Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 673: Kỳ Vọng Nhất Định

Trước đây khi còn đóng phim trong đoàn “Tú Xuân Đao”, hắn đã từng rối rắm trong việc tìm trạng thái của nhân vật Cận Nhất Xuyên.
Mà vấn đề này cũng tồn tại trên nhân vật “Cung Thứ”.
Tuy nhiên không phải Hứa Trăn không thể tìm được trạng thái mà là hắn không muốn nhập quá sâu vào nhân vật.
Cung thứ là đặc công của Quân Thống, tính tình cực đoan, tàn nhẫn, coi mạng người như cỏ rác.
Hơn nữa, sự tàn nhẫn của hắn không phải là kiểu tàn độc, ngươi chết ta mất mạng như trong thế giới võ hiệp, mà là kiểu giết người máu lạnh tanh dựa trên nền tảng đạo đức xã hội hiện đại.
Hứa Trăn sẵn sàng trở thành Mai Trường Tô, Dương Thất Lang trong một khoảng thời gian, nhưng hắn lại không muốn biến thành Cung Thứ.
Hắn hy vọng rằng trong phần trình diễn này, mình có thể lột xác khỏi bộ phim và giữ khoảng cách nhất định với nhân vật.
Đánh giá tình hình hiện tại, loại cố gắng này có vẻ rất khả thi…
“Tiểu Hứa, ngẩn người làm gì đó?”
Hứa Trăn đang nghĩ xem tiếp theo sẽ phải biểu diễn như thế nào, thì đột nhiên nghe thấy xung quanh có người đang nói chuyện với mình.
Hắn quay đầu lại, chỉ thấy người tới có khuôn mặt thon dài, vóc dáng cao như gậy trúc, nụ cười trên mặt lại hơi đánh khinh.
Người này là Mã Minh, diễn viên đóng vai Mã Tiểu Ngũ.
Mã Minh là một trong số ít người quen của Hứa Trăn trong bộ phim này, bởi vì gã là sinh viên tốt nghiệp Trung Hí, hơn nữa vừa vặn là bọn học của chủ nhiệm lớp Lưu Vũ Trừng.
Lưu lão sư là nghiên cứu sinh, sau khi tốt nghiệp thì ở lại trường phục vụ công tác giảng dạy, cho nên so về tuổi tác thì cũng không lớn hơn Hứa Trăn bao nhiêu.
Nhưng bởi vì có tầng quan hệ này mà Mã Minh mạc danh dựng thẳng eo, cảm giác bản thân đã trở thành “Trưởng bối” của Hứa Trăn.
“Trước đây đã nghe Trừng Tử khen ngợi cậu, nói cậu là niềm kiêu hãnh của Trung Hí.” Mã Minh không chút khách khí mà ngồi xuống bên cạnh Hứa Trăn, cười nói: “Hôm nay xem như được mở mang kiến thức, cậu thực sự đã không làm xấu mặt trường học chúng ta!”
Hứa Trăn mỉm cười khi nghe đối phương nói chuyện, suy nghĩ đang bay xa bay cao cũng dần dần bị kéo lại.
Bất kể thành tựu hiện tại của hai người như thế nào thì xét về tư lịch trường học, Mã Minh thật sự là tiền bối của Hứa Trăn, do đó hắn cũng không ngại khi bị đối đãi như hậu bối.
Nhưng quan hệ nhân vật trong phim của hai người lại không phải như vậy, Mã Tiểu Ngũ liên tiếp bị té nhào trước mặt Cung Thứ, có thể nói là khắc tinh của gã.
Hứa Trăn nhớ lại biểu hiện hai ngày này của Mã Minh, cảm giác gã ở trước mặt mình giống như có hơi quá thoải mái.
Có vẻ như mình còn giúp đối phương nhập vai.
“Học trưởng, vừa rồi anh có uống trà kiều mạch hay không?” Hứa Trăn đột nhiên hỏi.
Mã Minh đang bóc cua thì khựng lại, đáp: “Có, làm sao vậy?”
Hứa Trăn vội vàng nói: “Vậy thì anh đừng ăn cua nữa, trà kiều mạch và cua không thể ăn cùng nhau!”
Mã Minh nhìn biểu tình nghiêm túc của hắn, không khỏi sửng sốt rồi vội ném con cưa xuống bàn: “Tại sao?”
Hứa Trăn kinh ngạc nói: “Anh không biết? hai món này đều thiên về tính hàn, nếu ăn nhiều thì không chỉ thương tì vị mà càng dễ gây hạ đường huyết cấp tính.”
Nói xong, hắn chỉ chỉ bàn bên cạnh, nói: “Anh nhìn xem, có ai vừa ăn cua vừa uống mạch trà đâu?”
Lúc này, thật ra trên bàn đã không còn ai ăn cơm, nhưng Mã Minh vẫn bị lời của hắn hù đến sửng sốt, vội vàng dùng khăn tay xoa xoa tay, nói: “Kia, kia làm sao bây giờ?”
“Vừa rồi tôi đã ăn bảy tám con cua!”
Hứa Trăn thở dài: “Đã ăn liền không có biện pháp, nhưng hôm nay anh nhất định phải uống nhiều nước ấm.”
Nói xong, hắn lấy trong túi ra một viên kẹo thỏ trắng lớn, nói: “Còn có, lỡ như cảm thấy tụt đường huyết thì liền ăn viên kẹo này vào.”
Mã Minh nhận lấy kẹo thỏ trắng trong tay Hứa Trăn, gãi gãi đầu, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.
……
Cách đó không xa, La Tử Di nhìn hai thanh niên đang nói chuyện với nhau, nhỏ giọng nói: “Rốt cuộc là anh tìm được diễn tinh này ở đâu vậy?”
Liễu Vĩnh Thanh cũng là vẻ mặt vô ngữ, nói: “Diễn tinh không quan trọng, quan trọng là…… Vì sao lại có một tên ngốc chịu phối hợp như vậy?”
Trò đùa nho nhỏ của Hứa Trăn và Mã Minh vốn chỉ để đánh vỡ quan hệ khách sáo giữa hai người, phát triển thành mỗi quan hệ bạn bè có thể đùa giỡn nhau, miễn cho lúc mình và gã phối hợp vai diễn lại bị đơ.
Thế nhưng kết quả thật không ngờ tối, Mã Minh không chỉ không ý thức được bản thân đang bị đùa giỡn, mà thậm chí còn thấy hương vị của kẹo thỏ trắng rất có sinh lực…
Ăn xong mấy viên của Hứa Trăn cho, Mã Minh còn cố ý mua một bao lớn, phân phát cho toàn bộ nhân viên trong đoàn cùng nhau nếm thử.
Liễu Vĩnh Thanh cùng La Tử Di nhìn kẹo sữa trong tay, biểu tình vô cùng phức tạp.
Là nên cảm khái Hứa Trăn nói hươu nói vượn giống hệt như thật, hay là đứa nhỏ Mã Minh này quá thật thành?
Chẳng lẽ, đây là chiến thuật tính tuyệt đối thắng lợi trong truyền thuyết? ?
……
Hôm nay là 18 tháng 5, đoàn phim “Phong Tranh” nhanh chóng di chuyển từ Ký Châu sang Ma Đô.
Trong tháng tới, họ sẽ quay những cảnh tiếp theo tại phim trường Tùng Giang, Ma Đô.
Lúc trên đường đi tới phim trường, Hứa Trăn an an tĩnh tĩnh ngồi ở hàng ghế phía sau xe buýt, nhìn ra cảnh đường phố thông qua cửa sổ xe.
Trên đường, khi Hứa Trăn nhìn thấy một tòa nhà có kiến trúc giống như đóa hoa lan thì cảm xúc bỗng nhiên hơi dao động.
—— Trung tâm Triển lãm Nghệ thuật phương đông Ma Đô.
Đây là nơi tổ chức lễ trao giải Ngọc Lan hàng năm.
Tính thời gian thì danh sách đề cử năm này cũng sắp được công bố rồi…
Nghĩ đến đây, Hứa Trăn thoáng có chút khẩn trương.
Tuần trước, hắn nghe Kiều Phong nói, “Lang Nha Bảng” đã thông qua đợt tuyển chọn tứ hai và lọt vào danh sách 10 bộ phim ứng cử viên của năm nay.
Mà số người lọt vào vòng chung kết của giải “Nam chính xuất sắc nhất” là 5 người.
Mười tiến năm, Hứa Trăn cảm giác khả năng bản thân lọt vào danh sách khá cao.
Tuy nói hắn diễn xuất không phải vì giành thưởng, nhưng giải thưởng có thể phản ánh sự công nhận của công chúng đối với màn trình diễn của hắn ở một mức độ nhất định.
Xét cho cùng, "Lang Nha Bảng" là một tác phẩm mà hắn đã dành rất nhiều tâm huyết để hoàn thành, Hứa Trăn không dám nói trước điều gì về nó, nhưng chắc chắn rằng hắn có những kỳ vọng nhất định đối với thành tích của tác phẩm này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận