Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 377: Độc Chiếm Hot Search

Số thứ sáu của ngoại truyện "Tam quốc" đã gây náo động trên mạng ngay khi vừa ra mắt.
Nhóm người như Cao Hàn Sơn mọc lên như nấm sau cơm mưa.
"Tôi rút lại những gì đã nói vào hai ngày trước, phần ngoại truyện này rất thú vị! Tưởng tượng chỉ còn ba tập nữa là lại có chút luyến tiếc!”
“Đoạn khẩu chiến đàn nho này quá hay, tôi xem đến nóng nảy theo!”
“Hay sao? Tôi đã xem nguyên tác được mười lăm hay sáu lần rồi, nhưng sau đó vẫn không thể nhớ được hết lời thoại…”
“Mẹ còn hỏi rồi tại sao lại vừa xem vừa quỳ như vậy…”
“A a a a a…… Đại đô đốc hảo soái! Soái bạo! Vỗ án dựng lên, ngăn cơn sóng dữ, quả thực!”
“Cả hai đều tuyệt vời, dàn diễn viên này thật không thể tin được! "
“Tôi cảm thấy tình tiết trong phim có thể trực tiếp diễn như vậy…”
" Nói mới nhớ, ai có thể giải thích cho tôi lý do tại sao Hứa Trăn lại đọc lời thoại của người khác không? Nó thực sự giống như những gì hắn nói, để làm quen với quần thần Giang Đông? Này cũng quá liều mạng rồi?”
“Thật đúng khâm phục…… Tôi mặc kệ hiệu quả của ngoại truyện này là gì? Nhưng có thể một hơi đọc nhiều cổ văn như vậy, thì chính là thần thượng của ta! Nguyện cả đời làm fans!”
“Thêm một fans, mau mau chuyển phát cho Hứa Trăn, để hắn lần sau đọc cổ thơ!
“……”
Sáng sớm hôm sau, Hứa Trăn tập thể dục buổi sáng xong liền trở về, đang định đi nhà ăn ăn sáng, sau đó luyện tập cảnh quay hôm nay, thì bỗng nhiên nhận được cuộc gọi điện của Kiều Phong.
“Cậu phát hỏa, tiểu tử,” Kiều Phong hét lên với giọng kích động không thể kiểm soát được: “Cậu lên đầu đề hot search rồi!”
Hứa Trăn sửng sốt một lát, nghi hoặc mà nhìn thoáng qua chung quanh.
Non xanh nước biếc, trời xanh mây trắng, trong không khí tràn ngập hương vị cỏ xanh, bùn đất cùng phân súc vật.
—— ta thành thành thật thật ở núi lớn đóng phim, như thế nào liền lên hot search? ?
“Kiều ca, tại sao em lại lên hot search?” Hứa Trăn nhịn không được hỏi,
Tuy rằng hắn ẩn ẩn nhớ rõ


Tam Quốc


sắp được phát sóng, nhưng không phải là còn hai ngày nữa sao?
“Tôi Là Phái Diễn Xuất” ??
“Tôi Là Phái Diễn Xuất” hình như đã kết thúc…hay là chưa kết thúc nhỉ? Việc này hắn cũng không rõ…
Kiều Phong nói: “Trong trấn của cậu có thể kết nối mạng không? Tự mình lên xem đi!”
Hứa Trăn gãi gãi đầu, cầm lấy di động, mở ra giao diện tin tức.
Sau đó, mục tìm kiếm hấp dẫn đầu tiên đập vào mắt là “Tam Quốc Hứa Chân”.
Xuống chút nữa, trong 15 mục đầu tiên đều là đề cập đến mình:
“Gia Cát Lượng khẩu chiến Chu Du”
“du lượng chi tranh”
“chuyển phát Cổ Văn cho Hứa Chân”
Hứa Trăn: ?
Đây là cái quỷ gì vậy? ?
Mặc dù trong thôn có mạng, nhưng tốc độ đường truyền thật sự làm cho người ta nóng ruột.
Hứa Trăn vốn định mở đoạn video hậu trường bên ngoài xem, kết quả video tải hồi lâu cũng không thể xem được. Bất đắc dĩ, hắn đành phải đến nhà ăn ăn cơm trước, xem wifi bên đó có nhanh hơn chút nào không.
"Ha ha ha..."
Vừa vào nhà ăn hắn liền nghe được một trận cười sảng khoái từ phía không xa truyền đến.
Hứa Trăn nhìn theo tiếng cười, chỉ thấy, Tô Nghiên diễn vai Tiên Nhi đang ngồi chỗ gần cửa sổ, tay cầm điện thoại, vừa ăn cơm vừa cười nghiêng ngả.
"Ai u, Hứa Trăn, bên này, bên này, tự cậu xem đi."
Tô Nghiên thấy hắn đi vào, cười vẫy vẫy tay với hắn, nói: "Đoàn phim Tam Quốc của các cậu cũng quá khôi hài rồi, buồn cười quá!"
Hứa Trăn bất đắc dĩ cười cười, tiện tay cầm hai cái bánh bao chay, một bát cháo, ngồi vào bàn của Tô Nghiên, nói: "Chị cũng đang xem video hậu trường của Tam Quốc?"
Tô Nghiên gật gật đầu, hứng thú tràn đầy: "Đúng vậy, hai ngày nay tôi vẫn đang cày phim."
"Phần Giang Đông hôm qua rất khôi hài, người máy 'nhân công thiểu năng' kia quăng phân ngựa lên mặt Hoàng Cái, bên cạnh còn có người đang phun tào, đây là Hoàng Cái thật, ha ha ha..."
Nghe thấy nàng nói về đoạn này, Hứa Trăn là người được chứng kiến tận mắt lập tức buồn cười.
Cười cười, Tô Nghiên trêu chọc nhìn qua Hứa Trăn, nói: "Tôi thấy bình luận có rất nhiều người nói, đoạn đối thoại giữa cậu và Trần Chính Hào kia là cố ý sắp xếp."
"Ha ha, đám người này nào biết được uy danh 'kịch bản hình người', có tin cậu đọc toàn văn kịch bản Tam Quốc cho họ không!"
Hứa Trăn khiêm tốn cười cười, nói: "Quá khen, quá khen rồi."
Toàn văn ấy à.... Không có một hơi thuộc được hết, không dám hứa chắc không sai một chữ.
Sau đó, Tô Nghiên lại líu ríu đề tài này với hắn hồi lâu, nói rất nhiều bạn bè của mình đều xem hậu trường Tam Quốc, rất nhiều người còn cố ý nhắn tin đến hỏi, có phải "đại đô đốc" cùng đoàn phim với nàng hay không, còn có rất nhiều người muốn xin chữ ký của hắn vân vân.
Rất nhiều diễn viên trong nhà ăn đi qua đều nghe được đoạn này, cũng cười ghé lại, thảo luận chuyện hậu trường Tam Quốc, hết lời khen ngợi tài năng học thuộc lời thoại kinh người của Hứa Trăn.
Hứa Trăn có chút thụ sủng nhược inh.
Vừa rồi nhìn thấy chính mình trên hotsearch, hắn còn không cảm giác được gì.
Bây giờ nghe mọi người xung quanh đều nói về chuyện này, Hứa Trăn mới thật sự cảm nhận được: đoạn hậu trường này hot rồi.
Thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Lúc trước khi đấu lời thoại với Trần Chính Hào, Hứa Trăn không nghĩ quá nhiều, chỉ là cơ duyên xảo hợp, nhất thời hưng phấn mà thôi.
Vốn hắn đã rất yêu thích Tam Quốc Diễn Nghĩa, có thể nói là đọc Tam Quốc mà lớn lên.
Có thể được tham gia bộ phim này, lại diễn một nhân vật tương đối quan trọng, là vinh hạnh lớn nhất trong hơn hai năm hắn vào nghề này.
Chỉ là, vinh hạnh thì vinh hạnh, hắn cũng không ôm chờ mong gì về bộ phim Tam Quốc này.
Không khác bộ phim truyền hình khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận