Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1088: Ai mà không thích Tôn đại thánh

Một lúc sau, mấy người khách tham quan sau khi xin được chữ ký và chụp ảnh chung thì vui vẻ tạm biệt rời đi, Hứa Trăn đeo lại mặt nạ lần nữa, trở về khu triển lãm của “Tây Du”.
Còn chưa kịp đi tới gần, hắn liền phát hiện phía trước khu triển lãm của mình có một hàng người rất dài, kéo dài đến tận hành lang ở đằng xa, náo nhiệt đến không tưởng được.
Đến gần nhìn kỹ hơn, Hứa Trăn mới biết, hoá ra những người này xếp hàng ở đây để mua vật kỷ niệm của “Tôn Ngộ Không”.
“Tây Du” vốn là một dự án rất nổi tiếng, lại thêm những màn biểu diễn võ thuật xuất sắc nên đã lập tức hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều khách tham quan trong và ngoài nước.
Trong đám đông xếp hàng có rất nhiều người nước ngoài, cũng có một số người dẫn theo con tới tham gia hoạt động “Hoa Hạ Gia Trường”.
Ở đầu hàng có một ông bố trẻ vừa mới nhận được “Tôn Ngộ Không”, liền rút cây gậy Kim Cô có thể co duỗi trong tay mô hình ra mà chơi đến vui vẻ; đứng bên chân chú ấy là một bé trai hai ba tuổi, ôm lấy Tôn Ngộ Không không có gậy Kim Cô mà ngửa mặt khóc rất to.
Ở vị trí gần cuối hàng, có một linh vật “gấu trúc”.
Bộ đồ lông xù cao tới hơn hai mét, vừa cao vừa mập mạp, cộng thêm biểu cảm ngốc nghếch, nhìn rất ngây thơ đáng yêu.
Một vị phóng viên người nước ngoài tại hiện trường cũng chú ý đến con gấu trúc này, gã ta lập tức đi qua đó, dùng tiếng Trung lưu loát của mình phỏng vấn: “Ngài Gấu trúc, xin hỏi ngài đến nhận búp bê của ai vậy?”
Gấu trúc giơ bàn tay nhỏ ngắn của mình ra, vô cùng miễn cưỡng làm động tác đưa tay lên trán, vụng về nhìn dáo dác xung quanh.
“Ha ha ha…”
Người chung quanh lập tức bị chú gấu chọc cho cười, phóng viên quay mặt về phía máy quay, vừa cười vừa bắt chước những động tác của chú gấu rồi nói: “Động tác mà ngài Gấu trúc thực hiện vừa rồi là động tác kinh điển của “Tề Thiên đại thánh”.”
“Ngay cả quý ngài Gấu trúc này cũng thích Tôn Ngộ Không, xem ra “Tề Thiên đại thánh” của chúng ta thật sự rất được hoan nghênh!”
Hứa Trăn vừa rồi đã về tới phòng triển lãm, lúc này đang ở phía sau sân khấu giúp đỡ sắp xếp lại những vật kỷ niệm được đưa tới.
Hắn nghe thấy vị phóng viên tóc vàng mắt xanh này đang vừa phỏng vấn, vừa giới thiệu về văn hóa Trung Quốc mà cảm thấy rất tự hào.
Nhưng chỉ chốc lát sau, vị phóng viên này đi tới trước gian hàng, cầm lên một con búp bê Bạch Long Mã rồi nhìn về phía máy quay mà giới thiệu: “Một người bạn của tôi đã từng nói với tôi rằng, con ngựa này nhìn qua có vẻ là “ngựa”, nhưng kỳ thật là một con “rồng”, nó là tam thái tử của Long Vương.”
“Trong một câu chuyện truyền thuyết khác, con rồng này đã từng bị một đứa trẻ nghịch ngợm tên là “Na Tra” lột da, rút gân…”
Nghe thấy lời này, các nhân viên công tác người Trung Quốc đồng thời ngẩng đầu lên.
Hứa Trăn ngạc nhiên nhìn vị phóng viên trước mắt này, không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
Hả… Người bạn nào của ông đã kể chuyện này cho ông nghe vậy?
Trong thần thoại Trung Quốc không chỉ có một vị Long Vương, Bạch Long Mã là tam thái tử của Tây Hải Long Vương, người bị lột da, Ngao Bính, là tam thái tử của Đông Hải Long Vương mới đúng.
Nếu như cứ suy nghĩ theo hướng những gì vị phóng viên người nước ngoài này nói, thì Na Tra và Bạch Long Mã hình như có mâu thuẫn với nhau rồi!
Hiện trường sự kiện ồn ào, mọi người đều đang vội vã mua vật kỷ niệm hiếm có nên không ai rảnh đi tranh chấp lỗi lầm của phóng viên này.
Quên đi, ai thèm quản con của người ta có cha là Tây Hải Long vương hay Đông Hải Long vương chứ.
Tính tình của Bạch Long Mã rất tốt nên sẽ không để ý cho dù có bị rút gân lột da...
Chỉ chốc lát sau, búp bê Tôn Ngộ Không được yêu thích nhất đã bị tranh nhau mua không còn một cái, những người phía sau nhịn không được thở dài một tiếng.
Có người giảm tiêu chuẩn mua búp bê khác; cũng có người trực tiếp đổi ý tiếc rẻ mà lắc đầu rời đi.
Khu vực lân cận đang triển lãm Tây Du lập tức vắng vẻ không ít.
Vị "quý ngài Gấu trúc" vừa rồi được phỏng vấn đúng lúc là người đầu tiên bị kẹt lại do hết hàng Tôn Ngộ Không, gã ôm đầu đau khổ chọc đám người cười vang một trận.
Rơi vào đường cùng, gã đành phải đưa tờ tiền đang nắm chặt trong tay đến quầy mua một búp búp Trư Bát Giới, vô cùng mất mác mà cúi đầu rời khỏi phòng triển lãm.
Lúc mới tới phòng triển lãm, Hứa Trăn đã thấy qua "quý ngài Gấu trúc" này, biết gã là nhân viên phụ trách tuyên truyền bên ngoài phòng triển lãm, lúc này đại khái là thay ca.
Sáng sớm hôm ấy quý ngài Gấu trúc đã đứng trong gió lạnh vừa nhún nhảy vừa thể hiện sự dễ thương của mình rất là vất vả rồi.
Một lát sau, khi nhìn thấy gã đã đi xa, Hứa Trăn cầm búp bê "Tôn Ngộ Không" trưởng ban tổ chức Phương đưa cho mình mà đuổi theo từ trong phòng triển lãm ra, kêu lớn: "Quý ngài Gấu trúc?"
Nhân viên mặc quần áo gấu trúc dừng lại, quay đầu nhìn hắn.
Hứa Trăn nhìn trái phải thấy không có ai, mỉm cười, lấy ra búp bê "Tôn Ngộ Không" từ sau lưng ra mà nói: "Tôi muốn đổi con búp bê Tôn Ngộ Không này lấy Trư Bát Giới của anh có được không?"
Gấu trúc lớn cúi đầu nhìn búp bê Tôn Ngộ Không, mặc dù khuôn mặt bị quần áo thú bông che khuất nhưng Hứa Trăn vẫn cảm nhận được sự vui mừng to lớn từ trong đôi mắt gã.
Hai cánh tay ngắn ngủn của gấu trúc khổng lồ chụm lại làm động tác chắp tay, sau đó trao đổi búp bê, gã dùng hai tay nâng nó lên, nhảy nhảy nhót nhót xoay một vòng ngay tại chỗ.
Hứa Trăn nhoẻn miệng cười.
Hoa hồng tặng người, hương còn trên tay.
Nhìn thấy đối phương tỏ vẻ yêu thích như vậy, hắn cũng cảm thấy vui vẻ thực sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận