Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 672: Chim Khôn Lựa Cành Mà Đậu

Liễu Vĩnh Thanh đi đến tổ quay phim, dùng máy theo dõi để xem lại ba vị trí của camera, quả nhiên hiệu quả khiến y vô cùng vừa lòng, y liên tục gật gật đầu, nói: “Rất tốt!”
“Không có vấn đề gì, cảnh này thông qua!”
Nghe y nói xong, toàn thể nhân viên có mặt ở đây đều thở phào nhẹ nhõm.
Thật tốt quá!
Nếu muốn quay lại cảnh này thì bọn họ phải tốn công tốn sức chôn lôi mìn, bố trí vòng tuyến, đồng thời dọn sạch hiện trường, mà việc này sẽ không thể hoàn tất chỉ trong vài giờ được.
Hợp tác với diễn viên tuyệt vời như vậy thật đúng là thư thái!
“Ong ong!”
Đúng lúc này, di động của Liễu Vĩnh Thanh rung lên, y cầm lên xem thì thấy hóa ra là tin nhắn phản hồi của Viên Dã.
“Quay khi nào vậy! !”
“Mẹ ơi, góc độ nhìn cực soái luôn!”
“Đáng tiếc đã vô dụng (khóc lớn)”
Liễu Vĩnh Thanh nhìn tin nhắn trên điện thoại, khóe miệng hơi hơi nhếch lên.
Y vừa định trêu Viên Dã thì lại thấy đối phương bỗng nhiên gửi tin nhắn tới: “Không phải, Lục ca……Sao thời gian quay cái này lại để hôm nay? ?”
“Em thiệt khờ, rốt cuộc là tình huống gì vậy?”
“Đợi chút, áo phông mà Lưu đạo mặc trên người là em mới mua trên mạng cho hắn vào tuần trước? Chuyện này là sao thế? Rốt cuộc người kia là ai?”
Liễu Vĩnh Thanh nhìn dòng tin nhắn không ngừng nhảy ra, cả người Viên Dã đã lâm vào trạng thái ngây ngốc, lúc này y hơi đắc ý mà nhếch khóe miệng lên, gõ chữ: “Quan sát rất cẩn thận a tiểu hỏa.”
“Người này không phải cậu, mà chính là Hứa Trăn đấy.”
“Thế nào, nhìn từ sau lưng có phải rất giống cảnh của cậu hay không?”
Trên phim trường “Phong Tranh”, Liễu Vĩnh Thanh đã nhiều lần so sánh phiên bản của Viên Dã và phiên bản của Hứa Trăn, cuối cùng xác định rằng hai bộ cảnh quay này không thể nói là rất giống nhau, mà phải nói là giống nhau như đúc.
Cho dù là vị trí di chuyển, động tác, tiết tấu thì gần như không thể phát hiện ra điểm khác nào bằng mắt thường.
Nếu phải nói, thì tạo hình của hai diễn viên có chút sai lệch nhưng bởi vì đây là cảnh quay ban đêm, lại kết hợp với bụi mù nổi lên bối phía do mìn nổ mạnh, khiến cho điểm khác biệt này hoàn toàn bị lu mờ và không thể phát hiện.
Sự giống nhau có thể đạt đến trình độ cao như vậy, rốt cuộc Liễu Vĩnh Thanh có thể kết luận: Bọn họ có thể sử dụng cảnh quay của Viên Dã.
Giờ khắc này, y nhịn không được mà thở dài một hơi.
Mặc dù cảnh này không thể bù đắp cho sự tiếc nuối của Viên Dã, nhưng ít nhất nó cũng để lại một món quà nho nhỏ cho sự chăm chỉ và tâm huyết trong thời gian qua của đối phương.
Liễu Vĩnh Thanh nhìn Hứa Trăn đang chuẩn bị cho cảnh quay kế tiếp ở trong sân, bỗng nhiên lại thấy hơi hơi xúc động.
Thật đáng khâm phục khi hắn có thể bắt chước động tác của Viên Dã một cách cao siêu như vậy chỉ trong một đoạn thời gian ngắn. Tuy nhiên thứ càng khiến mọi người ngưỡng mộ chính là tấm lòng hướng thiện của hắn.
Ngoại trừ là một diễn viên xứng chức, Hứa Trăn còn là đối tượng hợp tác vô cùng tốt.
Liễu Vĩnh Thanh nghĩ nghĩ, móc di động ra, sau đó kể lại ngọn nguồn câu chuyện cho Viên Dã nghe.
Cuối cùng, y còn kiến nghị: “Nhiều năm như vậy, cậu vẫn chưa chịu tìm một công ty quản lý, thế bây giờ đã có ý định gì chưa? Cũng đã đến lúc suy nghĩ tìm một ông chủ đúng không?”
“Chim khôn lựa cành mà đậu, công ty của Hứa Trăn là một sự lựa chọn không tồi. Nếu cậu có hứng thú thì Lục ca sẽ hỏi thăm giúp cậu.”
……
Mấy ngày kế tiếp, đoàn phim “Phong Tranh” tiếp tục tập trung thực hiện các cảnh quay của Cung Thứ.
Tất cả mọi người đều quay xung quanh một mình hắn, tiến độ của toàn bộ đoàn phim hoàn toàn do y quyết định,, hơn nữa thời hạn cuối cùng gần trong gang tấc, loại áp lực này căn bản không phải thứ mà diễn viên trẻ có thể chịu nổi.
Nhưng Hứa Trăn là ai?
“Lang Nha Bảng” có 1000 cảnh quay, là cu li số một cho đoàn phim “Tú Xuân Đao”, do đó mà hình thích làm việc như thế này quả thực khá bình thường đối với hắn.
Hơn nữa đa phần các cảnh đều có mẫu sẵn, mà trong vòng mấy ngày, toàn thể thành viên của đoàn phim “Phong Tranh” đã chứng kiến được cái gì gọi là “Hứa một lần”. (Hứa Trăn chỉ cần một lần quay liền được đạo diễn thông qua)
Hơn 20 tràng diễn, mấy trăm cảnh quay được hoàn thành, mà số lần lần phạm lỗi của Hứa Trăn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nghe người chung quanh liên tục khen ngợi, Hứa Trăn thẹn thùng mà cười cười, không đáng đánh giá.
Thật ra hắn rất muốn nói……
Chi phí một ngày của đoàn phim rất lớn, nào là chi phí thuê địa điểm, thuê thiết bị và các hạng phí dụng khác, nếu tính sơ sơ phải chừng trên dưới 20 vạn. Đã như vậy thì tại sao không nắm chặt thời gian, đẩy nhanh tốc độ làm việc?
Nghe nói dự định ban đầu của đoàn phim “Phong Tranh” là 90 ngày, kết quả hiện tại đã qua 80 ngày nhưng tiến độ quay phim lại chưa đạt được một nửa….
Hứa Trăn chỉ cảm thấy hận sắt không thành thép.
Nếu như để mình tham gia đầu tư phim thì dù có nói gì, hắn cũng phải khởi nghĩa vũ trang, cường thế nhúng tay để đẩy nhanh tiến độ quay phim mới được!
Buổi chiều ngày 16 tháng 5, trước kỳ hạn hai ngày, toàn bộ 27 cảnh quay ở Diên An của Cung Thứ đã hoàn toàn được quay xong.
Vào khoảnh khắc quay cảnh cuối cùng, tất cả các thành viên trong đoàn đều thở phào như trút được gánh nặng, bọn họ vui mừng khôn xiết, cảm giác còn hạnh phúc hơn cả bộ phim đã đóng máy.
Tối hôm đó, Liễu Vĩnh Thanh không vội thay đồ mà kéo toàn bộ nhân viên đi đến tiệm ăn ở khu vực ngoại ô cách thủ đô mấy trăm cây để ăn mừng mọi người đã vất vả làm việc trong khoảng thời gian này.
Đặc biệt là cảm ơn Hứa Trăn đã trượng nghĩa cứu tràng và giúp đoàn phim "Phong Tranh" vượt qua cửa ải khó khăn này.
Hứa Trăn không dám kể công, lần diễn xuất này cũng là một đợt rèn luyện không tồi đối với hắn, giúp hắn có cơ hội nếm thử phương pháp biểu diễn hoàn toàn mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận