Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 339: Tiểu Thuyết Mạng

“A Trăn, đừng xem nữa!”
Không biết qua bao lâu, trợ lý Chu Hiểu Mạn ở bên cạnh, đẩy đẩy Hứa Trăn, nói: “Máy bay sắp hạ cánh rồi!”
Vài giây sau, Hứa Trăn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút mê mang.
A……Tới rồi sao? Nhanh như vậy?
Ta chỉ mới đọc đến đoạn nam chính bày ra trò mới, cón chưa kịp nhìn thấy kết cục…
Mấy người xuống máy bay, đang trên đường đi tới khách sạn, Hứa Trăn lại nhịn không được lấy tiểu thuyết mới nãy còn đọc dở, và xem tiếp nội dung phía sau.
Đợi đến lúc khách sạn, cả nhóm bắt đầu ăn tối, thì hắn đã đọc xong cuốn tiểu thuyết mà fans tặng cho mình.
Nhưng đây chỉ là cuốn đầu tiên, do đó hắn lại vội vàng lên mạng tìm các chương tiếp theo và tiếp tục xem nội dung kế tiếp.
“Vẫn còn đọc sao?” Kiều Phong nhìn màn hình di động của Hứa Trăn, hỏi: “Đây là tiểu thuyết mà fans đã đưa cho cậu lần trước?”
“Đúng vậy, tên là “Lang Gia Bảng”.”
Hứa Trăn tiếp tục vuốt chương trên màn hình, một bên thất thần dùng muỗng múc cháo trứng vịt bắc thảo, mê mẫn đến mức đưa muỗng cháo lệch khỏi khuôn miệng.
Kiều Phong vội khuyên nhủ: “Không nóng nảy, cậu ăn trước đi, bên công ty cũng không hối thúc chúng ta.”
Hứa Trăn không ngẩng đầu lên, một bên tiếp tục vuốt trang, một bên nói: “Kiều ca, em biết không gấp, nhưng em nhất định phải đọc xong đoàn này…”
Kiều Phong: “……”
Gã nhìn bộ dáng si mê của Hứa Trăn, bỗng nhiên có chút hối hận vì đã để Hứa Trăn nhận quà của fans mình.
Đây không phải là bị hố vào giới tiểu thuyết đúng không?
Thanh niên nghiện Internet, không được đâu!
…….
“Lang Gia Bảng, đó là cái gì?”
Vài ngày sau, Thái Thực Tiễn nhận được tin nhắn từ bên phía đoàn đội của Hứa Trăn, nói bọn hắn đã nhìn trúng một bộ tiểu thuyết thích hợp để phục chế thành phim truyền hình, hy vọng công ty có thể xem xét.
Đông Nhạc Điện Ảnh có một bộ phận chuyên phụ trách việc khai quật các dự án, bởi vậy, bản thân Thái Thực Tiễn cũng không biết rõ các loại sản phẩm trên thị trường.
Lúc mới nghe đến ba chữ “Lang Gia Bảng” này, ông ta thậm chí còn không biết đây là một cuốn tiểu thuyết, trò chơi, manga anime hay thứ gì khác.
Trợ lý liền giải thích cho ông ta: “Lang Gia Bảng là một cuốn tiểu thuyết mạng, mấy năm gần đây cũng tương đối nổi.
“Trước mắt đã có mấy nhà công ty muốn phục chế bộ tiểu thuyết này thành phim truyền hình, chẳng qua cụ thể thì chưa có thỏa đáng.
“Công ty chúng ta cũng từng xếp nó vào danh sách đối tưởng khảo sát, nhưng Trâu bộ trưởng bên kia lại cảm thấy đề tại này không có thị trường, cho nên cuối cùng không chọn, về sau cũng không có bàn bạc thêm nữa.”
Thái Thực Tiễn vừa lắng nghe, vừa lất xem lại văn kiện tư liệu mà quản lý đã sửa sang xong, hỏi: “Tôi có chút không hiểu, đề tài của cuốn tiểu thuyết này là gì? Võ hiệp hay lịch sử?”
Trợ lý do dự một chút, nói: “Ách, xem như lịch sử giả tưởng đi, chính là loại tiểu thuyết lịch sử mưu quyền.”
Thái Thực Tiễn khẽ nhíu mày, lại hỏi: “Cậu biết thông tin về tác giả này không? Tôi thấy phía trên tư liệu không có viết. Trước đây, hắn có tác phẩm nào được cải biên thành phim chưa?”
Trợ lý lắc đầu nói: “Không có, tác giả này tương đối chú trọng quyền riêng tư cá nhân, cho nên không có công khai quá thông tin của mình. Theo tôi biết, đây là một nữ tác giả trẻ tuổi, đồng thời cũng là tác phẩm đầu tiên được đề cập đến cải biên thành phim.”
Nghe đến đây, Thái Thực Tiễn lại càng nhíu mày.
Tiểu thuyết mạng, lịch sử giả tưởng về triều đại không có thật, đề tài mưu quyền cũng không còn được phổ biển trên thị trường, nữ tác giả trẻ tuổi…
Loạt từ ngữ mấu chốt được liệt kê gần nhau, nhìn như thế nào cũng khiến người ta không có cảm giác tin cậy.
Tuy rằng trợ lý đã nhiều lần nhấn mạnh, hiện tại nhiệt độ của cuốn tiểu thuyết này ở trên mạng không hề tệ, hơn nữa có rất nhiều fan, nhưng liệu một bộ tiểu thuyết có thích hợp để chuyển thể thành phim truyền hình hay không, thì trước nay đều không liên quan đến fans hâm mộ nguyên tác nhiều hay ít.
Thái Thực Tiễn khó xử mà xoa xoa chân mày, nhịn không được thở dài.
Ai, “Thiếu gia” nhà mình đã lên tiếng muốn quay bộ này, hơn nữa muốn quay cái gì thì cứ nói với công ty, lời này cũng là do ông ta nói, hiện tại không thể cứ như thế này ném trở về.
Thái Thực Tiễn do dự một lát rồi nói với trợ lý: “Như vậy đi, cậu đi tìm một bộ “Lang Gia Bảng” đến đây, trước cứ để ta đọc thử tiểu thuyết.”
Tai nghe vì hư, mắt thấy vì thật.
Quyển sách này rốt cuộc thế nào, thích hay không thích hợp cải biên thành phim truyền hình, thì hết thảy cứ để mình đọc qua một lần rồi mới quyết định.
……
Mà cùng lúc đó, Hứa Trăn đang ở trong trường quay của đài truyền hình Chiết Giang (Blueberry TV), để ghi hình số mới của "Tôi Là Phái Diễn Xuất".
(Gọi là Blueberry TV vì logo của nhà đài, tương tự đài Hồ Nam thì được là Mango TV)
Bởi vì nhóm chương trình trước đó đã tổ chức một trò chơi hồi sinh, cho nên Hứa Trăn và những người khác mới có kỳ nghỉ dài như vậy.
Ghi hình lại lần này, chương trình sẽ tới hồi kết thúc.
Nội dung của vòng này là: ba vị cố vấn dẫn dắt 3 đến 4 diễn viên quay một đoạn phim điện ảnh ngắn.
Hứa Trăn ở trong nhóm của Thẩm Đan Thanh, ngoài hắn ra, những tuyển thủ khác trong nhóm là nam diễn viên Tề Khôi sắp tới sẽ hợp tác, cùng với đối thủ cũ Đinh Tuyết Tùng.
Sau trận đấu hồi sinh, một nữ tuyển thủ tên là Đàm Tinh Tinh đã được bổ sung.
Bọn ho muốn quay một đoạn ngắn điện ảnh hóa từ bộ điện ảnh “Đầu Danh Trạng”.
Lúc đầu, Thẩm Đan Thanh dự định đưa Hứa Trăn vào đội "Hamlet" và tham gia luyện tập để có thể nắm bắt rõ trạng thái của một nhân vật gian tà là như thế nào.
Kết quả không nghĩ tới, bởi vì Hứa Trăn có tố chất rất thích hợp với kịch nói, dẫn đến vở kịch Hamlet đạt được thành tựu to lớn.
Bây giờ nhìn lại, một chương trình tạp kỹ đơn thuần dường như không còn quá quan trọng nữa.
Nhân sinh đôi khi chính là như vậy, vĩnh viễn không bao giờ biết mình làm chuyện gì quan trọng hơn.
Có tâm trồng hoa hoa không thành, vô tâm cắm liễu liễu lên xanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận