Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 353: Thay Đổi Bất Ngờ

Ước chừng hơn ba giờ sau, Trần Tử An rốt cuộc thức dậy sau một đêm say ngất.
Ông ta đờ đẫn từ trên giường ngồi dậy, gãi gãi tóc, nhớ lại hình như mình uống nhiều đến mức gọi cả dàn diễn viên của “Đầu Danh Trạng” đến bữa tiệc, nhất thời không nói nên lời.
A, cái tật xấu này của ta đến bao giờ mới có thể sửa được đây…
Trần Tử An bất đắc dĩ mà thở dài, xuống giường đi rửa mặt.
Nhưng mà lúc đang đánh răng, ông ta bỗng nhiên nhớ tới: Trời má, nhóm “Đầu Danh Trạng” hình như có tới bốn người? ?
Tối hôm qua, ta có phải đã bỏ rơi ai đó hay không?
……
Buổi sáng hôm nay, mặc kệ những người khác nghỉ ngơi như thế nào, Hứa Trăn vẫn như thường lệ mà thức dậy rất sớm.
Hôm nay buổi sáng, mặc kệ những người khác nghỉ ngơi đến như thế nào,
5 giờ sáng bò dậy, tụng kinh, đánh quyền, luyện thần công, sau khi kết thúc quá trình quen thuộc, hắn lại về khách sạn, tắm rửa tính toán đi ăn bữa sáng.
Tâm tình của hắn hôm nay rất tốt.
Thông tin liên lạc của đạo diễn Trần Tử An tất nhiên là quý giá, mà phí xuất hiện cho trận chung kết của "Tôi Là Phái Diễn Xuất" thậm chí còn hấp dẫn hơn.
Hai kỳ đầu tiên, Hứa Trăn không có người thách đấu, mặt sau cũng không cần tham gia vòng thì sống còn, bởi vậy thời lượng lên sân khấu của hắn ít đến đáng thương.
Những người lên sân khấu nhiều nhất, nói ví dụ như Thẩm Đường, từ kỳ một đến tận bây giờ, tổng cộng là 5 vòng cạnh tranh, còn chính mình chỉ có thể làm một vai quần chúng, tham gia được hai trận thi đấu.
Rõ ràng đều là tuyển thủ dự thi, nhưng hắn lại giống như tham gia phải chương trình giả mạo, dọc đường lại bỏ lỡ quá nhiều phí lên sân khấu.
Cũng may, tổ tiết mục đã suy xét tới điểm này, cho nên mới đặt mức hoa hồng cao nhất cho kỳ ghi hình cuối cùng.
Phí lên sân khấu của trận chung kết còn cao hơn so với phi của hai trận thi đấu thông thường.
Việc này đã khiến Hứa Trăn cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Được lãnh tiền lương!
Chỉ có thể trông chờ vào số tiền này để trả nợ, chứ trong nhà hiện tại đã nghèo đến không có gì ăn!
“Đang đang đang!”
Đúng lúc này, một trận tiếng đập cửa vang lên, Hứa Trăn mở cửa liền thấy, Kiều Phong cùng Chu Hiểu Mạn đều đứng ở ngoài cửa.
“Thu thập đồ đạc, chúng ta nhanh chóng đi thôi,” Vừa vào cửa, Kiều Phong vội vội vàng vàng nói, “Lát nữa, 10 giờ, máy bay sẽ cất cánh, chúng ta phải tranh thủ xuất phát sớm!”
Chu Hiểu Mạn ở bên cạnh, đặt valy xuống, không nói nhiều lời mà bắt đầu thu thập đồ đạc.
Hứa Trăn thấy thế, không hiểu ra sao nói: “Sao chúng ta lại vội vàng đi như vậy?
“Hôm qua không phải đã nói là bốn giờ chiều mới lên máy bay sao?”
Kiều Phong đáp: “Anh vừa nhận được thông báo từ đoàn phim “Đi Quan Đông”, đoàn phim tính toán trước tiên khởi động máy, kêu chúng ta 9 giờ ngày mai phải đuổi tới tỉnh lị Long Giang.”
Hứa Trăn nghe vậy sửng sốt, nói: “Trước tiên khởi động máy? Tại sao lại như vậy?”
Kiều Phong đáp: “Anh nghe nói có vẻ như căn cứ quay phim ban đầu có thể được chỉ định là khu bảo tồn thiên nhiên.
“Đoàn phim cũng đã dựng xong phim trường, nếu như không quay thì sẽ kéo tổn thất lớn.
“Đạo diễn đã đưa ra một quyết định ngẫu hứng, khởi động máy trước thời hạn và bảo các diễn viên vào chỗ càng sớm càng tốt, nhanh chóng quay xong cảnh này.”
Khi nói chuyện, Kiều Phong cũng đi theo Chu Hiểu Mạn bắt đầu thu thập hành lý, nói: “Thất thần làm gì, mau đi rửa mặt đi!
“Thời gian đang rất gấp!”
Hứa Trăn miệng khẽ nhếch, sau một lúc lâu mới nói: “Kiều ca, vậy “Ta Là Phái Diễn Xuất” ở bên này thì phải làm sao?”
Kiều Phong ngẩng đầu lên, vẻ mặt vô ngữ mà nhìn hắn: “A Trăn à, đây là gameshow, cậu còn để bụng làm gì?
“Thân là diễn viên, mà diễn viên lấy quay phim làm trọng, như thế nào, chẳng lẽ cậu định vì chương trình này mà xin nghỉ bên “Đi Quan Đông” ?”
“Nhưng, ách…” Hứa Trăn nuốt một ngụm nước miếng, ngạc nhiên nói, “Dù sao em cũng đã vào vòng chung kết…”
Kiều Phong thở dài, đáp: “Đúng là hơi đáng tiếc, anh cũng muốn cậu tranh giành chức quán quân và đổi mới thế hệ tân nhân có diễn xuất mạnh nhất.
“Nhưng chúng ta không có đủ thời gian?
“Còn nữa, Trương Sam đã lui, nghe nói Dương An Ni có khả năng cũng lui, nếu cậu đoạt được chức quán quân, ý nghĩa cũng không quá lớn.”
Nói tới đây, Kiều Phong đứng dậy, vỗ vỗ bả vai Hứa Trăn, khuyên nhủ: “Tâm tình của cậu, anh có thể hiểu, nhưng gấu cũng không thể một tay bắt hai con cá, chúng ta vẫn phải lấy việc quay phim làm trọng tâm.”
Hứa Trăn: “……”
Không, tâm tình của em, anh căn bản không thể hiểu…
Phí lên sân khấu của ta! !
Ai nói cơm ngon thì không sợ trễ đâu?
Cơm có lẽ sẽ đến trễ, hoặc có thể không bao giờ tới? ?
Hứa Trăn cuối cùng vẫn phải rút lui khỏi “Tôi Là Phái Diễn Xuất” một cách tiếc nuối.
Mặc dù phí xuất hiện trong trận chung kết…Không, danh hiệu "Phái Diễn Xuất Thế Hệ Mới" nghe rất hấp dẫn, nhưng như Kiều Phong đã nói, dù sao thì chương trình tạp kỹ cũng là chương trình tạp kỹ, hắn không thể vì sự nổi tiếng tạm thời mà trì hoãn công việc của mình.
Đó chính là bỏ gốc lấy ngọn.
Tuy rằng phải xin lỗi tổ tiết mục của “Tôi Là Phái Diễn Xuất”, nhưng kế hoạch không đuổi kịp biến hóa, rất nhiều chuyện chính là khó có thể lưỡng toàn.
Bảy giờ sáng cùng ngày, Kiều Phong lái xe mang theo Hứa Trăn đi đến sân bay, nhân tiện cũng mang theo bạn học Tề Khôi lao đến đoàn phim “Đi Quan Đông”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận