Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 453: Lập Công Ty Mới

Những lời này vừa ra khỏi miệng, Thái Thực Tiễn chỉ cảm thấy tim của mình bỗng nhiên đập mạnh.
Mặc dù ông ta có chút hiểu tính cách của Hứa Trăn, cũng tin tưởng thành ý của chính mình, nhưng chuyện tới trước mắt, vẫn là……
“Muốn!”
Giây tiếp theo, Hứa Trăn khép lại tài liệu trong tay, không chút do dự mà đưa ra đáp án của mình.
Thái Thực Tiễn bỗng dưng ngẩng đầu lên, đối diện với một đôi mắt thanh tịnh sáng ngời.
“Ha ha, ha ha ha……”
Thái Thực Tiễn đã bước qua tuổi tứ tuần, lúc này cũng nhếch miệng cười, gãi gãi đầu.
Ông ta cảm thấy tháng giêng trên chùa Pháp Vân bỗng nhiên trở nên vô cùng ấm áp, xuân về hoa nở, ánh nắng tươi sáng, gió xuyên qua gờ cửa sổ thổi qua những bông hoa giả trong phòng trà, mang đến cảm giác ngọt ngào khó mà giải thích.
Ai, mơ màng hồ đồ mà đi qua đời người, tóm lại vẫn có người tán thành ta a……
Một lát sau, ông ta nhấp nhấp miệng, nói: “Thật ra cậu không cần phải trả lời vội vàng như vậy."
“Tôi sẽ nói cho cậu biết suy nghĩ của mình trước.”
Lúc này, thái độ của Thái Thực Tiễn trở nên nghiêm túc, ông nói: “Cũng giống như khi Đông Nhạc được thành lập, ý tưởng của tôi rất đơn giản: tập trung vào tác phẩm và trở thành một công ty sản xuất phim truyền hình - điện ảnh tốt nhất.”
"Nhưng tại thời điểm đó, tôi không có bất kỳ mối quan hệ hay tiền bạc nào, vì vậy tôi dần dần kéo một ít tư bản lên xe và muốn sử dụng lực của họ để thực hiện công việc sản xuất phim.”
Nói tới đây, Thái Thực Tiễn cười một cách tự giễu, nói: “Sau đó sự thật chứng minh, hóa ra tôi vẫn không có khả năng làm được.”
Ông tạm dừng một lát rồi mới nói tiếp: “Hiện tại đi, tôi cũng nghĩ thông suốt, không cầu đại phú đại quý, cũng không cầu trở thành cá sấu khổng lồ, tôi chỉ cần kéo theo gánh hát đóng phim, từng bước tiếng lên phía trước, làm những việc mình muốn làm.”
“Mặt khác dưới đất đầy lông gà, tôi cũng không thể cử lý, hơn nữa là lười đi xử lý mấy chuyện đó.”
Thái Thực Tiễn nhìn về phía Hứa Trăn, ngượng ngùng cười nói: “Nếu cậu đồng ý đi với Thái thúc, thì mấy năm tới Thái thúc chỉ cho cậu tập trung đi đóng phim.”
“Đóng tốt thì ăn thịt, đóng không tốt thì chúng ta uống cháo.”
Nói nói, Thái Thực Tiễn dần dần có chút chột dạ, càng nói thanh âm càng thấp: “Việc này gần giống như chuyện làm ăn của một xưởng que diêm…”
Mà cùng lúc đó, đôi mắt Hứa Trăn cũng đã dần dần sáng lên, khó có thể tin nói: “Thái thúc, thật vậy chăng?”
“Chỉ để tôi tập trung đi đóng phim?”
Thái Thực Tiễn nói: “A, đúng vậy, tôi muốn làm như thế.”
“Bắt đầu từ “Lang Gia Bảng”, sau đó là các bộ tiếp theo đều sẽ để cậu diễn, dù sao hiện tại tôi cũng không có tiền nhàn rỗi để đi làm những thứ khác.”
Hứa Trăn dựng thẳng người, nghiêm trang nói: “Thái tổng, tôi cần một phần ký hợp đồng.”
“Ha ha ha ha ha……” Thái Thực Tiễn duỗi tay vỗ bờ vai của hắn, cười to, “Ai nha, đứa nhỏ ngốc, không ký hợp đồng, về sau cậu sẽ là đối tác của tôi!”
“……”
Cả một buổi sáng, ba người chỉ nói chuyện xoay quanh về đề tài này.
Từ ý tưởng đến lập kế hoạch, từ đầu tư đến đào người.
Trong đó đa số đề tài Hứa Trăn đều không tham gia, mà hắn cũng không dự định can thiệp vào.
Những người chuyên nghiệp làm những việc chuyên nghiệp, mà hắn có trách nhiệm quay phim một cách thành thành thật thật và làm tốt công việc của mình trong công ty tương lai này.
Ngay khi Thái Thực Tiễn và Kiều Phong đang tranh cãi về tên của công ty mới, thì Hứa Trăn lại quay đầu nhìn bầu trời xanh ngoài cửa sổ, chỉ cảm thấy mây mù mấy ngày qua đang dần dần cuốn đi hết.
Khóe miệng của hắn hơi hơi nhếch lên, lòng tràn đầy tin tưởng vào tương lai.
Từ nay về sau, ta phải làm một “trụ cột” chân chính.
Bước đầu tiên, chính là chuẩn bị thật tốt cho “Lang Gia Bảng”, thực hiện cú đánh đầu tiên sau khi thành lập công ty mới này!
……
Ngay khi ba người, hai người béo, một người gầy đang lên kế hoạch cho tương lai của họ tại chùa Pháp Vân, thì phía bên thủ đô, Đông Nhạc Điện Ảnh lại đang tổ chức cuộc họp thường niên trong một khách sạn năm sao, tuy nhiên không khí năm nay lại như bị mây đen bao phủ, vô cùng nặng nề.
Nhiều người có mặt ở đây đều biết một tin tức: lão chủ tịch Thái Thực Tiễn của bọn họ có khả năng sẽ rời đi.
Việc mất đi người lãnh đạo chắc chắn là một đòn đả kích đối với Đông Nhạc lúc bấy giờ.
Rất nhiều người mời đến cảm thấy chuyện này không thể tưởng tượng, nhưng một ít lão nhân lại không cảm thấy ngoài ý muốn.
Đông Nhạc Điện Ảnh tính đến nay đã thành lập được tám năm, nhưng mâu thuẫn gì đang dần dần tích lũy lên.
Công ty phát triển càng ngày càng tốt, thông qua đầu tư và tài trợ, thay thế vốn chủ sở hữu và các phương tiện khác đã thu được hàng loạt nguồn lực, quy mô dần được mở rộng nhưng đồng thời cũng đã từng bước vi phạm ý định ban đầu khi nó được thành lập.
Đề nghị của Thái Thực Tiễn ngày càng khó được thông qua tại cuộc họp, và danh tiếng của các bộ phim truyền hình do công ty tự sản xuất bắt đầu giảm sút.
Năm ngoái, bộ phim cổ trang của công ty là "Hậu Cung Bí Sử" đã đạt doanh thu hàng trăm triệu bản quyền phát sóng, nhưng điểm của tập phim lại giảm xuống dưới 6, đây là điểm thấp chưa từng có và gần như lập nhiều kỷ lục trong lịch sử của Đông Nhạc.
Tiền kiếm được nhiều, người lại không vui.
Rất nhiều lão nhân đều có thể trải nghiệm được.
“Linh linh linh……”
Lúc này, điện thoại di động của một nhân viên cũ trong bộ phận tuyên truyền vang lên, hắn cầm lấy điện thoại, nhìn thấy người gọi tới là Thái Thực Tiễn, thì trong lòng không khỏi căng thẳng, vội vàng chạy đi ra ngoài tiếp điện thoại.
Những người ngồi cùng bàn đều hai mặt nhìn nhau.
Chủ tịch gọi điện chúc tết sao?
“Điện thoại chúc tết năm nay” hình như còn mang theo một ý nghĩ khác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận