Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1047: Tốc Độ Học Tập Rất Nhanh

Bên cạnh sân khấu, đám người Từ Hãn, cùng với đạo diễn Ngô Nham chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, không nhịn được yên lặng kêu lên một tiếng "hay" ở trong lòng.
Hoàn hảo!
Bà Điêu vẫn có chút bản lĩnh, tốc độ độ học tập quá nhanh!
Lúc này, chỉ thấy Điêu Diễm Hồng đứng ở cửa, hốc mắt đỏ bừng mà hung hăng nhìn chằm chằm bóng lưng Hứa Trăn, nghẹn ngào nói: "Một giọt máu đào hơn ao nước lã, tôi hạ tiện thế nào cũng sẽ hơn một phế nhân như cậu!”
“Tôi nói cho cậu biết, Thẩm Thế Hà, cậu đừng có mà vọng tưởng..."
Nhưng mà lời này của bà còn chưa nói hết, Từ Hạo Vũ vốn đang co rúm mà đứng ở một bên đột nhiên đi tới đẩy bà ra ngoài cửa.
“Bà đi ra đi!”
Trên mặt Từ Hạo Vũ mang theo vẻ tức giận mà kêu lên: "Bà đi đ, mau đi ra ngoài đi!”
Nhìn thấy một màn này, Từ Hãn ở một bên không khỏi nhíu mày.
Ồ, con trai mình cũng khá!
Học được cách theo tiết tấu rồi!
Ông khoanh tay đứng nhìn rồi theo bản năng mà gật đầu.
Rất khá, rất rất khá!
Tuy đã nuốt mấy chữ của bà Điêu, nhưng cắt đứt ở ngay khoảnh khắc này cũng không thành vấn đề, tâm trạng đã vào đúng vị trí!
Ừm, quả nhiên là gần đèn thì sáng, Tiểu Hứa thật sự rất biết cách dạy người!
Trong mắt Từ Hãn hiện lên một tia vui mừng, cảm thấy vô cùng mừng rỡ vì ngộ tính của con trai.
......
Giờ phút này, Điêu Diễm Hồng bị Từ Hạo Vũ cắt đứt trước trong trường quay thì không khỏi sửng sốt một chút.
Nhưng mà bà có kinh nghiệm phong phú, cũng chỉ là bị ngắt bớt mấy chữ thôi, rất nhanh bà đã có thể tiếp tục diễn tiếp với cảm xúc này.
Mẹ Từ đang tranh giành con trai mình với người khác, ngược lại con trai ruột lại đứng về phía đối phương, trong nháy mắt, vẻ kiêu ngạo vừa rồi giống như bị người ta dội một chậu nước lạnh.
Điêu Diễm Hồng ngửa đầu nhìn Từ Hạo Vũ trước mắt, đưa tay nắm lấy cánh tay cậu ta, vừa tủi hổ, vừa chua xót kèm chút bi ai mà nói: "Đông Đông, là mẹ..."
Trong lúc nói chuyện, nước mắt của bà lại tràn ra hốc mắt, nức nở nói: "Là mẹ mà, Đông Đông...”
Nhưng Từ Hạo Vũ lại không hề bị nước mắt của bà làm cảm động, nghiêm mặt, ngửa đầu nhìn trần nhà, rồi lại lần nữa canh chuẩn thời gian đẩy bà về phía trước, kêu lên: "Bà đi ra ngoài!”
Từ Hãn đứng bên cạnh sân mà chỉ thấy kích động.
Cảnh tượng vừa rồi, Từ Hạo Vũ diễn khá đúng chỗ!
Cho dù là cảm xúc, thần thái, hay là thời cơ ra tay đều đúng lúc.
Tuy rằng con trai ngốc nhà ông không nói quá hai câu trong đoạn phim này, nhưng thằng nhóc vốn bị kẹp giữa Điêu Diễm Hồng và Hứa Trăn mà vẫn giữ vững trạng thái, không thấy xấu hổ, ngược lại còn có thể linh hoạt biến tấu một vài chi tiết.
Có tiến bộ lớn!
Từ Hãn đang kích động, lại nghe một tiếng "A" đầy kinh hãi vang lên, chỉ thấy Điêu Diễm Hồng cao 1m5 bị Từ Hạo Vũ cao 1m9 dùng sức đẩy như vậy, không đứng vững được nên ngã thẳng ra đất một cái.
Từ Hãn: "..."
Thắt lưng của ông đây ở đâu!
......
Mấy người phải diễn luyện nghiêm túc thêm vài lần để quay cảnh ngày mai, bao gồm ánh đèn, máy quay, vị trí vân vân, sau khi toàn bộ đã luyện tập ổn áp, cuối cùng mới tan làm.
Trước khi đi, Điêu Diễm Hồng mượn giấy bút từ chỗ Hứa Trăn, nhanh chóng ghi nhớ một ít điểm chính, dự định buổi tối trở về cố gắng chuẩn bị một chút, chắc chắn phải diễn tốt đoạn phim này lúc quay chính thức, cố gắng hoàn thành nó một cách tốt nhất.
Trong lòng bà thoáng có hơi khó chịu.
Không cam lòng!
Thằng nhãi con này, bà đây còn diễn không bằng cậu? Để xem tôi làm thế nào để dạy cho cậu một bài học vào ngày mai!
Điêu Diễm Hồng đang phấn đấu viết thì bỗng nhiên nhìn thấy Hứa Trăn đi về phía một gã mập mạp cách đó không xa, hình như đang cười tán gẫu cái gì đó với người kia.
Bà thấy Hứa Trăn coi trọng người xa lạ này như thế thì theo bản năng nhìn thoáng qua.
Đây là người qua đường nào? Là đại diện bên phía nhà đầu tư sao? Hay là tân binh nào trong giới mà bà không biết?
Điêu Diễm Hồng đang suy đoán, một trận gió đêm thổi qua trùng hợp mang giọng nói của đối phương đến tai bà rõ ràng.
Chỉ nghe tên mập mạp kia nói: "Vừa rồi bác gái hung dữ kia rất lợi hại nha! Rõ ràng lời thoại rất bình thường, lại đọc ra mùi vị tức giận, nhân vật phản diện này diễn rất tuyệt, đúng là hợp với diện mạo vốn có!”
Điêu Diễm Hồng:... ?
Mới nghe một câu ngắn ngủi mà bà chỉ cảm thấy trong ngực giống như bị người ta đốt một bó pháo, "bùm bùm" nổ tung.
Lúc này, chỉ nghe Hứa Trăn nói: "Không phải, nhân vật này vốn thiết lập như vậy, cô Điêu là diễn tốt mới có thể cho cậu loại cảm giác này.”
Mập mạp nói: "Đúng vậy, tôi thấy cô ấy diễn vô cùng tốt!”
“A, công chúng thật sự là bị mấy thể loại phim rác ảnh hưởng rồi, bác gái này biết diễn xuất như vậy, diễn xuất gần như đã có thể đuổi kịp Hứa tổng vậy mà cũng không có danh tiếng gì! Có bao nhiêu diễn viên giỏi ở Trung Quốc đã bị chôn vùi chứ!”
Điêu Diễm Hồng: "..."
Bị chôn vùi?
Không có danh tiếng?
Diễn xuất gần như đã có thể bắt kịp Hứa Trăn? !
Lúc lão nương tôi đây tung hoành trong giới showbiz, tiểu tử nhà cậu còn không biết chui ở trong góc nào nghịch bùn đất!
Tôi ưu ái cậu, tay trái một con kim kê, tay phải một đóa Kim Ngọc Lan, song kiếm hợp bích đánh chết cậu cậu có tin hay không? !
Cậu chết chắc rồi thằng nhãi con, cậu chết chắc rồi! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận