Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 606: Thân Phận Được Hé Lộ

Ngày hôm qua, Phó Quốc Cường đã cố ý đi kiểm tra thành tích ngày đầu phát sóng trên mạng của “Lang Nha Bảng”, số liệu khá tốt, được xếp thứ ba trong số các bộ phim cùng khung thời gian mùa xuân.
Do đó, người kéo hông chỉ có ratings của bên phía đài truyền hình mà thôi.
Sự so sánh của cả hai cũng hoàn toàn chứng minh tầm quan trọng của việc nam diễn viên được mời tham gia phim truyền hình.
Nghĩ như vậy, Phó Quốc Cường không khỏi lấy điện thoại di động ra, bí mật gửi tin nhắn cho đồng nghiệp làm nhiệm vụ tối nay, hỏi về trạng thái rating trong thời gian thực của "Lang Nha Bảng".
Câu chuyện đã bắt đầu đi vào chủ tuyển, cho nên…. phải có một chút khởi sắc đi?
“Linh linh linh……”
Nhưng mà tin nhắn mới gửi đi chưa được bao lâu thì đồng sự liền trở tay gọi điện thoại lại cho hắn.
Phó Quốc Cường nhìn dãy số trên di động, hơi sửng sốt, vội vàng ấn nhận cuộc gọi: “Uy, Lão Hàn?”
“Chủ nhiệm,” Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Lão Hàn có chút kích động, “Số liệu thời gian thực rất tốt, lại càng ngày càng tăng lên!"
“Khi mới phát sóng, nó cơ bản giống với ngày hôm qua, là 0.56%; hiện tại 16 phút qua đi, đã 0.63%!”
“Có cốt truyện quan trọng nào trong phần này không? Tiết tấu này có thể kéo dài bao lâu?"
Nghe được lời này, Phó Quốc Cường bật người, đứng dậy khỏi sô pha.
Đang tiếp tục tăng lên?
Phó Quốc Cường nắm di động, nói một cách phấn khích: “n, đúng vậy, tình tiết ở đoạn này rất quan trọng.”
“Cậu phải nhìn chằm chằm số liệu, nếu như có thay đổi lớn nào thì phải lập tức báo cho tôi biết!”
Đơn giản nói hai câu, hắn liền cắt đứt điện thoại, sau đó trở về ghế sô pha, bắt đầu chờ mong các tình tiết tiếp theo.
Được rồi, cho nên nói, bộ phim đã tiến vào giai đoạn được tán thành, khán giả cũng có những cảm thụ giống mình, đều thấy phần chủ tuyến của “Lang Gia Bảng” đã bắt đầu trở nên xuất sắc!
Thẩm mỹ của người xem không có vấn đề!
Về phần loại tiết tấu xuất sắc này có thể tiếp tục bao lâu….
Từ giờ trở đi, mãi cho đến khi bộ phim kết thúc?
……
Đối với khán giả, vấn đề lớn nhất trong hai tập đầu tiên của “Lang Nha Bảng”, chính là thân phận không rõ của Mai Trường Tô và chủ tuyến mơ hồ của cốt truyện.
Bắt đầu từ lúc Tĩnh Vương lên sân khấu thì vấn đề thứ hai đã được thuận lợi giải quyết.
Mà vấn đề trước đó cũng đã được hé lộ trong tập ba.
Sau khi tiễn Tĩnh Vương cùng Đình Sinh rời đi, Mai Trường Tô đứng dưới hành lang, nhìn theo bóng lưng rời đi của bọn họ, ánh mắt lộ ra sắc ảm đạm.
Một lát sau, hắn nắm thật chặt áo choàng trên người, xoay người đi vào trong phòng.
Nhưng mà còn chưa kịp trở về phòng, hắn liền thả chậm bước chân.
Mai Trường Tô quay đầu, nhìn về phía bóng đen ở góc bên ngoài phòng.
Sau một lúc lâu, một người ăn mặc kính trang, dáng người kiện thạc, chậm rãi đi ra khỏi bóng đêm.
Người này, chính là thống lĩnh cấm quân Đại Lương, Mông Chí.
“Khụ khụ, khụ khụ khụ……”
Ánh mắt của Mai Trường Tô đạm nhiên mà nhìn về phía Mông Chí, nhẹ nhàng khụ hai tiếng mới mỉm cười nói: “Đường đường là thống lĩnh của cấm quân Đại Lương, thế nhưng đêm khuya lại trèo tường tiến vào viện khách Ninh Quốc hầu phủ.”
"Chuyện này nếu bị người ta biết thì như thế nào?"
Mông Chí ngược lại đứng ở trong sân nghiêm nghị nhìn hắn, hồi lâu không nói gì.
"Mặc dù trong thư ngươi đã rõ, bởi vì thương bệnh mà tu sửa dung nhan…”
Mông Chí nhìn từ trên xuống dưới, đánh giá Mai Trường Tô, thanh âm hơi khàn khàn: “Nhưng ta chưa bao giờ nghĩ ngươi sẽ trở thành bộ dạng như thế này…. nó hoàn toàn thay đổi, không còn chút dấu vết của ngày xưa.”
Mai Trường Tô hơi hơi rũ con ngươi xuống, cười nhạt nói: “Nhưng không phải ngươi vừa liếc mắt liền nhận ra ta sao.”
Nói xong, hắn quay người rời đi: “Vào đi, Mông đại ca, bên ngoài không phải nơi thích hợp để nói chuyện.”
……
Hai người tiến vào trong phòng, bắt đầu nhớ lại chuyện quá khứ.
Đến đây, thân phận chân chính của Mai Trường Tô cùng với bí mật mà hắn mang theo trong mình, đã chính thức được hé lộ với khán giả:
Mười năm trước, hắn là Lâm Thù, con trai của thống lĩnh “Xích Diễm Quân” Đại Lương.
Nhưng khi Xích Diễm quân đang lúc giao chiến với kẻ địch thì không biết vì nguyên nhân gì mà bị buộc tội danh mưu phản. Sau trận chiến bi thảm với kẻ địch thì liền bị viện quân bên ta tàn sát.
Một trận chiến ở Mai Lĩnh, Xích Diễm quân gần như toàn quân bị diệt.
Mai Trường Tô cùng Mông Nghị nói về chuyện quá khứ với nét mặt thanh thoải và đạm nhiên.
Tuy nhiên, khi hắn duỗi tay trêu chọc khí nóng trong chậu than, điều đập vào mắt hắn không phải là ngọn lửa trong chậu mà là ngọn lửa đã thiêu rụi Mai Lĩnh mười năm trước.
Xuyên thấu qua đôi mắt hắn, máy quay cắt một vài ký ức ngắn ngủi: Trong một thung lũng hẹp, một nhóm binh lính đang mệt mỏi đột nhiên nhìn thấy quân tiếp viện, bọn họ liền thở phào nhẹ nhõm, trong lòng âm thầm vui mừng, thế nhưng thứ đối phương đáp lại họ lại là một trận nỏ tiễn như mưa.
Thung lũng ngay lập tức biến thành địa ngục trần gian. Thiếu niên xuất hiện ở phần đầu của bộ phim, trong tay cầm trường thương, ứng chiến một cách bị động.
“Phốc!”
Âm thanh giống như bị bóp ngặt, chiến hữu của hắn, người đang đối phó với kẻ địch đã bị người khác chém vào đầu.
Thiếu niên rùng mình, chợt xoay người lại, đôi tay nắm chặt trường thương, dùng hết toàn lực bổ phía đao nhọn đang muốn chém vào mình.
Nhưng mà, trong lúc hai người giằng co, thiếu niên liền nhìn thấy hung đồ đang dùng lưỡi đao sắc bén nhắm vào mình, trong mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc, khó có thể tin.
“Thúc…”
Hắn cắn chặt răng, cả người kịch liệt run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận