Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 564: Ngày Phát Sóng Nụ Hôn Đính Ước

Tuy nhiên, cùng lúc đó, diễn viên Tần Thiếu Trạch của “Chiến Hỏa Thư Hương” lại đứng ngồi không yên.
Hắn đang ngồi trong phòng làm việc của mình, cau mày nhìn poster "Nụ Hôn Đính Ước" treo ở khu mua sắm tầng dưới, sắc mặt vô cùng khó coi.
Mẹ, lại đụng phải Hứa Trăn? !
Mùa hè thì va phải nhau trên TV, hiện tại vào thu lại đụng mặt trên mạng, thằng nhãi này quả nhiên không thể thành tâm mà sống chung với ta đúng không! !
Người đại diện nhìn bộ dáng như lâm vào đại địch của hắn, nhịn không được mắt trợn trắng, nói: “Thái độ gì đây? “Chứng khủng khoảng” ?”
“Không đến mức chứ, chúng ta đường đường là đại chế tác trên trăm triệu nhưng lại đi sợ phim vườn trường của hắn? Tôi thấy cậu vẫn nên chú ý đến “Nước Mắt Tương Tư 2” đi. Số liệu phát sóng hai ngày qua của người ta đã giẫm lên mặt cậu rồi!"
Tần Thiếu Trạch lắc đầu nói: “Nếu so kinh phí thì có ý nghĩa gì đâu?”
“Giang Đông 3 vạn Thủy sư đã có thể đánh tơi bời 20 vạn Tào quân, nếu so của đầu tư của chúng ta cùng “Nụ Hôn Đính Ước” thì cũng không kém như vậy?
Người đại diện: ……?
Tần Thiếu Trạch ngẩng đầu lên, thần sắc ngưng trọng nói: “Mấy ngày hôm trước có phải có đài truyền hình tới mua bản quyền phát sóng “Chiến Hỏa Thư HƯơng” đúng không? Ra giá bao nhiêu? Nhanh chóng bán đi!”
Người đại diện vừa nghe lời này, vội la lên: “Hiện tại không thể bán a!”
“Hiện tại số liệu của chúng ta đang bị "Nước Mắt Tương Tư 2" đè ép, bán giá cao cũng không được! Từ từ xem đi, phim thần tượng cố trang thường là đầu voi đuôi chuột, nói không chừng quá hai ngày liền đuổi kịp!”
Tần Thiếu Trạch lắc đầu nói: “Không không không, trực giác nói cho tôi biết, hiện tại không bán, quá một thời gian khả năng sẽ bán không được!”
“Sớm bán sớm siêu sinh!”
Người đại diện: ?? ?
……
Vào tối ngày 3 tháng 11, trước vô số sự mong đợi, bộ phim truyền hình trực tuyến "Nụ Hôn Đính Ước" với sự tham gia của Hứa Trăn và Lâm Gia cuối cùng cũng được ra mắt.
Trưa hôm đó, Hứa Trăn tham gia lớp học lời thoại của chủ nhiệm lớp Lưu Vũ Trừng.
Trước khi giờ học kết thúc, Lưu Vũ Trừng sắp xếp giáo án, liếc nhìn Hứa Trăn ở dưới phòng học, nói: "Giao bài tập tác nghiệp."
“Tối hôm nay, bộ phim mới của bạn học Hứa Trăn lớp chúng ta sẽ được phát sóng, thời gian là 8 giờ tối, “Nụ Hôn Đính Ước”, tất cả các bạn học nhớ đón xem nhé!”
“Ha ha ha ha ha……”
Ngay khi nghe thấy nấy lời này, dưới phòng học liền lập tức vang lên một trận cười vang.
Lưu Vũ Trừng thấy thế cũng nhoẻn miệng cười, nhưng chợt làm biểu tình nghiêm túc, hắng giọng nói: “Đứng đắn lên!”
“Ngày mai vào lớp, mọi người phải đọc lại một đoạn lời thoại của Hứa Trăn cho tôi nghe, nhất định nói đọc giống như đúc!”
Nói xong, y quay đầu nhìn về phía Hứa Trăn, nói: “Bản chính sẽ tự thân giám định cho mọi người.”
Dưới lớp, bọn sinh viên liền tươi cười đáp lại.
Cho dù Lưu Vũ Trừng không nói, thì trong lớp cũng đã có rất nhiều người tính toán sẽ xem bộ phim này.
Cả lớp đều công nhận rằng kỹ năng lời thoại của Hứa Trăn là tốt nhất trong số các sinh viên của lớp này.
Rõ ràng lúc mới vừa khai giảng, tất cả mọi người đều ở cùng một vạch xuất phát, Hứa Trăn cũng không hề tỏ ra bản thân mạnh hơn người khác.
Nhưng kết quả hai năm trôi qua, khoảng cách không những không thu hẹp lại mà ngày càng rộng ra.
Những người xung quanh không nói gì nhưng trong lòng vừa hâm mộ lại vừa ảo não.
Lão tiền bối là không thể so sánh, nhưng bọn học cùng lớp cũng không thể so được?
Nhất định phải nhìn vị trí của người ta là bao nhiêu, hảo hảo kích thích kích thích chính mình, về sau học tập người tài giỏi, nỗ lực tiến tới!
……
Đêm hôm đó, bởi vì duyên cớ Hứa Trăn cùng Lâm Gia, cho nên có khá nhiều sinh viên Trung Hí đều chú ý đến bộ Web drama này.
Nhiều người còn hô to gọi nhỏ bạn bè trên diễn đàn của trường, mượn phòng hoạt động của trường học để tập thể cày phim, coi như bộ web drama này chính là một bộ phim dạy học.
Lúc 7: 45 tối, Dương Đào, sinh viên năm hai chuyên ngành kịch nghệ, hoàn thành việc tự học buổi tối và trở về ký túc xá của mình.
Lúc này, ba cô gái khác trong phòng đã thu dọn sách vở, dời băng ghế nhỏ, ôm đồ ăn vặt và sẵn sàng tư thế cày phim.
Nhìn thấy Dương Đào trở về, mấy người liền vui vẻ vẫy vẫy tay với cô, nói: “Về đúng lúc, “Nụ Hôn Đính Ước” sắp phát sóng rồi!”
Dương Đào thấy thế liền rụt rè cười cười, sau đó trước sự thúc giục của các bạn cùng phòng, cô cũng dời băng ghế và ngồi trước notebook.
Là một Trăn Quả được 4 năm, tâm tình hiện tại của Dương Đào thật sự rất phức tạp.
Khi còn học cấp 3, cô đã bị những người xung quanh gán cho cái mác não tàn vì mải mê theo đổi các minh tinh.
Sau khi vào đại học, để thoát khỏi số phận bi thảm dưới đáy của sự khinh miệt, Dương Đào rút kinh nghiệm xương máu và che giấu thuộc tính cuồng minh tinh của mình, cố gắng hết sức để tạo ra hình tượng thiếu nữ văn chương, thậm chí trên tủ sách của cô ấy còn bày ra đủ các loại danh tác thế giới cùng thi tập cổ điển.
Kết quả là sau khi nghiên cứu và tìm hiểu, cô mới phát hiện ra rằng tất cả các cô gái trong lớp mình, đều là fan của học trưởng Hứa Trăn….
Đừng nới là lớp của các cô, mà gần như toàn bộ Trung Hí đều là đại bản doanh của Fans Hứa Trăn….
Bởi vì đối với người bình thường, Hứa Trăn chỉ là một diễn viên xuất sắc, nhưng đối với các sinh viên của Trung Hí học, hắn là thần tượng tinh thần của mọi người!
Nhìn thấy hắn nổ lực như vậy, có thể đạt được nhiều thành tựu, đây chính là tiêu chuẩn, truyền cảm hứng cho tất cả bọn sinh viên.
Dương Đào “đi nhầm phim trường” lại cảm thấy bản thân lại bị người xung quanh khinh thường…
Mỗi khi tan học trở về, cô lại nhìn lên bộ “Vở Kịch Của Shakespeare”, nhìn một lượt từ trái sang phải, quả nhiên vô cùng chói mắt.
Không được, về sau nhất định phải lấy lại nhân cách của mình còn sớm còn tốt!
Rõ ràng là fans lâu năm thì đi học làm thiếu nữ văn học! !
“Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi!”
Dương Đào còn đang trong quá trình tự trách, thì lúc này trên màn hình notebook, tập 1 của “Nụ Hôn Đính Ước” đã chính thực được phát sóng.
Bốn cô gái trong phòng lập tức chỉnh lại dáng ngồi đoan chính, đình chỉ nói chuyện phiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận