Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 364: Tuấn Nam Mỹ Nữ

Trước đây, nhiều công ty điện ảnh đã đến tìm ông ta, họ muốn ông trở thành đạo diện của họ, nhưng Mạnh Tiêu Thanh đã từ chối vì xung đột thời gian với "Đi Quan Đông", nhưng bây giờ nghĩ lại, ông ta vẫn có chút thèm thuồng.
Trước đó, ông cũng có nghe nói, lão bạn học của mình đã đến Hương Giang ảnh nghiệp, quay được mấy bộ phim truyền hình chất lượng, nhưng về phần cự thể thì ông ta cũng không quá chú ý.
“Ai, lão Mạnh, ông quay phim lịch sử niên đại đúng không?” Phùng Nguyên hỏi.
Mạnh Tiêu Thanh còn chưa kịp nói, đối phương có thể tạm dừng máy cưa điện trước hay không. Nhưng nghe hỏi đến vấn đề này, ông ta cũng chỉ đành cười khổ gật gật đầu.
Phùng Nguyên khoanh tay, bất đắc dĩ nói: “Kịch lịch sử niên đại rất tốt,, toàn viên diễn viên gạo cội, đạo diễn cũng bớt lo hơn?”
“Không như kịch tiên hiệp bên này, toàn tuấn nam mỹ nữ, tất cả đều là diễn viên trẻ có nhân khí đặc biệt cao, thế nhưng diễn xuất lại thiếu chút ý tứ?”
Cơ mặt của Mạnh Tiêu Thanh lập tức cứng ngắc, khó có thể thẳng thừng mà chuyển đề tài, “Nam chính của bộ kịch này là ai vậy?”
Vừa nghe đến vấn đề này, tinh thần Phùng Nguyên lập tức tỉnh táo, hắc hắc cười nói: “Hiện tại vẫn là tân nhân, tôi có nói tên thì ông cũng chưa chắc nghe qua.”
“Nhưng nếu nói tác phẩm tiêu biểu của hắn thì ông chắc chắn biết.”
Nói tới đây, Phùng Nguyên ra vẻ thần bí, nói: “Bộ phim mở màn trong năm nay của CCTV 8 là “Máu Đào Kiếm”, ông nghe nói qua chưa?” (Máu Đào Kiếm => Tên phim là Bích Huyết Kiếm)
“Nam chính nhà tôi là nam chính của “Máu Đào Kiếm”
Nghe được lời này, Mạnh Tiêu Thanh tức khắc ngây ngẩn cả người.
Nam chính của “Máu Đào Kiếm” ?
Đó không phải là Hứa Trăn sao?
Ông ta nghi hoặc mà quay đầu lại, nhìn thoáng qua thanh niên đầu trọc lốc đang sạn phân ngựa ở cách đó không xa.
Không sai, Hứa Trăn đúng là đang ở chỗ của mình.
Nhưng thằng nhãi Nguyên Phùng này nói cái gì mà nam chính của “Máu Đào Kiếm” đang ở chỗ hắn?
Chẳng lẽ là…
Mạnh Tiêu Thanh bỗng nhiên nghĩ tới khả năng vô cùng đáng sợ.
—— hay là, Hứa Trăn “Cán diễn” ??
“Cán diễn”, xem tên đoán nghĩa, chính là nghệ sĩ quay hai hoặc nhiều bộ phim truyền hình điện ảnh trong cùng một khoảng thời gian.
Mạnh Tiêu Thanh biết ở những nơi như Hương Giang hoặc là Hoành Châu, trong một số đoàn làm phim thân thiết với nhau, sẽ thường có các diễn viên xuyến tổ như vậy.
Buổi sáng đóng vai Hoàng Thượng ở đoàn phim A, buổi chiều lại ra cửa rẽ phải, đi bộ năm phút sang diễn vai thái giám ở đoàn phim B, tất cả những chuyện này đều rất bình thường.
Nhưng “Đi Quan Đông” thì hoàn toàn khác.
Địa điểm quay của bộ phim này là từ Ái Huy ở phía bắc đến Ma Đô ở phía nam, chạy qua hơn phân nữa lãnh thổ Hoa Hạ và có gần 20 đoạn chuyển tiếp ở giữa. Như vậy, hắn cán diễn thế nào được?
Đây không còn là vấn đề diễn viên có chuyên nghiệp hay không, mà là vấn đề như thế nào cũng không làm được.
Ngay khi ông ta còn đang nghi hoặc, thì Phùng Nguyên ở đối diện đã cho ông ta một lời giải đáp: “Đây là tân nhân được Hương Giang ảnh nghiệp trợ phủng, Hàn thanh phong!”
Nghe thấy cái tên như vậy, Mạnh Tiêu Thanh sững sờ hồi lâu mới có phản ứng: A, đúng rồi…… Hứa Trăn hình như là là nam thứ…
Trong “Máu Đào Kiếm” đúng là có mộ nam chính thùng rỗng kêu to…
Lúc này, Phùng Nguyên tiếp tục nói: “…Ai nha, ông không biết thôi, hợp tác với mấy tiểu thịt tươi này, nhất định phải cẩn thận, đây toàn là một đám đương gia cần cung phụng.”
“Vạn nhất không cẩn thận đắc tội người ta, thì đó chíng là sự cổ của đạo diễn chúng ta…”
Phùng Nguyên còn đang lải nhải khoe khoang, thì cách đó không xa truyền đến một trận tiếng vó ngựa, một nam một nữ hai người trẻ tuổi giục ngựa đi tới, đến trước mặt Mạnh Tiêu Thanh thì xoay người xuống ngựa.
“Mạnh đạo, thợ quay phim hỏi chúng ta có thể bắt đầu quay chưa, cũng đã lâu rồi.”
Mạnh Tiêu Thanh bất lực gãi đầu, vừa định thương lượng với Phùng Nguyên, thì lại nhìn thấy đối phương đang nhìn chằm chằm hai người trẻ tuổi phía sau, đột nhiên ngừng nói chuyện.
Diện mạo đến mức này…Ông có chắc đó là đội hình của một bộ phim lịch sử niên đại không?
Tại sao tôi lại cảm thấy nhận thức về thẩm mỹ của mình đã bị sai lệch? ?
Mạnh Tiêu Thanh nhìn thấy hai vị diễn viên nhà mình tới thì cười cười giới thiệu với bọn họ: “Đây là Phùng đạo, bạn học cũ cũng là bạn nối khố của tôi.”
Hai người trẻ tuổi nghe được lời này, lễ phép mà mỉm cười chào hỏi Phùng Nguyên.
Phùng Nguyên cười đến thập phần miễn cưỡng.
Bởi vì ông ta biết thanh niên anh tuấn trước mặt này là ai.
——Vâng, Hứa Trăn!
Kim Xà Lang Quân chỉ dựa vào bảy tám tập phim, liền có thể cứng rắn ép nam chính của “Máu Đào Kiếm” trở thành phông nền
Tuy rằng một phần nguyên nhân nằm ở giả thiết nhân vật, nhưng nếu không phải vì hình tượng của hắn tốt, khí chất thanh lãnh, kỹ thuật diễn suất cao thì làm sao có thể gây ra phản ứng lớn như vậy?
Nếu ngươi hoán đổi diễn viên của Hạ Tuyết Nghi và Viên Thừa Chí thử xem?
Thật nực cười khi vừa rồi mình còn khoe khoang rằng nam chính nahf mình là Hàn Thanh Phong, người vừa mới trở nên nổi tiếng nhờ tác phẩm “Máu Đào Kiếm” …
“Máu Đào Kiếm” có thể nổi như vậy, một phần chính là do sức ảnh hưởng của người ta.
Hàn Thanh Phong bất quá chính là cọ xe.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại…
Phùng Nguyên có chút nghi hoặc mà nhìn thoáng qua đôi tuấn nam mỹ nữ trước mặt này.
Rột cuộc lão Mạnh đang quay bộ phim gì vậy? Tại sao Hứa Trăn và Tô Nghiên đều ở chỗ này?
Đây không giống với phong cách "Lịch sử niên đại" mà ta tưởng tượng!
Phùng Nguyên vừa định mở miệng hỏi thăm, thì Mạnh Tiêu Thanh đã nói trước: “Có thời gian thì chúng ta nói chuyện phiếm sau, bây giờ trước nói chính sự.”
“Làm phiền mọi người có thể điều chỉnh kế hoạch thi công được hay không, tận lực đừng dùng máy khoan điện vào ban ngày?”
“Đoàn phim của chúng ta cần phải thu âm tiếng.”
“Phương diện bồi thường, chúng ta cứ theo quy định, ông cứ sắp xếp người qua bên này thương lượng với chúng tôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận