Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 684: Hỗn Loạn Trên Thảm Đỏ

Rốt cuộc, Hứa Trăn vẫn không mua bộ âu phục kia của Hào ca.
Đây không phải vấn đề cát lợi hay không cát lợi, chủ yếu là, bộ quần áo kia không phải là bộ vest may sẵn mà là một bộ đồ hoàn toàn được đặt làm riêng và nó được đặt làm tại một cửa hàng có tuổi đời hàng thế kỷ trên phố Wall.
Riêng chu trình sản xuất sẽ mất ít nhất 60 tiếng, chưa kể, hẹn bây giờ thì không biết chờ đến khi nào mới nhận được hàng.
Hơn nữa lấy tuổi tác hiện tại của mình, nói thật thì không thích hợp lắm để mặt kiểu dáng thành thục như vậy…
Sau khi trải qua một phen cân nhắc, cuối cùng Hứa Trăn vẫn chọn bộ âu phục do nhãn hiệu đại ngôn cung cấp.
Đúng vậy, thực sự không phải vì một lý do huyền học nào đó, thực sự là không phải.
……
Lễ trao giải Ngọc Lan năm nay được định vào ngày 22 tháng 6.
Buổi tối trước lễ trao giải, Hứa Trăn nhận phòng khách sạn do ban tổ chức sắp xếp, đồng thời cũng gặp một đám người quen ở chỗ này.
Đoàn phim “Lang Nha Bảng” và “Sấm Quan Đông” thì không cần phải nói, ngoài ra còn có nam nữ chính Từ Hạo Vũ, Lâm Gia, của “Săn Ảnh”, cùng với Thị đế Trần Chính Hào được mời làm khách quý trao giải.
Hứa Trăn bỗng nhiên có cảm giác, tới lễ trao giải Ngọc Lan lại giống như trở về nhà, thật sự rất thoải mái.
Tuy nhiên đánh tiếc là trước hôm lễ trao giải, mọi người không được phép tụ tập liên hoan.
Ngày mai mọi người còn phải nghênh đón một màn "lễ rửa tội" bằng cameras, đừng nói ăn cơm, uống rượu, nhóm nữ nghệ sĩ còn không được uống nhiều nước, để tránh bị phù nề vào hôm sau.
Vào ngày lễ trao giải, Hứa Trăn đã bắt đầu làm tạo hình từ giữa trưa.
Năm nay, người chịu trách nhiệm tạo hình trên thảm đỏ giải Ngọc Lan của hắn vẫn là Joy. Tuy nhiên, điều khác biệt là thay vì trải qua một lần đắp nhân tình mới cầu được bọn họ đến giúp thì lần này, bọn họ đã vui vẻ ký hợp đồng hợp tác lâu dài với đoàn đội của Hứa Trăn.
Đồng thời, thương hiệu đồng hồ cao cấp hàng đầu quốc tế cũng chủ động vươn cành ô liu về phía Hứa Trăn thông qua lễ trao giải Ngọc Lan.
Sau khi làm trọn bộ tạo hình từ trên xuống dưới, Kiều Phong liền xoa eo đứng quan sát nửa ngày, chỉ cảm thấy A Trăn nhà mình thật sự soái đến mức khó có trên đời, cả người sáng đến lóa mắt.
Nhưng không biết có phải là ảo giác hay không, hắn luôn cảm thấy sau khi Hứa Trăn đeo chiếc đồng hồ do nhãn hiệu cung cấp, cử động cánh tay của đứa nhỏ này trở nên rất mất tự nhiên, thậm chí còn có lúc tay chân cứng ngắc như robot.
“A Trăn, cậu đừng mân mê dây đồng hồ kia nữa……”
Kiều Phong nhịn không được nói: “Thật sự sẽ không đứt!”
“Mấy chục vạn của người ta, nếu như đi đường cũng có thể rơi mất thì ai còn dám mua?”
Hứa Trăn nghe được mấy chữ “Mấy chục vạn” này, thì toàn bộ cánh tay tức khắc cứng đờ.
Hắn nhìn đồng hồ trên cổ tay, lại nhìn nhìn Kiều Phong, chần chờ nói: “Kiều ca, nhất định phải mang hàng thật sao?”
“Em nghe nói, có người sợ làm mất nhẫn kim cương khi kết hôn cho nên không dám mang hàng thật mà chỉ mang đồ dỏm, chúng ta có nên làm như vậy không?”
Kiều Phong: “……”
Thằng nhãi này muốn tôi tức chết sao?
Không mang hàng thật mà còn chủ động xin mang đồ dỏm? !
Đường đường là phó tổng của công ty Lang Gia Các, ngươi có thể sống bớt hèn đi được không! !
……
Buổi tối 6 giờ 30, Hứa Trăn đến trung tâm nghệ thuật Phương Đông Ma Đô bằng xe dưới sự sắp xếp của ban tổ chức.
Lễ trao giải năm nay từ chối sự tham gia của giới truyền thông và khán giả bình thường, cho nên trông có vẻ thưa thớt hơn rất nhiều so với năm ngoái.
Tuy nhiên vẫn có sự kiện nằm ngoài dự đoán của mọi người là thảm đỏ năm này lại xảy ra hỗn loạn không nhỏ.
Theo lệ thường, mỗi đoàn phim trong danh sách phải lần lượt tiến vào thảm đỏ với tư cách là một đơn vị.
Nhưng các đoàn phim được lọt vào danh sách đề cử năm nay lại có có chút vi diệu:
Người nhận đề danh trong “Sấm Quan Đông” là Lý Vĩnh Bân, Hứa Trăn cùng Tô Nghiên;
Mà bên “Lang Nha Bảng” lại có Hứa Trăn, Tống Úc cùng Lương Mẫn Anh;
Bên phía “Săn Ảnh” có Tạ Ngạn Quân cùng Lâm Gia và dĩ nhiên không thể quên người đại diện nhà sản xuất Từ Hạo Vũ……
—— vô hạn giao nhau, độ cao trùng hợp.
Sau khi “Sấm Quan Đông” đi thảm đỏ xong thì Hứa Trăn không lập tức rời đi ngay mà đứng lại chờ đoàn “Lang Nha Bảng” đi vào.
Lý Vĩnh Bân cùng Tô Nghiên thấy hắn không đi cho nên liền đứng lại chờ, đồng thời cũng muốn cọ một bức ảnh chụp chung với “Lang Nha Bảng”.
Lúc hai đoàn phim đang chụp ảnh chung thì đoàn “Săn Ảnh” tiến vào, Tạ Ngạn Quân bị kéo qua bên này để chụp ảnh chung, Từ Hạo Vũ cảm giác bản thân cũng là khách mời của “Lang Nha Bảng” cho nên đúng lý hợp tình mà vọt qua cọ ảnh…
Hiện trường bỗng nhiên mất không chế.
Lâm Gia còn đang chỉnh lại y phục ở bên cạnh, mãi đến khi nhìn thấy nhóm người vui vui vẻ vẻ đứng chụp hình với nhau thì biểu tình bỗng chốc dại ra.
Nhóm người này thấy cô lẻ loi đứng ở một bên cho nên liền vội vẫy vẫy tay, nói: “Tới nha, lại đây chụp ảnh với chúng tôi!”
Lâm Gia thoáng do dự, vừa mới bước về phía một bước thì bên cạnh liền xuất hiện một chiếc microphone.
“Gia Gia, cô cũng là khách mời của “Lang Nha Bảng” sao?” Người dẫn chương trình cười tủm tỉm hỏi, “Cô đóng nhân vật nào vậy?”
Lâm Gia: “……”
“Tôi, cái kia, ách……” Cô cứng đờ mà một lát, rốt cuộc cười lắc lắc đầu nói, “Không có, tôi không có tham gia.”
Nói xong, cô lui lại vừa bước, nhìn về phía đám người Hứa Trăn: “Mọi người chụp đi, tôi sẽ không qua đó.”
Khi nói chuyện, trên mặt lộ ra nụ cười ủy khuất nhưng không mất vẻ ưu nhã.
Người dẫn chương trình: “……”
Vừa rồi, có phải tôi đã đắc tội với người nào hay không?
Tại sao lại có cảm giác mình đã đắc tội với rất nhiều người? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận