Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 214: Cạnh Tranh Khốc Liệt

Hứa Trăn lặp đi lặp lại lật xem kịch bản, bỗng nhiên có điểm không dám viết tự truyện của Liễu Diễm Dương, ngay cả ngủ cũng không dám.
Hắn sợ mình sẽ nằm mơ thấy Liễu Diễm Dương.
Nhưng đồng thời, hắn cũng muốn mơ thấy người thanh niên này.
Vì để quay tốt vai diễn, cùng vì để cho nhiều người nhìn thấy câu chuyện này hơn.
Hắn nguyện ý trở thành Liễu Diễm Dương trong hai tháng.
Trong khi Hứa Trăn mỗi ngày đều chuyên tâm nghiên cứu kịch bản “Ôn Lương châu”, thì giới điện ảnh Hoa Hạ lại bởi vì liên hoan phim kỹ thuật số lần này mà nổi lên sóng gió.
Đối với diễn viên, đó bất quá chỉ là một phim điện ảnh có kinh phí nhỏ.
Nhưng đối với các công ty điện ảnh và truyền hình, thì đây là một cơ hội rất lớn.
Tóm lại, các tác phẩm dự thi của liên hoan phim giới hạn chủ đề, chi phí và thời gian sản xuất, đồng thời hạn chế đến mức thấp nhất các loại yếu tố phụ. Kết quả cuối cùng phản ánh trực tiếp thực lực chân chính của mỗi công ty;
Nhìn chung, xu hướng phát triển chung trong tương lai là phim điện ảnh kỹ thuật số sẽ thay thế phim điện ảnh nhựa, nếu ai có thể đứng đầu trong cuộc thi này thì họ sẽ bước được những bước đầu tiên trong tương lai và nhất định có thể có chỗ đứng vững chắc trong trong thị trường cạnh tranh phim điện ảnh kỹ thuật số.
Nếu nói sức ảnh hưởng của một hãng điện ảnh, truyền hình là khoảng 5% thì sức ảnh hưởng của các tác phẩm tham gia liên hoan phim lần này ít nhất phải là 15%.
Đây là nước đi quan trọng trong trò chơi cờ vua.
Không chỉ Đông Nhạc Điện Ảnh coi trọng liên hoan phim lần này, mà ngay cả những đầu sỏ như Hoa Ảnh, Tinh Quang, Hoàn Ngu cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội này.
Vào giữa tháng 6, đợt đăng ký tham gia liên hoan phim kỹ thuật số đầu tiên đã kết thúc, số lượng tác phẩm vượt qua vòng xét duyệt và tham gia tranh giải nhiều nhất lên tới 144 bộ, điều này khiến giới chuyên môn phải sửng sốt.
Tất nhiên, nhiều người trong số họ là những gánh hát rong vô danh, nhưng ít nhất 1/3 trong số đó là những thành viên tổ chức phái thực lực.
Sự cạnh tranh rất khốc liệt, hơn rất nhiều so với tính toán trước đó.
….
Đoàn làm phim “Ôn Lương Châu” không yêu cầu nhiều diễn viên, cho nên người cũng đã nhanh chóng gom đủ.
Tuy nhiên, xét về các ứng cử viên đạo diễn, Đông Nhạc Điện Ảnh lại khó có thể lựa chọn.
Đông Nhạc không thiếu đạo, Sở Kiêu Hùng, tổng đạo diễn của "Tuyệt Đại Song Kiêu", là một trong những đạo diễn phim võ thuật nổi tiếng nhất trong ngành.
Cơ hội để quay phim điện ảnh kỹ thuật số là rất hiếm, nếu có thể, Đông Nhạc cũng muốn nhân cơ hội để đào tạo đoạn đội của mình.
Tuy nhiên, Sở đạo diễn mấy năm gần đây đều làm phim truyền hình, nhiều năm không tiếp xúc với điện ảnh nên có chút thiếu tự tin khi phụ trách một bộ phim quan trọng như vậy.
Khi Lâm Huệ Mỹ giao cho ông cuốn kịch bản cuối cùng của "Ôn Lương Châu" vào đầu tháng 6, cô đã nói với ông rằng thời gian rất eo hẹp, tốt nhất là nên hoàn thành việc quay trước trong vòng hai tháng và hỏi ông ấy có bất kỳ vấn đề gì hay không.
Sở Kiêu Hùng cầm kịch bản nhìn nửa ngày, vẻ mặt khó xử nói: “Này chỉ sợ rất khó.”
Lâm Huệ Mỹ tiếc nuối mà thở dài, an ủi nói: “Nếu hai tháng quá gấp, vậy thì kéo dài một chút, 70 ngày có đủ hay không?”
"Hạn cuối để gửi cho nhóm đánh giá là ngày 1 tháng 10. Dù sao thì chúng ta cũng phải quay trước một tháng để làm hậu kỳ."
Sở Kiêu Hùng lắc lắc đầu, nói: “Tôi không phải ý này, tôi là muốn nói……”
Ông ta vỗ vỗ sấp kịch bản mỏng tếch trên tay, nói: “Loại kịch bản này, chỉ cần mất một tuần là quay xong, tại sao phải quay đến hai tháng?”
Lâm Huệ Mỹ: “……”
Đại ca đây là điện ảnh a!
Ngài làm việc nhanh nhẹn như vậy, thật sự rất khó cho tôi đấy, ngài biết không?
Sở Kiêu Hùng đương nhiên cũng biết như vậy là không đúng.
Ông ta đem chính mình khóa ở trong phòng tối, phi thường nỗ lực mà chuẩn bị kế hoạch, nhưng dù dự trù như thế nào thì ông đều cảm thấy bộ phim này quay trong 10 ngày là có thể hoàn thành.
Ông không khỏi thắc mắc, những đại lão đó làm như thể nào mà có thể quay một bộ điện ảnh, lăn lộn đến tận nữa năm? ?
….
Mặt khác Hứa Trăn cùng Tống Úc gần đây đều dành mỗi ngày ngâm mình ở tổng bộ Đông Nhạc, dưới sự dẫn dắt của biên kịch Thiệu Mạn Linh, tiến hành vòng đọc kịch bản lần thứ nhất.
Thời gian diễn ra liên hoan phim rất eo hẹp, mà kịch bản của Thiệu Mạn Linh lại không có thời gian trau chuốt kỹ lưỡng nên bà chỉ theo sát hai diễn viên chính để điều chỉnh các chi tiết khác nhau như lời thoại và động tác chi tiết.
Trong lúc giải lao, Tống Úc phát hiện có cuộc gọi nhỡ trên điện thoại di động của mình, sau khi nhìn thấy số, anh nhanh chóng chạy ra ngoài phòng họp và bấm số cho đầu dây bên kia.
Tuy nhiên, vì giọng nói của anh thật sự rất xuyên thấy, nên Hứa Trăn ngồi trong phòng vẫn nghe rõ nội dung cuộc gọi của đối phương.
“Đúng vậy, không lừa ngài, Đông Nhạc chúng tôi cũng tham gia.”
“Đúng vậy, tôi là nghệ sĩ của Đông Nhạc, công ty đang dốc sức dùng người, cho nên tôi phải là người dẫn đầu.”
“Hahaha, cảm ơn tình cảm của Triệu đạo.”
“Thật sự xin lỗi, tôi đã đáp ứng với công ty bên này, hy vọng về sau có cơ hội hợp tác với ngài.”
“n ân, cảm ơn ngài, đến lúc đó sẽ liên lạc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận