Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 627: Không Hề Ngược

Có một số dân mạng ngốc bạch ngọt không hiểu về Dương gia tướng liền để lại lời nhắn hỏi thăm:
“Bộ phim này nói về cái gì vậy? Tôi nhớ khi còn nhỏ hình như cũng từng xem một bộ truyền hình về việc Mục Quế Anh nắm giữ ấn soái, phá vỡ Thiên Môn trận…đây có phải là phần tiền truyện hay không?"
Những câu hỏi manh manh như vậy vừa xuất hiện thì chẳng khác gì một con cừu béo bị rơi vào tay bầy sói và ngay lập tức được vô số khán giả đã xem phim nhấp vào trả lời:
“Đúng đúng đúng, là tiền truyện, nó kể về câu chuyện Dương gia tận trung với đất nước, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác!"
“Tình nghĩa giữa các huynh đệ Dương gia thật sự rất cảm động! Một bộ phim siêu chữa lành!”
“Vị bằng hữu thân mến, bộ phim này hội tụ nguyên một dàn soái ca! Tôi đề cử cậu nên xem, đặc biệt là nhân vật Dương Thất Lang, Hứa Trăn mẹ nó quá đẹp trai!”
“Bộ phim này không chỉ ghi lại sự tàn khốc của chiến tranh, mà còn ghi lại tinh thần dân tộc của Hoa Hạ, khiến khán giả cảm động không thôi, nước mắt chảy ròng”
“……”
Tối hôm đó, nhân viên khu vực bình luận của “Dương Gia tướng” đều vô cùng bận rộn.
Công bằng mà nói, bộ phim này thực sự được làm rất tốt, cốt truyện đỉnh cao, sản xuất đỉnh cao và kỹ năng diễn xuất của các diễn viên đều thuộc hàng thực lực.
Trừ bỏ nội dung ngược tâm gan tì phổi thận, thì gần như không có khuyết điểm gì.
Rất nhiều người đã xem phim vì muốn lừa dối tân nhân lên xe mà hiểu rõ bản thân nên khen cái gì mà lựa chọn bỏ qua cái gì.
Đúng vậy, bộ phim này không thể gọi là ngược, phải gọi nó là nghệ thuật!
Thỉnh thoảng cũng có vài thành phần bất hòa, nhưng đều bị nhóm quản trị viên kéo xuống, để lại một mảng thế giới hài hòa.
Có một số vị võng hữu (cư dân mạng) vì muốn lên đây trút bỏ ủy khuất trong lòng, nhưng khi nhìn thấy bầu không khì này thì lập tức bắt được nhịp, lắc mình biến hoá, gia nhập vào đại quân đi lừa dối tân nhân (Người xem phim mới).
Mọi người vui vui vẻ vẻ lên xem không phải tốt sao?
Bộ điện này thật sự không tồi, ta cũng không có lừa ngươi!
Thậm chí còn có một vị lãnh đạo của một công ty nhỏ, sau khi xem xong liền cố ý dùng túi chườm nước đá đắp lên đôi mắt sưng húp của mình, sau đó còn tổ chức cho toàn thể nhân viên đi xem “Dương Gia tướng” như một hoạt động team building...
Có thể nói là phát rồ.
Rất nhiều người vì do dự có nên đi xem “Dương Gia Tướng” hay không mà cố tình lên đọc thử bình luận, vừa nhìn thấy nhiều ngươi thổi bạo như vậy, liền vui vui vẻ vẻ đi mua vé, nhân tiện còn mua một thùng bắp rang.
Kết quả hai giờ sau, nhóm người xem thứ hai khóc lóc đi tới, thùng bắp rang đã chứa đầy khăn giấy lau nước mũi.
“Ta rốt cuộc đã tạo phải nghiệt gì mà một hai phải đi xem thể loại phim trời đánh này! Đạo diễn đúng là thiếu đạo đức!”
“Bỏ biết bao nhiêu tâm tư đi quay “Dương Gia Tướng” ! Nhưng nếu thật sự có nhàn tâm như vậy thì sao không quay một bộ bom tấn bắp rang cũng không tệ đâu?”
“Đổi tên cho Dương Diên Tự, phải gọi hắn là Dương Yes, sau khi mở một đường máu liền trực tiếp vượt nóc băng tường bò lên trên thành Hoàn Châu, chặt đầu Phan đại mỹ xuống, để cho Hạt dẻ dậm đến nát nhừ, kết cục như vậy có phải tốt hơn không?”
“Ai bảo ngươi dùng đầu óc đi quay một bộ phim như vậy!”
“Đầu óc của ta sắp bị nước mắt làm cho úng rồi! !”
Quản trị viên nhìn thấy những bình luận này thì do dự hồi lâu, rốt cuộc vẫn là nhịn đau xóa hết.
Không thể phá hư bầu không khí!
Đúng vậy, không thể nói “Dương Gia Tướng” ngược, phải nói là bi tráng!
Mặc dù xem xong sẽ khóc lớn một trận, nhưng là thần thanh khí sảng, bài độc dưỡng nhan.
Ta gọi đó là cảm động đến rơi nước mắt!
……
Đêm hôm đó, Hứa Trăn tiếp tục trở lại đoàn phim “Tú Xuân Đao” để quay cảnh đêm.
Trong khoảng thời gian chờ quay phim, hắn tình cờ lướt qua các bình luận của cư dân mạng về "Dương Gia Tướng" và cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Danh tiếng tốt như vậy?
Tuy nói bộ phim rất hay nhưng kết cục lại bi thảm như vậy, khán giả thực sự không để tâm sao?
Ngay cả bản thân Hứa Trăn khi thấy Dương Thất Lang bị vạn tiễn xuyên tâm cũng cảm thấy đau thấu gan.
Xem ra, giáo dục về chất lượng đúng là để cao thị hiếu thẩm mỹ của đại đa số người hâm mộ...
Hắn vốn khá lo lắng về việc liệu khán giả có thể chấp nhận cái kết bi thảm của “Tú Xuân Đao” hay không, nhưng xem ra là không thành vấn đề.
Ngay cả “Dương Gia Tướng” còn có thể được thổi bạo (Bùng nổ về mặt khen ngợi) thì “Tú Xuân Đao đã tính là cái gì?
Tốt xấu gì thì nhân vật chính cũng không chết.
“Ha ha ha……”
Lúc này, hắn bỗng nhiên nghe thấy tiếng cười của Chu Hiểu Mạn: “Hiểu Mạn tỷ, tỷ đang cười cái gì?”
Chu Hiểu Mạn chỉ chỉ vào giao diện V Bác trên điện thoại, cười nói: “Vừa mới xem trạng thái mới nhất của Đường Dật!”
Hứa Trăn thò đầu lại gần, xem xong thì không khỏi cứng họng.
Chỉ thấy, Đường Dật đăng lại một tấm poster của “Dương Gia Tướng” để giúp quảng bá phim. Sau đó y viết một dòng trạng thái bên dưới: “Hôm nay tôi đã cố ý đến rạp xem “Dương Gia tướng”, cảm giác cũng không tệ lắm.”
“Nhưng tôi có một điểm không hiểu rõ.”
“Bắt đầu từ khi Phan Báo lên đài, mọi người xung quanh đều cười khúc khích.”
“Đến khi Phan Báo chết, tiếng cười đã lan tràn ra toàn bộ rạp, rốt cuộc có cái gì buồn cười?
“Đều là chết, nhưng tại sao Hứa Trăn chết thì cảm động đến rơi nước mắt, còn khi tới lượt tôi chết thì ai cũng cười vui vẻ như vậy? Có thể giải thích cho tôi được không?”
Trạng thái được đăng mấy phút thì bên dưới đã có hàng chục lượt bình luận.
Một người trong số đó đã đăng ảnh chụp màn hình “cỏ mọc trên mặt” Tôn Sách và viết: "Cậu hỏi tại sao mọi người lại cười? ?”
“Ha ha ha ha cười chết ta, Chu Du mười tám quyền đánh chết Tôn Sách vì cái gì không cho tôi cười?”
“Sẵn tiện thì cho tôi hỏi một chút, cuối cùng thì Mông Chí tướng quân trong “Lang Nha Bảng” có chết không, để tôi tìm điểm buồn cười trước.”
“Tôi muốn cười điên khi đang xem “Lang Nha Bảng” đây, Chu Du tốt xấu gì vẫn là võ tướng, mà Đường lão diễn Mông Chí tướng quân, người được xưng là đệ nhất cao thủ Đại Lương, kết quả bị Mai Trường Tô chọc đến tức hộc máu.”
“……”
Bạn cần đăng nhập để bình luận