tôi chỉ học một chút 'Võ thuật'."
"Võ thuật hiện đại chủ yếu là có hiệu quả rèn luyện thân thể, nó cũng không thần kỳ như trong tiểu thuyết và phim ảnh vẫn nói."
"..."
Hai người vừa mới gặp mặt mà đã nói chuyện rất hợp ý.
Hứa Trăn tiện tay thể hiện 2 động tác võ thuật đơn giản làm cho William kinh hô một trận.
Cao Chẩn bị bỏ lại một mình, nhìn trái rồi nhìn phải, cảm thấy có chút hiu vắng khó hiểu.
Được nha, William này vừa nhìn thấy Tiểu Hứa đã như được gặp lại người bạn lâu năm, lại cũng không đề cập đến chuyện mình đứng ngây ngốc ở đây suốt hai tiếng đồng hồ xem hắn diễn người tàn tật.
Hừ, là tôi đã "lừa" William đưa y đi xem một ngôi sao võ thuật, cũng là tôi không nên đề xuất Tiểu Hứa diễn vai Bá Ấp Khảo…
Thì ra người trung gian như tôi đây là người xấu, còn hai người mới là anh em tốt.
"... Haha, ngài cũng biết về 'Đao thương kiếm kích, búa rìu móc xiên', thật lợi hại nha."
Trong khi nói chuyện, Hứa Trăn tùy tiện rút ra một cây cột kim loại đen dài mảnh từ đống đồ lộn xộn gần đó, cười nói với William: "Trung Quốc đúng là có rất nhiều vũ khí, tôi cũng không biết hết tất cả."
"Tôi sử dụng đơn đao, song đao, kiếm và thương nhiều hơn, còn những cái khác tôi chỉ biết sơ sơ thôi."
"Để tôi biểu diễn cho anh xem một đoạn kỹ thuật bắn của một quyển sách võ thuật."
Nói xong, hắn xoay người đi tới một khoảng đất trống, trên tay cầm một cây thương, đột nhiên xoay người quét ngang, bước thấp người, "rắc" một tiếng đâm vào cây cột phía trước.
Cây thương đâm thẳng một đường, toàn lực dồn xuống làm mũi thương như một con rồng lặn sâu bất ngờ nổi lên trên mặt nước, thế công không thể ngăn cản.
William lập tức rùng mình.
Bộ võ thuật mà Hứa Trăn đánh mang tính biểu diễn cao, với động tác chân và cơ thể linh hoạt kết hợp với động tác thương pháp tinh diệu, mạnh mẽ mà có lực tạo ra tiếng của giông gió.
Hắn vừa mới bắt đầu múa thương, những người ở xung quanh vô thức túm tùm lại, nhịn không được mà reo hò kinh ngạc.
Lúc này William cũng vô thức vỗ tay tán thưởng, vừa rồi y đã nhìn quen bộ dạng bại liệt của Hứa Trăn, nhưng khi đột nhiên nhìn thấy hắn biến thành "cao thủ võ lâm" thì tóc gáy đều dựng lên.
Y thậm chí còn bắt đầu suy nghĩ về việc nên làm cho Hứa Trăn một cây thương đạo cụ tàn khốc lóa mắt như thế nào, để khi phối hợp với đặc hiệu ánh sáng điện ảnh, nó có thể tạo ra hiệu quả rung chuyển thế giới!
Nghĩ tới đây, William bỗng nhiên sửng sốt một chút.
Ai, nói về quay, cậu Hứa này đóng vai diễn gì trong "Phong Thần"?
Y phân vân sờ sờ cằm, nhớ lại các nhân vật có trong "Phong Thần".
Dùng thương... Hỏa tiêm thương…
Na Tra sao?

Đồng thời, trong một studio cách đó không xa.
Chuyên gia thu âm của đoàn đã tìm kiếm rất lâu nhưng không tìm thấy cán chống của mình, nhịn không được quay sang hỏi đồng nghiệp của mình: "Này, mọi người có ai thấy cây cán nối dài dự phòng của tôi không?"
Đạo diễn Ngô Nham nhìn Hứa Trăn đang "chơi thương" cách đó không xa, nhàn nhã thở ra một vòng khói, vẻ mặt thổn thức nói với chuyên gia thu âm: "Đừng tìm."
"Anh không còn xứng đáng với nó nữa."
Chuyên gia thu âm:... ?
Tôi không xứng đáng với cái gì?
Cây cán nối dài của tôi? ?
Buổi tối hôm đó, đạo diễn Cao Chẩn và Mr. William không ở lại ăn tối ở đoàn làm phim "Thằng Em Lý Tưởng ", mà quay trở lại hội nghị thượng đỉnh của họ.
Trước khi rời đi, Cao Chẩn đã nói rõ với Hứa Trăn rằng quả thực trước mắt đoàn phim vẫn chưa tìm được diễn viên đóng vai Dương Tiễn.
Chỉ cần đến lúc đó Hứa Trăn có thể điều chỉnh được lịch trình, thì có thể giao vai diễn này cho hắn.
Hứa Trăn chợt cảm thấy vui mừng vô cùng.
Cuối cùng!
Cuối cùng thì mình cũng thuận lợi bắt được vai diễn mà mình ngưỡng mộ trong lòng từ trong tay đạo diễn Cao!
Giờ khắc này, hắn cảm thấy mình vất vả mấy năm nay quả thực không uổng công, cuối cùng cũng có quyền lựa chọn vai diễn, đồng thời không khỏi có chút buồn bã: "Tam Quốc" đã được quay xong rồi…
Không bắt kịp được thời gian tốt…
Tất nhiên, Hứa Trăn chỉ tùy ý ngẫm nghĩ về nó mà thôi.
Trong thâm tâm hắn biết rất rõ rằng nếu không phải may mắn được diễn xuất trong "Tam Quốc" ngay sau khi xuất đạo, thì sự nghiệp diễn xuất sau này của hắn sẽ không suôn sẻ như bây giờ.
Trừ khi hắn áp dụng loại nhân quả "Mobius", nếu không hắn không thể vừa có địa vị hiện tại trong giới, vừa có quyền tuyển vai diễn trong "Tam Quốc".
Thật khó để có cả hai…
Bây giờ Hứa Trăn đột nhiên nhớ lại lúc trước, khi dự án "Tam Quốc" vừa mới được duyệt, lúc đó Trần Chính Hào mình cũng không quá thân quen lại cố tình gửi đến một tin nhắn nhắc nhở hắn tham gia tuyển vai diễn.
Hắn không khỏi mỉm cười, lấy điện thoại ra hỏi anh Hào có diễn "Phong Thần" không.
Một lúc sau, điện thoại rung lên một chút.
Hứa Trăn cầm lên xem, chỉ thấy anh Hào trả lời: "Yên tâm, tôi không diễn Chu Văn Vương."
Hứa Trăn: "..."
Tại sao phải trấn an tôi?
Tôi có thể lo lắng về điều gì à?
Tôi lại không diễn Bá Ấp Khảo! !!
Bạn cần đăng nhập để bình luận