Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 385: Chu Du Là Người Như Thế Nào?

Lúc này, bên ngoài màn hình, Hạ Ngữ Băng không biết từ khi nào đã rơi lệ đầy mặt.
Cô rất nhanh dùng hết một bao khăn giấy lau mặt, nhưng nước mặt lại không ngừng rơi xuống.
Hạ Ngữ Băng không biết nguồn gốc của thanh kiếm Xích Phong, nhưng hình dạng của thanh kiếm này gần như giống hệt thanh mà Chu Du vừa dùng, nghĩ lại thì hai thanh kiếm này có lẽ là một cặp.
Hiện giờ người kia đã qua đời, chỉ để lại bội kiếm……
Chu Du cuối cùng nắm chuôi kiếm kia, hung hăng mà chọc qua nước mặt cô.
“Ô ô……”
Cô định hỏi xem những người xung quanh có khăn giấy hay không, nhưng lại nghe thấy một tiếng thút thít truyền đến.
Quay đầu nhìn, liền thấy không ít người trong phòng sinh hoạt đang che mặt khóc.
“Lúc Tôn Sách chết, tôi không có khóc, mà chỉ cảm thấy thật đáng tiếc…”
Hàng phía trước, một nữ sinh thấp giọng nghẹn ngào nói: “Nhưng nhìn Chu Du thương tâm, thật sự chịu không nổi……”
“A, thanh kiếm kia ……Ông trời ơi……”
“Cái chết của Tôn Sách, có lẽ người duy nhất thật tâm khóc vì y chỉ có một mình Chu Du.”
“Ai, những lời “ngoại sự không quyết thì hỏi Chu Du” nghe thật đau lòng…”
Trên màn hình, bộ phim vẫn đang phát sóng nhưng phân đoạn vừa rồi đã để lại ảnh hưởng hồi lâu cho người xem.
Cốt truyện Chu Du vội về chịu tang trong đêm tối xảy ra vào tập 19 của “Tam Quốc”.
Sau đó, để ổn định tình hình, Chu Du cho đóng quân tạm thời ở Ngô quận, lần lượt tiến cử Lỗ Túc, Chư Cát Cẩn và nhiều hiền thần xứng đáng khác cho Tôn Quyền, đến lúc này tình hình rối ren ở Giang Đông mới dần dần ổn định.
Ngay sau đó, trận chiến Quan Độ khai hỏa, Đông Hán những năm cuối phân tranh bắt đầu tiến vào giai đoạn gay cấn, cốt truyện của “Tam Quốc” cũng bởi vậy mà dần lộ ra tia sáng kỳ dị.
Nhưng mà Hạ Ngữ Băng lại có chút thất thần.
Đôi mắt của cô tựa hồ đanh nhìn màn hình nhưng đầu óc thì vẫn dừng ở khoảnh khác Chu Du vội vàng về chịu tang kia.
Mơ màng hồ đồ mà xem xong hai tập phim truyền hình, lại mơ màng hồ đồ đi theo đám thành viên của hội sinh viên ra ngoài ăn xiên nướng, đến lúc trở về phòng ngủ, Hạ Ngữ Băng gấp không chờ nổi mà mở máy tính ra, tìm kiếm thông tin của “Tam Quốc”.
Đúng vậy, cô quyết định sẽ xem lại các tập trước đó.
Quá nhiều tình tiết trước đó cô hông hiểu, cho nên bây giờ phải bù lại.
——dẹp mẹ cái gì mà Chu Du đáng ghét đi! !
Yêu ai thì yêu luôn đường đi lối về, nhân vật này, quả thực khiến mình yêu đến không thể buông tay!
Mấy suy nghĩ trước đây của mình, tới giờ nghĩ lại liền cảm thấy hổ thẹn! !
Một lát sau, video download xong, Hạ Ngữ Băng gấp không chờ nổi mà bấm vào tập 10, quyết định nhìn phong thái đầu tiên khi Chu Du bước lên sân khấu.
Tập phim bắt đầu phát sóng, điều đầu tiên cô nhìn thấy chính là hình ảnh Chu Du phóng ngựa trên đường núi.
Hai mắt Hạ Ngữ Băng tỏa sáng, cả người phấn khích bởi vì thân thủ của Chu tướng quân vừa nhanh nhẹn lại vừa tiêu sái, dáng người vô cùng soái.
Ngay sau đó, cô nhìn thấy Chu Du lấy ra đại đao huyền thiết kia, nói bản thân đã bán hết của cải, đến đây nhờ cậy Tôn Sách, nguyện dùng chỉ bảo trấn trạch chế tạo binh khí cho Tôn Sách.
Hạ Ngữ Băng đang vô cùng cảm khái tình tri kỷ của hai người, thì bỗng nhiên nghư Tôn Sách nói: “Đao này của nặng, ta dùng không thuận tay, chi bằng chúng ta đúc thành hai thanh bảo kiếm.”
“Một thanh là “Xích Phong”, một thanh là “Sương Phong”, hai chúng ta mỗi người giữ một thanh…”
Nghe được câu này, trái tim của cô không khỏi run rẩy.
Hóa ra, Xích Phong và Sương Phong có khởi nguồn như vậy?
“Tí tách, tí tách……”
Hạ Ngữ Băng vốn đang bình phục cảm xúc, nghĩ chỉ muốn liếm màn hình thì một lần nữa không kìm được rơi lệ lã chã.
Cô nhìn hai thiếu niên khí phách hăng hái chỉ điểm giang sơn trên màn hình, sau đó lại liên tưởng đến hình ảnh vừa xem tối nay. Giang Đông sơ định, Tôn Sách lại bỗng nhiên qua đời, nước mắt ngăn không được mà chảy xuống, cản bản không nghe mình khống chế.
Chờ xem tập 10, Hạ Ngữ Băng mang theo loại cảm xúc này, quay đầu đi xem lại tập 19. Lần này, những giọt nước mắt lặng lẽ biến thành âm thanh thút thít.
Cô khóc lớn đến mức, a di đi tuần tra ban đêm nghe được liền vội vàng gõ cửa để xem tình hình.
Hạ Ngữ Băng một bên nức nở, một bên ô ô khóc ròng nói: “A di, “Tam Quốc” quá hay, con đề cử người xem!”
A di thấy thế, không khỏi bật cười: “Người ta đều nói, già không xem “Tam Quốc”, trẻ không xem “Thủy Hử”, con còn trẻ như vậy mà tại sao “Tam Quốc” có thể khiến con thành như vậy?”
Hạ Ngữ Băng không còn mặt mũi nói thêm nữa cái gì nữa, cô yên lặng xoa xoa nước mắt, tiếp tục an tĩnh xem phim.
Sau khi kết thúc tập 19, cô còn cảm thấy chưa đã thèm, nhưng cốt truyện kế tiếp vẫn chưa được phát sóng, vì thế cô cầm điện thoại ra, bắt đầu lục lọi tìm kiếm bình luận liên qua và các video được biên tập kết nối.
Sau đó, Hạ Ngữ Băng liền ngạc nhiên phát hiện: Có rất nhiều bình luận liên quan đến “Tam Quốc”, đặc biệt là nói về Chu Du.
"Tam Quốc" chỉ mới phát hành được 10 ngày, mà các bài báo trên nhiều tài khoản công khai và tài khoản tiếp thị khác nhau đều bị trùng hợp đổi thành "Tam Quốc".
Về phần Hứa Trăn, người đóng vai Chu Du, thì lại một lần nữa trở thành chủ đề nóng.
“Cảnh khóc này quá choáng váng…Trước kia xem “Tuyệt Đại Song Kiêu” và “Máu Đào Kiếm” đều không có cảm giác gì với Hứa Trăn, kết quá không ngờ, chính “Tam Quốc” lại gạt ra nhảy hố…”
“Cá nhân rôi cho rằng, nhân vật Chu Du của Hứa Trăn là vai diễn tốt nhất của phiên bản “Tam Quốc” này.”
“Người nào làm công tác văn hóa có thể giải thích cho tôi một chút kiến thức được không, Chu Du là người như vậy sao? Thế nhưng trước đó tôi vẫn luôn cho rằng, Chu Du là tiểu nhân đê tiện bụng dạ hẹp hòi?”
“Chỉ có tên vô học mới nói Chu Du là tiểu nhân đê tiện? hahahaha, ngại qua, chúc ngài buổi tối vui vẻ…”
“……”
Bạn cần đăng nhập để bình luận