Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 536: Tranh Giành Đại Ngôn

Mấy ngày kế tiếp, Kiều Phong không có sắp xếp công việc cho Hứa Trăn, mà để cho hắn tận hưởng một kỳ nghỉ ngắn hắn.
Sau đó, Hứa Trăn bỗng nhiên phát hiện một vấn đề hơi nghiêm trọng —— Hắn không có chỗ ở…..
Trước đây khi còn ở Đông Nhạc, công ty đã thuê cho hắn một căn chung cư nhỏ, nhưng đầu năm nay lúc hắn chấm dứt hợp đồng, cũng đã đem đồ dọn ra khỏi chung cư.
Về phần ký túc xá Trung Hí, hiện tại đang lúc nghỉ hè, hắn cũng không thể ngang nhiên trở về đó, hơn nữa ở ký túc xá cũng nghỉ ngơi không tốt;
Mấy ngày nay vì để thuận tiện cho công việc tiếp theo, nên hắn tạm thời ở trong một khách sạn tại Tiền Đường, nhưng đây cũng không phải là một giải pháp lâu dài.
Hơn nữa, cũng không thể không đi đóng phim thì lại về chùa Pháp Vân ở với sư phụ được….
——Suy đi tính lại, mình có nên mua một căn phòng ở?
Hứa – trước nay chưa thấy qua tiền – Trăn nhìn thoáng vào số dư trong tài khoản, sau đó liền ngậm ngùi lui ra.
“A, đúng rồi A Trăn,” Kiều Phong bỗng nhiên nói: “Trước đó cậu từng quay video quảng cáo cho trò chơi “Tiên Cốt”, còn nhớ rõ không?”
“Bên nhà sản xuất mới liên hệ cho chúng ta, bọn họ đều cảm thấy hình tượng của cậu rất phù hợp để tuyên truyền với công chúng, cho nên hy vọng chúng ta có thể tiến thêm một bước hợp tác.”
Kiều Phong nhìn Hứa Trăn đang lật lật kịch bản mới thử dò hỏi: “Tuy hơi tốn nhiều tinh lực nhưng đây là đại ngôn trò chơi đỉnh cấp, nếu có thể thì tranh thủ tiếp, tuyệt đối không lỗ!”
“Chúng ta muốn đi xem thử không? Cũng không tốn nhiều thời gian đâu, anh bảo đảm sẽ không làm ảnh hưởng bộ phim tiếp theo của cậu…”
Kiều Phong đang cân nhắc phải khen trò chơi này như thế nào, giải thích tầm quan trọng của đại ngôn này ra làm sao, thì Hứa Trăn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nghiêm trang nói: “Được a.”
Hắn nói: “Hiện tại dù sao cũng không có quay phim, đang lúc nhàn rỗi thì chúng ta thử xem.”
Kiều Phong: “……”
Gì? Hôm nay mặt trời mọc từ hướng Tây à? ?
“Tiên cốt là một game tiên hiệp rất nổi tiếng trong nước, năm nay bọn họ lại ra phiên bản trên điện thoại, và hiện đang trong giai đoạn thử nghiệm nội bộ."
“Anh đã hỏi thăm một chút, nghe nói hưởng ứng không tồi, đã khôi phục cơ bản phiên bản trò chơi trực tuyến….”
Tại khách sạn, Kiều Phong giới thiệu đơn giản cho Hứa Trăn về tin tức cơ bản của trò chơi: “Tất cả những người phát ngôn trong mấy năm qua đều là nghệ đương hồng nhất tuyến.”
“Lần này ngoài trừ cậu ra thì những người cạnh tranh cũng đều là nhất tuyến, nói thật không phải rất lạc quan.”
Nói tới đây, Kiều Phong đưa cho Hứa Trăn một văn bản mới được in ấn xong, nói tiếp: “Có thể sẽ có một chương trình phát sóng trực tiếp trong tuần này, vì vậy cậu nên tự làm quen với trò chơi và bối cảnh của nhân vật.”
Hứa Trăn tiếp nhận tài liệu, hỏi: “Kiều ca, những người nào sẽ tham gia cạnh tranh? Hơn nữa bên phía nhà sản xuất sẽ dựa vào cái gì để xác định người phát ngôn?”
Kiều Phong nói: “Công ty sản xuất sẽ là người cuối cùng định đoạt người phát ngôn, tuy nhiên bọn họ cũng phải dựa trên số liệu để tham khảo.”
“Trước đó, không phải cậu đã từng quay quảng cáo cho “Tiên Cốt” rồi sao?”
"Khi trò chơi chính thức phát hành, công ty sản xuất sẽ phát hành tất cả các phim quảng cáo của sáu nhân vật chính, đồng thời mở 6 phòng phát sóng trực tiếp. Người đóng vai nhân vật sẽ tự giới thiệu trò chơi.”
“Một trong những dữ liệu trực quan nhất là số lượt tải trò chơi trong mỗi phòng phát sóng trực tiếp. "
Kiều Phong cười nói: “Đương nhiên, dữ liệu này có thể bị spam.”
“Nhưng nhà sản xuất không phải là kẻ ngốc, bọn họ sẽ không chỉ nhìn vào dữ liệu một cách cứng nhắc, tất cả các yếu tố sẽ được xem xét một cách toàn diện.”
“Cậu không cần phải lo lắng về những thứ khác, trong vài ngày tới, cậu có thể chỉ cần xem thông tin anh đã cung cấp cho bạn, tìm hiểu bối cảnh và các nhân vật, suy nghĩ về sẽ nói nhưng gì trong buổi phát sóng trực tiếp là được.”
Hứa Trăn vừa mở tài liệu mà Kiều Phong đưa qua, bên trong trừ bỏ bối cảnh trò chơi, giới thiệu nhân vật, Kiều Phong còn cố ý sửa sang lại một phần danh sách đối thủ cạnh tranh, đồng thời còn có nhân vật mà bọn họ sắm vai.
Chu Nhiên, Liễu Mộng Dao, Hoàng Thiến Thiến, Tôn Vũ Thần, cùng với……
Di?
Hứa Trăn tập trung nhìn vào, bỗng nhiên phát hiện một cái tên quen thuộc trong danh sách.
—— Hoàng Chí Tín!
Vị diễn viên đến từ Hương Giang, người đã từng đoạt “Lang Gia Bảng” với mình, không ai khác chính là Hoàng Chí Tín!
Hảo gia hỏa, đối phương vậy mà cũng đi cạnh tranh đại ngôn này?
Hứa Trăn nhịn không được nhướng mày.
Cái vòng này nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không lớn.
Đặc biệt càng đi lên cao thì nhân số sẽ còn hạn chế.
Không thể tưởng được, ngắn ngủn nửa năm, bản thân từ vị trí mà người khác có thể tùy tiện đoạn kịch bản, một bước đi lên sân khấu so tài với đối phương.
Nghĩ đến đây, Hứa Trăn vô thức mỉm cười.
Ha ha, tương lai còn dài, về sau chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội cạnh tranh với nhau!
Quả nhiên, chén cơm này, một khi tranh đoạt, so tài với người khác thì mới có thể phát ra hương thơm ngào ngạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận