Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 345: Hứa Lão Sư

Lúc này, Tề Khôi cũng đang xem màn trình diễn của nhóm Trương Sam, mạc danh cảm thấy có chút xấu hổ.
——Biểu hiện của đám người này cũng dữ dội giống như mình sao?
Tất cả đều là để thể hiện kỹ năng diễn xuất của mình, bỏ qua sự sắp đặt của các nhân vật trong nguyên tác, trăm phương nghìn kế để tìm ra điểm bùng nổ cảm xúc.
Người ngoài cuộc thì luôn tỉnh táo, Tề Khôi không thể nhìn thấy điều đó trong bản thân mình, nhưng y lại hiểu sâu sắc về điều đó khi nhìn thấy người khác.
Thực sự là không tốt khi diễn như thế này. Chờ lát nữa đến phiên của mình, y vẫn nên cố gắng kiềm chế bản thân…
Nghĩ đến đây, đoạn ghi hình kéo dài mười phút này cuối cùng cũng kết thúc. Các diễn viên bước ra khỏi trường quay và đi tới sân khấu, chuẩn bị tiếp thu ý kiến từ ban cố vấn.
“Cảm ơn ba diễn viên vì những màn trình diễn tuyệt vời của họ,” Người dẫn chương trình cười “Sau đây là thời gian đánh giá của ban cố vấn. Đầu tiên, để tôi giới thiệu với các bạn, cố vấn bí mật ngày hôm nay.”
Nói xong, hắn chỉ vào chỗ ngồi của ban cố vấn, mỉm cười và nói: “Đạo diễn của “Đối Tác Hoa Hạ”, Trần Tử An tiên sinh!”
“Bốp, bốp, bốp, bốp….”
Hiện trường người xem nghe được lời này, tức khắc vang lên một trận vỗ tay kinh ngạc.
Trần Tử An thật sự tới?
Hoắc, phục chế lại điện ảnh trước mặt đạo diễn nguyên tác? Nghe vô cùng thú vị.
Người dẫn chương trình đưa tay chỉ về phía Trần Tử An, cười nói: “Mời Trần đạo đánh giá màn trình diễn vừa rồi của các diễn viên?”
Lúc này, máy quay đã phóng về phía Trần Tử An.
Tuy nhiên, vẻ mặt Trần Tử An lại không có một nụ cười nhẹ nào, khuôn mặt ông ta trầm xuống, cầm lấy microphone trước mặt, mở miệng nói: “Ai có thể giải thích cho tôi, vừa rồi là cái gì đây?”
Lời này vừa ra, tiếng vỗ tay còn chưa lắng xuống, liền tức khắc im bặt.
Khán giả ngươi nhìn ta, ta xem ngươi, tất cả đều đã nhận ra bầu không khí khác thường.
Tình huống này là sao đây?
Cố vấn đặc biệt vừa mở miệng đã định phun tào?
Trần Tử An lúc này không quan tâm đến thái độ của người khác, nhìn chằm chằm vào các diễn viên trên sân khấu, nhíu mày: "Vừa rồi các cậu đang giở trò gì vậy? Là đàn bà đanh đá chửi đổng lên sao? Hay là đánh giá sôi nổi cho đồ hộp quá thời hạn?
“Các cậu diễn như vậy là có ý gì hả?”
Trần Tử An càng nói, thanh âm lại còn lên cao, “Cách mà các cậu lý giải “Đối Tác Hoa Hạ là như vậy sao? Chính là ba người ở chỗ này so giọng của ai to hơn sao?”
Nói tới đây, ông ta chỉ tay về phía Thẩm Đường, nói: “Cậu diễn Vương Dương, tôi không biết tên cậu là gì, nhưng ta chỉ muốn hỏi, cậu ném đồ vật là có ý gì? Vương Dương hắn sẽ quăng ngã đồ vật sao?
“Cậu có từng xem qua bản gốc của “Đối Tác Hoa Hạ” chưa? Đây là tính chưa xem qua đi, Vương Dương là người như thế nào? Không phải đã viết trong bản tóm tắt sao?
“Cậu lợi hại thật đó, chỉ với giọng của mình mà đã có thể lất át hết giọng của người khác, đây là không biết trời cao? !
“Còn Trương Sam, tại sao cậu lại tức giận như vậy?
“Rõ ràng cậu đi lừa người khác, vậy thì tức giận cái gì? Cậu đã từng phân tích tiền căn hậu quả của câu chuyện này chưa? Hay chỉ nghĩ diễn ra vậy thôi? !
“Cậu có phải cảm thấy, tác dụng của diễn viên chỉ là đọc lời thoại? còn phân tích nhân vật gì đó thì đều không cần xem xét?”
“…”
Trần Tử An nắm microphone, trực tiếp mắng xối xả vào ba người trước mặt.
Trương Sam và những người khác vốn nghĩ vừa rồi mình đã phát huy khá tốt, nhưng hiện tại thì đều tái mặt rồi, ba người nơm nớp lo sợ mà đứng ở trên sân khâu, một lúc lâu cũng không nói một lời.
Trời à…Tình huống này là như thế nào đây?
Tại sao Trần đạo lại đột nhiên tới đây? ?
Nếu sớm biết ông ta tới, chúng ta nào dám diễn như vậy? !
……
Mà cùng lúc đó, trong phòng chờ của nhóm ba, Tề Khôi nghe một đám bị giáo huấn, thì sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Xong rồi xong rồi xong rồi……
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? !
Ta…ta biểu diễn hình như cũng là con đường này!
Tề Khôi hiện đang tranh giành một vai diễn trong bộ phim mới của Trần Tử An, tuy chỉ là một vai phụ không mấy nổi bật nhưng đây là cơ hội đầu tiên của y khi bước lên màn ảnh rộng, công ty đã rất nỗ lực giúp y giành được cơ hội.
Nhưng mà…. đám người Trương Sam đã bị mắng thành loại đạo hạnh này, y sao có thể may mắn thoát khỏi đây?
Hiện tại mình phải làm sao mới tốt đây?
Sửa lại con đường này?
Nhưng làm gì có thời gian?
Bỏ diễn?
—— ta lấy lý do gì để bỏ diễn? Tuột huyết áp? Viêm ruột thừa? Suyễn ? ?
Trong nháy mắt, Tề Khôi tâm loạn như ma, cả người cơ hồ mất đi năng lực tự hỏi, mồ hôi trên trán tí tách rớt xuống.
“Cái kia, tôi muốn hỏi một chút……”
Sau một lúc lâu, Đàm Tinh Tinh do dự mà mở miệng, “Chúng ta có nên điều chỉnh lại diễn xuất một chút không?”
Đoạn phim này cũng là của Trần đạo, hiện tại lại muốn điều chỉnh, vết xe đổ đã ở chỗ này, chẳng lẽ chúng ta còn muốn tiếp tục nhảy xuống mương sao?
Đinh Tuyết Tùng cũng mặt mũi u ám, nói: “Phải điều chỉnh, không thể diễn giống như vậy được.”
Nói xong, cậu ta nhìn chung quanh và nói: “Chúng ta là nhóm cuối cùng, cho nên tranh thủ hiện xoát lại một lần đi?”
Tề Khôi máy móc mà xoay đầu lại, khàn khàn giọng nói nói: “Điều chỉnh như thế nào? "
—— Y thay đổi phong cách của Triệu Nhị Hổ, hiện tại có thể điều chỉnh kịp sao? !
“Nếu các cậu tin tôi, thì…”
Đúng lúc này, Hứa Trăn nãy giờ chưa lên tiếng, thì bỗng nhiên mở miệng nói: “Nghe tôi, chúng ta nhanh chóng chỉnh lại một bản.”
Nói xong, Hứa Trăn quay đầu nhìn Tề Khôi, người đang hoang mang tột độ, "Đừng lo lắng, chúng ta còn khoảng 40 phút nữa, tôi sẽ giúp cậu chỉnh lại nhân vật."
Bạn cần đăng nhập để bình luận