Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 287: Cái Gọi Là Phim Hoài Niệm

Trong khoảng 10 phút đầu, phim chủ yếu kể về câu chuyện của các nhân vật chính khi còn là học sinh.
Các yếu tố cổ điển trong phim rất dày đặc: những bức tường gạch lộ ra ngoài, những gờ cửa sổ bằng gỗ, những nhịp điệu thể dục trên loa phát thanh và những câu khẩu hiệu sôi động được sơn bằng sơn trắng trên tường.
Có một cục tẩy trên cánh cửa lớp khép hờ, và keo siêu dính 502 được bôi lên đồ của các bạn trong lớp.
Thẩm Đại Bảo ôm guitar đàn hát bài “Tiểu Phương”, còn Hứa Tiểu Soái thì say mê xem một đoạn VCR, trong đó là hình ảnh Jackson nhảy từng bước chậm….
Cốt truyện ngắn 10 phút gần như đầy ắp tiếng cười.
Ví dụ, hai nhân vật nam chính tìm mọi cách để thu hút sự chú ý của giáo hoa, nhưng hết lần này đến lần khác không thành công;
Lại ví dụ như Hứa Tiểu Soái không may giẫm phải cứt chó khi đang nhảy, nhưng hắn lại bất động thanh sắc mà đem động tác cọ phân dung nhập vào điệu nhảy, nổ lực, chăm chỉ luyện tập để tạo dáng đẹp trai...
Trong phòng không ngừng có người nói chuyện, cười đùa, không khí vô cùng vui vẻ.
Thấy vậy, Cao Chẩn khoanh tay, quay đầu nhìn Hứa Trăn đang ngồi ở bên cạnh, nói: “Không tệ nha.
“Cậu và đứa nhỏ kia diễn xuất rất tự nhiên, tiết tấu cũng đủ tương đối trôi chảy.
“Có tình yêu, có hữu nghị, có lý tưởng, có chuyện cười, đủ tư cách đối với một tác phẩm điện ảnh của trường lớp.”
Nghe được lời đánh giá này, Hứa Trăn khẽ mỉm cười nói cảm ơn Cao Chẩn.
Cao chẩn không cố ý khen ngợi Hứa Trăn, và tất nhiên ông cũng sẽ không cố tình hạ thấp nó.
Nếu là giám khảo, ông có thể sẽ chấm cho riêng bả thân bộ phim này tầm 75 điểm - 60 điểm, và 15 điểm cho chính Chu đô đốc nhà mình.
Tuy nhiên, nếu so sánh với tác phẩm của Trương Sam thì "Lão Nam Hài" này vẫn chưa đủ tầm.
Bộ phim của Trương Sam có tên là "Vô Tội", kể về câu chuyện của một sinh viên học viện cảnh sát được cử đến làm đặc vụ ngầm trong một băng nhóm tội phạm và đã triệt phá thành công một ổ tội phạm quy mô lớn, được biết đến với cái tên thanh xuân của "Vô gian đạo".
Ngắn ngủn 40 phút, Trương Sam đầu tiên là nhập học, sau đó bị tống vào tù, đối với lão đại thì miệng lưỡi trơn tru, đối với thân phận cảnh sát nằm vùng thì lại bình tĩnh cẩn thận. Cả hai gương mặt đều được hắn ta diễn sống động như thật.
"Vô Tội" là một tác phẩm rất thành thục, mà "Lão Nam Hài"…thì các phương diện đều hơi kém một chút.
Thời sinh viên kết thúc, không khí thoải mái, dễ chịu trong phòng riêng cũng dần tan biến.
Thẩm Đại Bảo và Hứa Tiểu Soái ở độ tuổi trung niên, đã mất đi tinh thần phấn chấn mà họ có khi còn đi học, trở nên khốn cùng thất vọng, mờ nhạt trong biển người.
Ngược lại, "Ngựa con" năm xưa mà Thẩm Đại Bảo bắt nạt, lại trở thành người dẫn chương trình trên đài truyền hình, rồi kết hôn với giáo hoa năm nào, đi đến đỉnh cao của cuộc đời.
Cao Chẩn ngẩng đầu nhìn Hứa Tiểu Soái mở một tiệm cắt tóc nhỏ, đang khom lưng cắt tóc cho khách.
Rồi sau đó, TV bỗng nhiên truyền ra tin tức Jackson qua đời, ánh mắt hắn lập loè vài cái, rồi nhanh chóng ảm đạm xuống, như thể một ngọn nến chỉ còn một cái đuôi nhỏ cuối cùng cũng dập tắt hoàn toàn.
Cao Chẩn đột nhiên cảm thấy rất ngột ngạt.
Ngay sau đó, Thẩm Đại Bảo xách theo bia tìm tới Hứa Tiểu Soái, xúi giục hắn đi tham gia chương trình “Nam Sinh Vui Vẻ”.
Chính vì cơ hội này, hai “Lão nam hài” đánh mất tuổi thanh xuân đã thắp lại niềm tin theo đuổi ước mơ.
Thẩm Đại Bảo lôi cây đàn guitar phủ đầy bụi từ dưới gầm giường lên, Hứa Tiểu Soái thì luyện tập vũ đạo cứng đỡ xuyên suốt nữa đêm.
Rốt cuộc dù là bao nhiêu tuổi, thì trong trái tim bọn họ vẫn là chàng thiếu niên năm ấy.
Tuy nhiên, những trải nghiệm sau đó của cả hai đã chứng minh đầy đủ ý nghĩa của “cuộc sống là thăng trầm, không ngừng lên lên xuống xuống”.
Người nhà không hiểu hành vi của họ khi tham gia cuộc thi, mặt khác các thí sinh đều là những người trẻ tuổi bồng bột với tinh thần phấn chấn. Sau khi lấy hết can đảm, vượt qua vòng tuyển chọn, thì họ lại bị giám khảo chỉ trích, nghi ngờ chỉ vì bạn học “Ngựa con” năm xưa cản trợ giữa đường.
Giờ khắc này, bầu không khí trong nhà ăn vô cùng an tĩnh.
Hứa Trăn nghiêng đầu nhìn nhìn phản ứng của mọi người chung quanh, trong lòng không khỏi có chút thấp thỏm.
——Đoạn cột truyện này, có thể được mọi người tán thành không?
Mặc dù các bạn trong lớp đều nói tốt... Nhưng góc nhìn của diễn viên và góc nhìn của khán giả là hoàn toàn khác nhau!
Liệu có ai cảm thấy nó quá ngược hay không?
Đúng lúc này, Thẩm Đại Bảo đứng trên sân khấu bắt đầu chơi phần dạo đầu của bài hát.
Mà Hứa Tiểu Soái cởi bỏ tây trang, vứt bỏ mũ dạ, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản cùng với quần đen, thanh thanh sảng sảng mà đứng ở trên sân khấu.
“Đó là người mà tôi ngày đêm thương nhớ.
“Rốt cuộc tôi nên bày tỏ tình cảm như thế nào đây, cô ấy sẽ chấp nhận tôi chứ…”
Ngay sau đó, tiếng hát của Thẩm Đại Bảo vang lên.
Hắn hát không phải một bài hát của Jackson, mà là một bản ballad.
Đồng thời, Hứa Tiểu Soái cũng không lựa chọn nhảy giai điệu của Jackson mà là một điệu nhảy dân tộc đơn giản.
Nhảy điệu dân tộc?
Mọi người trong phòng đều hơi giật mình.
“Thanh xuân như dòng sông chảy xiết, một đi không trở lại chẳng kịp nói lời tự biệt.
“Chỉ còn lại mình tôi chết lặng, còn đầu nữa nhiệt huyết của năm xưa.”
“…”
Tiếng hát của Thẩm Đại Bảo trong trẻo và cao vút, chứa đầy hồi tưởng của tuổi trẻ và mộng tưởng khát cầu.
“Những người bạn của tôi khi ấy, bây giờ các cậu đang ở đâu?
“Người mà tôi từng yêu năm ấy, bây giờ dáng vẻ trông thế nào…”
Hình ảnh của bộ phim bắt đầu chuyển cảnh, không còn tập trung vào sân khấu nữa mà tập trung vào những con người từng là bạn học với nhau.
Một số đang chen chúc trên tàu điện ngầm, một số đang làm thêm giờ trong văn phòng, một số đang ở công trường xây dựng, và một số đang làm việc trên dây chuyền lắp ráp của nhà máy…
Từng khuôn mặt bình thường, nhìn người bạn cùng lớp năm đó nay đã đến tuổi trung niên, nhưng vẫn thu hết can đảm để đứng đây theo đuổi ước mơ trên sân khấu này, chính sự nông nổi đó đã khiến họ rơi nước mắt.
“Hít hít……”
Lúc này, Hứa Trăn bỗng nhiên nghe được âm thanh nước mũi từ phía bên cạnh truyền đến.
Quay đầu vừa thấy, đạo diễn Cao Chẩn đã rơi lệ đầy mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận