Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 602: Phản Ứng Khác Nhau

Phim chiếu đến giờ, đã có không ít nhân vật xuất hiện, nhưng Phó Quốc Cường lại cảm giác, những người vừa rồi chỉ là khách nhân qua đường, duy Mai Trường Tô vừa lên sân khấu thì lập tức cướp đi lực chú ý của mình.
Lúc này trong màn hình, một thanh niên mặc áo gấm đang cưỡi ngựa, y nhìn biểu tình của Mai Trường Tô, liền hỏi: “Trước kia Tô huynh… đã tới Kim Lăng?”
Mai Trường Tô nghe được lời này thì làm như thoát ra khỏi đống hồi ức hỗn độn, hắn nở một nụ cười nhạt, nói: “Mười lăm năm trước, ta từng thụ giáo Lê Sùng lão tiên sinh tại Kim Lăng, từ khi lão tiên sinh bị biếm chức rời kinh, ta cũng chưa bao giờ về lại Kim Lăng.”
“Nhớ đến tiên sư, không khỏi cảm khái chuyện cũ đã qua như mây như khói, mây tản khói tan, há có ngày tái hiện.”
Người trẻ tuổi nhìn thấy biểu tình xúc động của hắn thì nói: “Xin lỗi, Tô huynh, ta vốn muốn mời huynh đến Kim Lăng giải sầu dưỡng bệnh, không nghĩ lại khiến huynh nhớ tới chuyện đau thương.”
Mai Trường Tô nghe vậy liền chậm rãi thu liễm vẻ thương cảm trong mắt, nở một nụ cười nhẹ: “Cảnh Duệ nói quá lời.”
“Dù sao cũng phải tưởng niệm vong sư năm đó trung thành bị hại, đau khổ rời kinh, nhưng sao có thể sa vào tâm tình buồn bã mãi được. Ta không sao, chúng ta vào thành thôi.”
Hai người đi vào trong thành Kim Lăng, cuối cùng dừng chân trước một tòa phủ đệ nguy nga.
“Hộ quốc trụ thạch”
Mai Trường Tô xuống xe ngựa, đứng ở trước cửa phủ, lẩm bẩm bốn chữ được in trên tường cao chót vót, nói với người trẻ tuổi bên cạnh: “Không hổ là phủ Ninh Quốc hầu, mấy chữ này là ngự bút thân phong.”
Đối phương cũng cảm thấy vinh dự mà cười nói: “Phụ thân chinh chiến nửa đời người, vì nước vì dân, cho nên mới được bệ hạ ban ân như vậy.”
“Đúng vậy……”
Mai Trường Tô hơi hơi cúi đầu xuống, khóe miệng nhếch lên một vòng cung, cười như không cười nói: “Quân công của Tạ hầu gia, cũng không phải là người bình thường có thể so sánh.”
Bên ngoài màn hình, Phó Quốc Cường nhìn thấy một màn này, tức khắc cảm giác có chút choáng ngợp.
Tê, biểu tình này của Mai Trường Tô, xem bao nhiêu lần đều cảm thấy ý vị sâu xa!
Quân công của Tạ hầu gia chính là nhờ vào cuộc tàn sát tướng sĩ Mai Lĩnh mà có được.
Câu “Không phải người bình thường có thể so sánh” này của hắn, nghe vào tai thì giống như khích lệ, nhưng thực tế lại đang châm chọc.
Là người đã mua bản quyền công chiếu của “Lang Gia Bảng” (Tên phim: Lang Nha Bảng), Phó Quốc Cường đương nhiên đã xem qua bộ phim này, hơn nữa còn xem không dưới 1 lần.
Nhưng điều đó cũng không ngăn cản việc hắn tiếp tục xem lần hai, lần ba.
Cốt truyện của bộ phim này rất rắc rối phức tạp, nhân vật quá nhiều, cho nên mỗi lần xem, hắn đều có thể phát hiện ra điều mới mẻ.
Đặc biệt là khi đã biết hết toàn bộ cốt truyện, sau lại quay đầu đi xem tình tiết, tâm tình tức khắc không giống nhau.
Ví dụ như hiện tại.
Phó Quốc Cường dào dạt đắc ý mà nhìn vợ cùng đứa con gái đang ngồi bên cạnh, có vẻ như hai người này đang có chút thiếu hứng thú.
Mỗi lần vợ mình xem phim thì cô ấy sẽ bắt đầu thu dọn đồ đạc trên bàn, con gái càng quá đáng hơn, có Hứa Trăn thì xem phim, mà không có thì cắm đầu vào điện thoại…
“Tôi nói hai người.” Phó Quốc Cường nhịn không được oán giận: “Có thể nghiêm túc xem phim nay không?”
“Đoạn này rất quan trọng!”
“Ninh Quốc hầu Tạ Ngọc lên sân khấu, nếu bỏ lỡ đoạn này thì về sau sẽ xem không hiểu!”
Nghe hắn nói như vậy, người vợ mới gật đầu có lệ, nói: “Đang xem đây, đang xem đây.”
Đứa con gái thì buồn bực mà chu lên miệng lên, nói: “Cảm giác cảnh của Hứa Trăn quá ít, không phải hắn là vai chính sao? Thế nào toàn quay người khác?”
“Ai, đại thúc diễn Tạ Ngọc này còn rất soái, đây là ai vậy? Rất quen mắt nha!”
Phó Quốc Cường: “……”
Tại sao ta lại có cảm giác như đang ép buộc hai người xem phim vậy?
Rõ ràng là “Lang Nha Bảng” hay như vậy! xuất sắc như vậy mà!
……
Mà cùng lúc đó, trời nam biển bắc đang theo dõi “Lang Nha Bảng” cũng bị phân hóa thành hai cực giống như Phó gia.
Xem xong nửa tập phim, nhiều khán giả cảm thấy bộ phim truyền hình này vừa nhạt nhẽo, vừa thiếu thú vị, lại vừa có sự cổ quái khó tả.
Cảnh tượng chiến tranh thảm thiết ở phần mở đầu là như thế nào?
Tại sao Mai Trường Tô lại gặp phải ác mộng này? Mà quan trọng là trên chiến trường vừa rồi khồng hề có hắn xuất hiện!
Chủ tuyến là hai vị hoàng tử đoạt đích? Hơn nữa còn là triều đại hư cấu? Thần nhàm chán!
Lúc Mai Trường Tô vào kinh, vì cớ gì hắn lại thương cảm như vậy?
Hắn cùng Tạ Ngọc có quan hệ gì, tại sao giọng điệu và cách cư xử lại có chút thần thái quái quái?
Lâm Thù? Mai Trường Tô? Tô Triết? Nửa tập liền có ba cái tên? ??
……
Đủ loại nghi vấn giống như quả cầu tuyết, càng lăn càng to, thế nhưng cốt truyện lại không có ý muốn giải thích rõ.
Rất nhiều người xem xem, liền dần dần mất đi hứng thú.
Thậm chí còn có nhiều Fans của Hứa Trăn thất vọng với bộ phim này:
Tuy là ca ca nhà mình soái tạc, soái bạo, kỹ năng diễn xuất cũng tăng vọt, hơn nữa chế tác phi thường hoàn mỹ, nhưng là…… Cốt truyện có điểm hơi yếu!
Xem hồi lâu mới thấy hai vị hoàng tử tranh đoạt kỳ lân tài tử, sau đó Hoàng Thượng bắt đầu chuẩn bị kế hoạch tuyển phò mã cho Nghê Hoàng quận chúa ở biên giới phía nam, rốt cuộc tình tiết hẫn dẫn ở chỗ nào đây?
Ta muốn nhìn chính là Mai Trường Tô làm mưa làm gió, không phải chuyện của cung đình Đại Lương!
Tuy nhiên, vẫn còn có một nhóm người có thái độ hoàn toàn tương phản với đám người ở trên, đó chính là: Fans của tiểu thuyết “Lang Nha Bảng”.
Bởi vì bộ phim truyền hình này được chính tác giả nguyên tác tham gia cải biên, cho nên, độ trùng với nguyên tác là cực cao.
Nhìn thấy những cảnh nổi tiếng trong sách được đưa lên màn ảnh một cách hoàn hảo, những người hâm mộ này gần như hét đến chói tai.
“A, thảm án Mai Lĩnh! Lâm Thù bị Nhiếp thúc thúc đẩy mạnh vào hố tuyết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận