Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 845: Xướng Kịch Trong Rạp

“Anh cũng tới tham gia giải thưởng Kim Kê sao?” Hứa Trăn hỏi.
Lâm Hiểu Ba cười nói: “Đúng vậy, tôi tới làm khách mời trao giải.”
Hứa Trăn: ……Ồ, hiểu rồi, tiêu tiền tới cọ thảm đỏ.
Khi nói chuyện, Lâm Hiểu Ba khom lưng rời khỏi chỗ ngồi, đi để chỗ bên cạnh Hứa Trăn.
Gã nhìn thấy sách tuyên truyền trên tay Hứa Trăn thì hỏi: “Lần đầu xem sao?”
Hứa Trăn nghĩ gã đang nói về bản điện ảnh đã được phục hồi, cho nên gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, bản phục hồi này không phải mới ra sao.”
Lâm Hiểu Ba tấm tắc nói: “Không được a, “Tử Dung” đồng chí, chỉ còn hai ba tháng nữa sẽ bắt đầu quay phim nhưng bây giờ cậu mới chuẩn bị.”
Nói xong, gã còn đắc ý nói: “Tôi đã coi ba lần, đây là lần thứ tư, cũng đã thuộc lòng mấy câu thoại.”
Hứa Trăn nghe được lời này, bỗng nhiên ý thức được hai người nói khả năng không phải cùng một chuyện.
Chỉ mới thuộc lòng “mấy” câu thoại?
Vậy…khả năng anh cần phải xem thêm nhiều lần nữa.
Tháng trước, Hứa Trăn đã nghe nói Lâm Hiểu Ba đã được chọn đóng vai “Thiếu Kiếm Ba” trong “Trí Thủ Uy Hổ Sơn”.
Hãy còn nhớ rõ lúc trước hai người cùng đi thở vai Dương Tử Dung, Lâm Hiểu Ba đã từng lời thề son sắt mà nói chính mình “Không phải Dương Tử Dung thì sẽ không diễn”.
Hiện giờ, những lời hoa mỹ lúc đó vẫn còn trong tai tôi, nhưng... mà thôi
Được rồi, quên đi, sang năm còn phải cùng nhau hợp tác.
Làm người cùng nhất tuyến, ngày sau sẽ còn gặp nhau, có một số việc không cần chọc thủng, trong lòng hiểu rõ mà không nói ra là được.
……
Vài phút sau, ánh đèn trong khán phòng mờ đi, bộ phim chính thức bắt đầu chiếu.
Phiên bản độ nét cao của "Trí Thủ Uy Hổ Sơn" vẫn giữ nguyên phong cách của phiên bản gốc. Chỉ thấy, một lá cờ đỏ xuất hiện bên trong cảnh rừng, một đám chiến sĩ mặc áo choàng trắng đạp trên nền tuyết trắng, âm nhạc đệm thêm cho bối cảnh, mở ra một màn mở đầu vô cùng sạch sẽ lưu loát.
“Ngô……”
Khán giả ồ lên thích thú khi thấy những hình ảnh quen thuộc ngày xưa hiện ra trước mắt một cách sinh động và rõ nét hơn.
Hứa Trăn lúc này cũng không khỏi tỏ ra tán thưởng.
Phiên bản độ nét cao của "Trí Thủ Uy Hổ Sơn" không phải là sản phẩm dây chuyền lắp ráp, ngoài các thao tác thông thường như khử nhiễu, khử màu và khử mờ, nhiều chi tiết đã được sửa chữa từng khung một.
Việc khôi phục âm thanh còn đáng chú ý hơn, lời thoại và giọng hát vẫn là phiên bản gốc nhưng hiệu ứng lọt vào tai đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Hứa Trăn chỉ cảm thấy chuyến đi này thực sự không phải là vô ích.
Nếu thời gian cho phép, hắn thậm chí còn muốn đưa sư phụ đi xem bộ phim này.
Sự cải thiện đáng kể về thị giác và thính giác này thực sự là một thú vui hiếm có.
Rất nhanh, nam chính Dương Tử Dung lên sân khấu, xướng đoạn thứ nhất cũng theo đó mà bắt đầu.
“Vùng này thường xuyên có phỉ lui tới, danh hiệu là trung đoàn thứ ba của Lữ đoàn an ninh thứ năm
“Đêm qua hắc long mương lại gặp nạn khó……”
Đồng lão gia tử với dáng vóc mạnh mẽ, tiếng nói sáng trong, nghe vào cực kỳ thoải mái.
Hứa Trăn vô thức đặt tay lên tay vịn của ghế, gõ ngón tay theo nhịp điệu, đồng thời theo dõi các diễn viên trên màn hình để xem lại lời thoại và các xướng đoạn trong phim
Với sự xuất hiện của "Tiểu Thường Bảo", giọng nữ cao vút lảnh lót đã đưa tình tiết phim lên cao trào.
"Một đêm tuyết rơi tám năm trước, một trận đại họa từ trên trời giáng xuống, Tọa Sơn Điêu đã giết tổ mẫu và bắt cóc cha mẹ tôi.”
“Đại Sơn thúc thúc ở Giáp Câu đã nhận nuôi tôi, cha cũng mẹ chạy trốn nhưng cuối cùng lại nhảy khe bỏ mình……”
Hứa Trăn hơi híp mắt lại, thưởng thức giọng hát duyên dáng, đột nhiên, hắn nghe thấy một tiếng "Chít" lẫn vào âm thanh.
Sau một lúc, tạp âm biến mất, nhưng cùng lúc đó âm thanh của bộ phim cũng đột ngột bị cắt đứt.
Hứa Trăn sửng sốt một chút, quay đầu nhìn chung quanh.
Chỉ thấy, bộ phim vẫn đang tiếp tục, nhưng lại biến thành “Kịch câm” không tiếng động.
Vài giây sau, trong phòng chiếu phim ồ lên một trận.
Đây là tình huống gì vậy?
Âm thanh hỏng rồi? hay là nguồn xảy ra vấn đề?”
Nhóm nhân viên ở bên sân cũng hoảng sợ, bảo vệ ở cổng vội vàng cầm bộ đàm bắt đầu báo cáo tình hình nơi này.
Ước chừng nửa phút sau, một nhân viên mặc chính trang đi vào, hắn ta đứng ở cửa, khom mình hạ lễ, rồi lớn tiếng nói: “Thực xin lỗi, các vị!”
“Thiết bị xuất hiện một chút trục trặc nhỏ, chúng ta đang đang khẩn trương bảo trì!"
"Rạp chiếu phim sẽ tận lực giải quyết vấn đề, cũng sẽ cố gắng hết sức đền bù tổn thất cho mọi người. Xin lỗi, xin vui lòng chờ một chút!"
Hứa Trăn không khỏi hơi hơi nhíu mày.
Loại tình huống này hắn đã từng gặp qua, âm thanh hình ảnh không đồng bộ, ngôn ngữ âm thanh đặt không đúng chỗ, nhưng đây là chuyện hay xảy ra ở một số rạp chiếu cũ.
Nhưng tại sao rạp chiếu hiện đại như vậy lại xuất hiện loại tình huống này?
Nhiều khả năng đó là lỗi của nhân viên.
Hứa Trăn không cảm thấy tức giận, nhưng hắn hơi lo lắng rằng mình sẽ không thể bắt kịp bộ phim tiếp theo.
Sau khi xem xong "Trí Thủ Uy Hổ Sơn", hắn còn muốn đến phòng triển lãm số 1 để xem thứ khác, hơn nữa vé cũng đã đổi xong.
Liệu lát nữa, bọn họ sẽ đổi một phòng chiếu khác, sau đó lại phát lại từ đầu?
Như vậy thì quá chậm trễ thời gian…
Hứa Trăn đang lo lắng, đột nhiên, một giọng nói hơi già nưa vang lên trong rạp chiếu phim.
“Tiểu Thường Bảo báo lên án huyết lệ.”
“Tự như máu, từng giọt nước mắt, khơi dậy lòng căm thù của tôi..."
Sau khi giọng nói này phát ra, cả phòng chiếu lập tức nổi lên một trận xôn xao.
——Đây là xướng đoạn và nó hoàn toàn khớp với hình ảnh bên trên màn hình lớn!
Không phải âm thanh được khôi phục mà có người đang xướng!
Ai đó đã trực tiếp lồng tiếng cho bộ phim điện ảnh ngay trong rạp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận