Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1079: Tôi là Hạo Thiên Khuyển, không phải Teddy!

"Tách..."
Đúng lúc này, khi cô còn chưa kịp gọi điện thoại thì đột nhiên có một giọt nước rơi xuống mặt, cắt ngang suy nghĩ của cô.
Chiêm Na Na ngẩng đầu lên nhìn, phát giác trời sắp mưa.
Cô vội ôm lấy hộp trang điểm, cuống quít chạy khắp nơi tìm chỗ tránh mưa.
Nhưng xung quanh đây thực sự không có nơi nào để trú mưa, cô ôm chặt hộp trang điểm, dùng cả người để bảo vệ, lo lắng tìm thứ gì đó để che mưa ở gần người.
Ướt người không sao, chỉ sợ đồ nghề trang điểm bị ướt!
Đây là cần câu cơm của cô đó!
"Bíp bíp!"
Lúc này, một tiếng còi ô tô nặng nề vang lên từ phía sau.
Chiêm Na Na quay lại nhìn nơi phát ra tiếng còi thì thấy một chiếc xe thương vụ bảy chỗ màu xám bạc đang dừng ở ven đường.
Lát sau cửa tự động mở ra, một bàn tay thon dài trắng nõn vươn ra, nhẹ nhàng vẫy gọi cô, ra hiệu cô ấy lên xe trú mưa.
Chiêm Na Na không nghĩ nhiều, chạy vội tới, cúi thấp đầu để lên xe.
Chờ tới khi ngồi yên ổn, cô vô thức vươn tay chỉnh lại tóc mái bằng ngang trán, quay đầu định cảm ơn thì sững sờ.
Ngồi trước mặt cô là một chàng trai trẻ tuổi mặc cổ trang.
Hắn trang điểm nhẹ, tóc búi cao, trên đầu cài trang sức hình quạt màu bạc, khuôn mặt đẹp trai tao nhã.
Hắn mặc đạo bào màu xanh da trời được chế tác tinh xảo, ống tay rộng, lưng thắt dải lụa có tua vàng quanh eo, tay cầm một cuốn sách, vẻ ngoài tổng thể đẹp trai xuất trần, tựa như trích tiên.
--- Hứa Trăn!
Thế mà lại là Hứa Trăn!
Chiêm Na Na chợt hóa đá.
Gương mặt đẹp trai gần trong gang tấc như đòn chí mạng khiến cô không nói nên lời.
Ở phía đối diện, Hứa Trăn nhìn thấy cô gái kia sững sờ ngồi im thì cười nhẹ, đưa cho cô mấy tờ khăn giấy, rồi nói nhỏ: "Mưa lớn lắm, ngồi trong đây trú mưa một lúc đi."
Chiêm Na Na đờ đẫn nhận lấy khăn giấy, lau qua loa tóc, cả người từ đầu tới chân đều ở trong trạng thái chết máy.
Hứa Trăn cầm kịch bản trong tay mà quan sát thoáng qua cô gái ở trước mặt.
Người này khoảng hai mươi tuổi, tóc ngắn màu nâu đậm, khuôn mặt tròn trịa phúc hậu.
Thú vị ở chỗ cô gái có mang theo một hộp trang điểm lớn màu đen, trên đó có in mấy chữ to "Studio chụp ảnh Teddy".
Là chuyên viên trang điểm? Tới để chụp ảnh cá nhân sao?
Hứa Trăn nghi ngờ nhìn ra rừng cây nhỏ bên ngoài cửa sổ.
Mọi người trong đoàn làm phim Phong Thần đóng quân ở đây để chụp tạo hình ngoại cảnh cho các diễn viên.
Nếu đây là thành phố điện ảnh và truyền hình thì hắn có thể hiểu được. Nhưng đây là rừng cây nhỏ... Người bình thường hình như rất ít tới nơi này chụp cảnh cá nhân?
Nhưng Hứa Trăn cũng không nghĩ nhiều, trong rừng cây nhỏ này nhiều người như vậy, cô ấy tới làm gì cũng không liên quan tới hắn.
Nghĩ vậy, Hứa Trăn lại cúi đầu im lặng lật xem kịch bản Phong Thần.

"Reng reng reng..."
Một lúc sau, tiếng chuông điện thoại vang lên.
Chiêm Na Na như bật tỉnh từ trong mơ, vội vàng lấy điện thoại ra xem, phát hiện là Trương Hâm, người thuê cô.
"Alo, bây giờ cô đang ở đâu?" Trương Hâm hỏi: "Trời mưa to như này có cần tôi đi đón cô không?"
Chiêm Na Na ngơ ngác nhìn màn mưa bên ngoài cửa sổ, đáp: "À... Ờ, tôi đang trú mưa trong một chiếc xe thương mại..."
Khoảng cách của hai người thực sự rất gần, âm thanh trong điện thoại vang ra thành tiếng vọng.
Trương Hâm theo tiếng động tìm tới, nói tiếp: "Ồ, hình như tôi nghe thấy cô đang ở chỗ nào rồi."
Y một tay cầm điện thoại, một tay cầm ô che mưa, nói: "E rằng một lúc nữa mưa cũng không ngớt, lát nữa tôi sẽ hỏi đạo diễn xem hôm nay có chụp ảnh tạo hình nữa không, nếu không thì tôi cũng không vội trang điểm..."
Vừa nói Trương Hâm vừa đi về phía cửa xe đang mở, quả nhiên nhìn thấy Chiêm Na Na đang ngồi trên ghế ngồi cạnh cửa.
Y vừa định bung ô đón cô đi, thì nghe thấy có người ở trên xe nói: "Có chụp, mưa rào mà thôi, đạo diễn Cao nói lát nữa hết mưa sẽ chụp."
Trương Hâm nghe vậy thì sững người.
Y ngạc nhiên thò đầu nhìn vào trong xe, nhìn thấy Hứa Trăn đang ngồi bên trong đang yên lặng nhìn y.
Hứa Trăn trừng mắt, lại nhìn hộp trang điểm trong tay Chiêm Na Na, lên tiếng hỏi: "Cô ấy là chuyên gia trang điểm anh mời tới à?"
Trương Hâm: "..."
Cứu với!
Mình chỉ muốn bản thân có chút thể diện hơn nên mới bí mật thuê một chuyên viên trang điểm thôi... Ai ngờ lại bị Nhị Lang Thần bắt gặp!
Còn nữa, chị gái, sao hộp trang điểm của chị lại in chữ "Studio chụp ảnh Teddy" thế?
Tôi là Hạo Thiên Khuyển, không phải Teddy!
Studio chụp ảnh Teddy, đây là tên của studio mà Chiêm Na Na đang làm việc.
Vốn dĩ đặt tên này không phải vì gia đình họ chuyên chụp ảnh thú cưng, mà vì gia đình ông chủ nuôi một con Teddy…
Nhưng mà, đại khái cũng chính vì cái tên này, mà trong các khách hàng đến studio cũng có khá nhiều người nuôi thú cưng, lúc đi chụp ảnh họ cũng sẽ mang theo thú nuôi của bọn họ đi cùng.
Gần đây Chiêm Na Na thường xuyên chải tóc, sấy tóc, buộc bím tóc nhỏ, đeo nơ và vân vân.
Lúc này đang cắt tỉa bộ lông cho "Hạo Thiên Khuyển"... bộ lông thì nghe có vẻ sai sai, nói chung là lông tóc như nhau, thủ pháp của cô tương đối thành thạo, chỉ chốc lát sau đã chải chuốt đến mềm mại, bóng loáng.
Bề mặt đồ trang sức kim loại màu trắng bạc trên đầu được lau sạch sẽ trên, lại dùng tăm bông bôi một lớp dầu ô liu lên, nhìn qua càng sáng bóng.
Trương Hâm cứ như vậy cứng ngắc ngồi trên xe công vụ, mặc cho Chiêm Na Na đùa nghịch với bộ tóc giả và lớp trang điểm của mình, cả người như ngồi trên đống lửa.
"Nhị Lang Thần" phong thần tuấn lãng ngồi ở phía sau y, một tay chống cằm mà an tĩnh lật xem sách.
Nóc xe chiếu xuống một luồng ánh màu vàng ấm áp, quanh người hắn giống như là bao phủ một vầng sáng mông lung.
Tâm trạng của Trương Hâm dần dần sụp đổ.
A, đây có phải là hình phạt công khai không... Thật sự là một hình phạt công khai mà!
—— Rốt cuộc là cô đã tạo nghiệt gì, muốn ngồi bên cạnh Hứa Trăn trang điểm, hơn nữa còn là Hứa Trăn trong trang phục cổ trang! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận