Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 273: Tiếng Xấu Oan Ức Của Chu Du

Buổi sáng ngày nọ, Hứa Trăn thức dậy để đi tập thể dục, lại vô tình gặp được Hoắc Đạt đóng vai Lỗ Túc.
Y nhìn thấy Hứa Trăn, liền dừng chạy bộ mà cười, nói: “Công Cẩn a, tôi còn cần phải cảm tạ cậu thật tốt đây này.”
Hứa Trăn nghi hoặc nói: “Tử Kính huynh nói lời này là có ý gì?”
Gần đây, nhóm người của đoàn phim “Tam Quốc” lên lớp đến chóng mặt nhức đầu, lúc nói chuyện cũng tự động chuyển qua giọng điệu này.
Hoắc Đạt nói: “Tôi có một người bạn là kỹ sư ánh sáng bên đoàn phim, đợi hai ngày nữa sẽ sang bên này tham gia khởi động máy với chúng ta, hắn nói mình được điều đến tổ Giang Đông.
“Bằng hữu này của tôi là kỹ sư ánh sáng tốt nhất của đoàn phim “Tam Quốc”, hắn vốn không phụ trách bên Giang Đông, nhưng bỗng nhiên hai ngày này lại nhận được tin tức điều chỉnh công tác.
“Còn có, không riêng gì hắn, tạo hình, ánh đèn, nhiếp ảnh, chỉ đạo kỹ thuật diễn linh tinh và hàng loạt nhân viên công tác khác, tất cả đều cao hơn một bậc so với trước đây.”
Hoắc Đạt cười nói: “Tôi nghe nói, là bởi vì Cao đạo muốn quay cảnh Xích Bích thật tốt, cho nên đã điều chỉnh lại kế hoạch.”
“Đương nhiên, Cao đạo chủ yến muốn quay cậu, còn chúng ta đây chính là được thơm lây a?”
Hứa Trăn nghe mấy lời này cũng có chút kinh hỷ ngoài ý muốn.
Tuy nói hắn không có quá nhiều chấp niệm với việc đoạt tài nguyên, nhưng nếu đoàn phim chịu cấp nhiều ngân sách hơn cho tổ Giang Đông thì đây tuyệt đối là chuyện tốt nha!
Từng chút, từng thứ khác nhau bị đặt lại một chỗ, cuối cùng hình thành chính là phẩm chất chênh lệch.
Vào một ngày gió lạnh, hai người ở bên ngoài đơn giản hàn huyên hai câu, sau đó từng người chạy bộ riêng phần mình.
Theo thường lệ mỗi buổi sáng hàng ngày, Hứa Trăn sẽ tụng kinh, đọc thần công, đánh quyền, mà bên đoàn phim cũng không có nhiều người tập thể dục, nếu có cũng chỉ ít ỏi mấy người như Lỗ Túc, Tôn Quyền, Trương Chiêu.
Không có bầu không khí tốt đẹp như khi ở trường học, khiến Hứa Trăn không khỏi có chút tiếc nuối.
……
Còn hai ngày nữa, tổ phim Giang Đông của “Tam Quốc” sẽ khởi động máy.
Phần đầu tiên bắt đầu quay là cốt truyện lập nghiệp của Tôn Sách.
Tôn Sách không được ưu thích dưới trướng của Viên Thuật, cho nên ông ta lấy ngọc tỷ truyền quốc của vong phụ để cầm cố, vậy mượn 3000 binh mã của Viên Thuật, sau đó mang theo bộ hạ cũ của Tôn Kiên trở về Giang Đông, lấy đồ bá nghiệp.
Chu Du lúc này “nghĩa vô phản cố” mà chạy đến nhờ cậy Tôn Sách, hai người một đường công phạt, đoạt được nhiều thành trì, từng bước đặt nền móng cho cơ nghiệp Giang Đông.
(Nghĩa vô phản cố: vì chính nghĩa, đạo nghĩa, ko do dự, ko quay đầu.)
Đó là hình thức ban đầu của Đông Ngô, chiếm một phần ba thiên hạ ở thế hệ sau.
Ngày 30 tháng 1, tổ Giang Đông của "Tam quốc diễn nghĩa" chính thức khởi động máy.
Theo kế hoạch quay, cảnh đầu tiên được quay là cảnh Tôn Sách gặp Chu Du ở Lịch Dương, hai người nói chuyện quanh lò sưởi vào ban đêm, đồng mưu làm nên chuyện lớn.
Trong cảnh quay đầu tiên, những người bên tổ Giang Đông không có việc gì cũng chạy đến đây để hóng hớt, muốn dò xét thực lực của hai nhân vật Tôn Sách và Chu Du như thế nào.
Đối mắt với vô số ánh mắt chung quanh, Hứa Trăn thật ra một chút đều không khẩn trương.
Vì hắn đã quen biểu diễn các nhân vật quan trọng, cho nên cũng sớm quen với ánh mắt thận trọng của mọi người.
Hơn nữa, đã gần nửa năm trôi qua kể từ khi vai diễn được quyết định cho đến ngày khởi quay, mà Hứa Trăn cũng sớm chuẩn bị tốt cho nhân vật lần này.
Để diễn tốt Chu Du, hắn không chỉ nghiên cứu kỹ kịch bản mà còn phải nghiêm túc đọc nhiều lần nguyên tác "Tam Quốc Diễn Nghĩa”.
Nhìn chung, Chu Du trong kịch bản khá phù hợp với hình tượng gốc, không hề bị chỉnh sửa lại theo bản gốc "Tam Quốc Chí".
Thuyền cỏ mượn mũi tên, tam khí Chu Du, và tiếng thở dài "Trời sinh Du sao còn sinh Lượng" trước khi lâm chung vẫn được giữ nguyên theo nguyên tác.
Xét cho cùng, với tư cách là một tác phẩm văn học, Tam Quốc Diễn Nghĩa” chỉ có thể coi là “Tiểu thuyết đồng nhân” trong lịch sử cuối thời Đông Hán, cốt chuyện cũng khác xa với chính sử.
Nếu muốn lật lại vụ án cho Chu Du, liệu Tào Tháo có lật ngược được tình thế không? Hay Lỗ Túc có thể trở mình đứng dậy? "Ngọc diện tiểu sinh” Trương Phi cũng không ngã ngựa?
(Ngoài lề: Trong tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa, nhân vật Chu Du được mô tả là vị tướng tài trí, có uy tín trong toàn quân, nhưng có nhược điểm là đố kị, vì thua trí kém tài Gia Cát Lượng nên luôn tìm cách hãm hại nhân vật này.
Đây chỉ là tình tiết hư cấu của nhà văn, không hề có trong sử sách. Tuy nhiên, do sự nổi tiếng của tác phẩm văn học này, danh tiếng và hình tượng Chu Du trong văn hóa dân gian từ đó bị các tình tiết hư cấu này làm cho xấu đi, và câu nói "Trời sinh Du sao còn sinh Lượng" vẫn được nhiều người nhắc tới dù không có thật.)
Nếu bất chấp thay đổi như thế thì phim truyền hình cũng không thẻ quay chụp được.
Tuy nhiên, mặc kệ chuyện này, Hứa Trăn vẫn có thể cảm nhận được mị lực cá nhân mạnh mẽ từ trên người Chu Du.
Thứ nhất, nhân vật này là người tháo vát, lắm mưu và quyết đoán, cũng vì Giang Đông mà lập được rất nhiều công lớn.
Thứ hai là Chu Du có mục đích sống và làm việc rất cao, từ góc nhìn của ông ta, người đọc có thể dễ dàng hiểu được mục đích lựa chọn của ông ta, logic bên trong cũng trước sau hệt như bản thân mình.
Tất nhiên trong cuộc sống hàng ngày, người ta thích những quân tử hào hoa và chán ghét những kẻ hay tính toán.
Nhưng trong truyện, điều khiến độc giả bức xúc nhất không phải là những “kẻ xấu”, mà chính là những con người lầm lỗi, thiểu năng trí tuệ.
Ví dụ, tại sao người ta ghét Quan Vũ?
Bỏi vì hắn ta làm việc thiên tư mà quyết định thả Tào Tháo ở Hoa Dung, cái gọi là lợi ích cá nhân mà hủy hoại đại nghiệp của Thục Hán;
Lại bởi vì hắn ta bảo thủ, không chỉ cự tuyệt thiện ý liên hôn của hai nhà Tôn - Lưu, mà còn lấy “Hổ nữ há có thể gả cho khuyển tử” (ám chỉ việc coi con trai Tôn Quyền là kẻ xuất thân thấp kém, không xứng nữ nhi mình) với để nhục mạ Tôn Quyền,
còn lấy “Hổ nữ há có thể xứng khuyển tử” tới nhục nhã Tôn Quyền, cuối cùng Kinh Châu thất thủ phải chạy về Mạch Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận