Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 347: Không Cùng Đẳng Cấp

Chỉ mất hai ba phút kể từ khi Hứa Trăn đề xuất điều chỉnh diễn xuất, nhưng hắn đã giải quyết một cách đơn giản và gọn gàng vấn đề nhân vật khiến Tề Khôi lo lắng đến mức suy sụp.
Không biết giải pháp này có hợp lý hay không, nhưng Tề Khôi quả nhiên đã nhìn thấy hy vọng, thần trí dần dần tỉnh táo lại, không khỏi căng thẳng mà ngã quỵ nữa.
“Vậy thì hãy nói về Ngọ Dương,” Hứa Trăn quay sang nhìn Đinh Tuyết Tùng và nói, “Nếu muốn tiến gần hơn đến nguyên tác, cậu vẫn nên tập trung vào cảnh then chốt.
“Trong đoạn phim này, cảnh then chốt chính là giết chết nhị tẩu.
“Khương Ngọ Dương là người cố chấp, thường xuyên làm ra những việc mà người khác không dám tưởng tượng, nhưng logic trước sau đều như một với hành vi điên cuồng của mình.
“Hắn giết chết nhị tẩu, nhưng lại không thấy mình làm gì sai, còn chất vấn các huynh trưởng tại sao phải vì một nữ nhân mà trở mặt thành thù.
“Chính hành vi điên rồ này đã tạo cơ sở cho hắn ám sát đại ca trước mặt công chúng sau này. Tôi cho rằng cảnh này không thể xóa mà phải được thêm lại.
“Không cần uy hiếp, không cần thương lượng, trực tiếp một đao thọc chết, sau đó bình tĩnh nói, “Người nào quấy rồi tình cảm huynh đệ ta, thì đều phải giết!”
“……”
Hứa Trăn đã dành khoảng bảy tám phút để xác định một cảnh quay và dàn dựng cho mọi người, sau đó xóa đi những phần không phù hợp với nhân vật.
Sau một phen thảo luận, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Hứa Trăn đều thay đổi.
Nếu trước đây, có ai đó nói rằng kỹ năng diễn xuất của Hứa Trăn tốt hơn họ, họ vẫn có chút không phục.
Nhưng hiện tại……
Ba người bỗng nhiên liền minh bạch, tại sao người ta lại diễn tốt hơn mình.
——Bởi vì sự lý giải nhân vật của đối phương, chính mình căn bản không cùng một cấp bậc!
Đối với những người trẻ tuổi mới học diễn kịch, thì trọng tâm chú ý của họ thường là làm thế nào để phát huy lợi thế của bản thân.
Nói ví dụ có người có thể khóc, hắn / nàng liền sẽ nghĩ hết mọi thứ biện pháp để thêm cảnh khóc vào kịch bản của họ.
Một số người có khả năng đọc lời thoại tốt, họ liền muốn tập trung mọi thứ vào cách đọc lời thoại của mình.
Nhưng trên thực tế, có một số nơi có thể đả động đến nhân tâm hơn là khóc, hoặc nói càng ít thì cảm xúc mới càng thêm no đủ.
Mà trọng tâm của Hứa Trăn rõ ràng là khác với những người khác, hắn xem xét tiết tấu của toàn bộ cảnh, logic của câu chuyện và tam quan của các nhân vật.
Tề Khôi nắm kịch bản, niệm niệm, bỗng nhiên thở dài.
Ta thiệt sự bé nhỏ.
Người ta có thực lực như vậy, rõ ràng có thể lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, tự mình diễn xuất tốt, nhưng hắn vẫn đứng ra giúp đỡ những người khác điều chỉnh kịch bản.
Chỉ cần so sánh tâm tình này, chình mình liền thất bại thảm hại.
Tề Khôi liếc nhìn Hứa Trăn, người đang hướng dẫn cho Đàm Tinh Tinh, rồi lại bất đắc dĩ mà cười khổ.
Ai, hợp tác với người như vậy, đúng là “Dạy làm người” theo đúng nghĩa đen.
Quên đi, hiện tại đi so với người ta cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Tiếp theo trong bộ "Đi Quan Đông", ta vẫn nên khiêm tốn thỉnh giáo đi, nghiêm túc theo người ta học hỏ, mới là việc đúng đắn!
“Mâu thuẫn cốt lõi của Triệu Nhị Hổ là việc hắn đã hứa sẽ thả bọn họ đi, nhưng đại ca lại nhất quyết muốn giết bọn họ.
“Loại hành vi này thật sự đã trái với tam quan của Triệu Nhị Hổ, khiến xung đột không thể hòa giải.”
Trong khoảng nửa giờ sau đó, Hứa Trăn, Tề Khôi và những người khác căn bản không xem phần biểu diễn của nhóm thí sinh thứ hai mà dành toàn bộ thời gian để tập lại đoạn phim ngắn của mình.
Thẳng đến khi nhân viên công tác tới gõ cửa, thông báo bọn họ lên sân khấu thì những người này mới lần lượt giật lấy tập kịch bản và lảm nhảm bước ra khỏi phòng tập.
Thậm chí trên đường đến sân khấu, Hứa Trăn và Tề Khôi vẫn còn đang thì thầm với nhau.
"Những người trước mặt này, bọn họ không phải bá tánh, mà là binh! Nếu bây giờ không giết bọn họ, cái gì đảm bảo bọn họ sẽ không tái chiến?" Hứa Trăn trầm giọng nói.
“Ta sẽ lấy đầu trên cổ của mình để bảo đảm!” Tề Khôi thấp giọng quát.
Nhân viên công tác: “……”
Sao đột nhiên cảm thấy phía sau gáy hơi hơi ớn lạnh vậy?
Trước khi bước lên sân khấu, bốn người họ đã duỗi một tay ra và đặt tay vào nhau, đồng thanh nói: "Ba, hai, một…Cố lên!”
Sau khi đơn giản an ủi nhau, Hứa Trăn và Đàm Tinh Tinh dẫn đầu vào trường quay, chuẩn bị bắt đầu ghi trực tiếp.
Từ đầu giờ sáng đến bây giờ, bốn người cùng nhau diễn tập 10 tiếng, trong lòng luôn có suy nghĩ riêng, ngược lại là lần cuối cùng diễn tập chưa đến một giờ này, khiến cho vài người có chút đồng tình của những chiến hữu chung một kẻ địch.
Rốt cuộc, sau khi công khai xử tội nhóm của Hà Thái, bọn họ không còn nghĩ đến việc phải xuất sắc như thế nào, chỉ mong màn trình diễn này có thể được đánh giá tích cực, xứng với danh xưng "Phái diễn xuất" trong mắt mọi người.
……
Giờ này khắc này, ở dưới đài, cố vấn đặc biệt Trần Tử An đang theo dõi buổi biểu diễn trực tiếp với vẻ mặt nghiêm nghị.
Trước khi đến, ông ta nghe nói các thí sinh trong chương trình này đều là những diễn viên thực lực của thế hệ mới, hơn nữa đoạn phim trong vòng này đa phần là điện ảnh của mình, nên ông ta mới sinh ra hứng thú.
Ông ta không chỉ muốn xem những người trẻ hiểu tác phẩm của mình như thế nào mà còn muốn xem liệu những gương mặt mới này có tài năng nào hay không.
Kết quả không ngờ tới, ngay trận mở màn, điều mà Trần Tử An chứng kiến là những người này đã mượn tên phim của chính mình và bày ra một trò hề lộn xộn.
Cơn giận của Trần Tử An lặp tức bộc phát.
Bộ phim của chính mình, dù là kịch bản hay bấm máy, đều là kết quả của rất nhiều công sức khó khăn và nghiền ngẫm lặp đi lặp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận