Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 257: Hình Tượng Nhân Vật

“Kẽo kẹt ——”
Một lúc sau, cửa phòng chờ lại bị đẩy ra, Hứa Trăn vô thức nhìn lên và phát hiện lần này lại có một người quen biết đến.
—— Đinh Tuyết Tùng!
Hứa Trăn nhướng mày.
Từ khi tạm biệt nhau trong đoàn phim “Tuyệt Đại Song Kiêu”, thì vị tiểu ca này đúng là rất lâu rồi không thấy mặt!
Nghe nói trước đây cậu ta tham gia vào một bộ phim truyền hình nhà Thanh, ratings không tồi, nhân khi cũng cao lên không ít, thế nhưng không nghĩ tới hôm nay lại gặp cậu ta ở chỗ này.
Đinh Tuyết Tùng cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức đem ánh mắt dời đi chỗ khác, làm bộ là không nhìn thấy hắn.
Nhưng mà hắn cúi đầu mới vừa đi ra ngoài không vài bước, nhíu nhíu mày, xoay người lại đi rồi trở về, biểu tình quật cường mà nhìn Hứa Trăn, thấp giọng nói: “Bên cạnh có người sao?”
Hứa Trăn lắc đầu nói: “Không có người.”
Đinh Tuyết Tùng vì thế liền làm bộ mặt hững hờ mà ngồi xuống bên cạnh Hứa Trăn.
Hứa Trăn thấy thế, nhoẻn miệng cười, tiếp tục cúi đầu xem tiểu truyện của mình, chứ cũng không nói chuyện với cậu ta
“Cậu đến thử vai nhân vật nào, Truyền Kiệt sao?” Một lúc lâu, Đinh Tuyết Tùng mới chủ động mở miệng hỏi thăm.
Hứa Trăn lắc đầu nói: “Không phải, vai tôi thử là Truyền Võ?
Đinh Tuyết Tùng nhíu mày nói: “Truyền võ không phải đã định rồi sao?”
Hứa Trăn nghe vậy thì sửng sốt, nói: “Chuyện khi nào? Định ai?”
Đinh Tuyết Tùng nhìn một vòng xung quanh, thấp giọng nói: “Tề Khôi, mới tốt nghiệp Kinh Ảnh, có quen biết không?”
Hứa Trăn lắc lắc đầu.
Hắn đã nghe Kiều Phong nói rằng đoàn làm phim "Đi Quan Đông" đã có một ứng cử viên yêu thích cho nhân vật Truyền Võ, nhưng hắn lại chưa bao giờ nghe rằng nó đã được quyết định.
Điều này làm cho hắn không khỏi có lo lắng sốt ruột.
Vậy khi mình đến đây lần này, có phải thật sự là bị đoàn phim lừa không? Trên thực tế, đạo diễn muốn hắn đóng vai lão tam Truyền Kiệt?
Mà lúc này, Đinh Tuyết Tùng cũng là thập phần lo lắng.
Chẳng lẽ Hứa Trăn là cố ý nói Truyền Võ, nhưng trên thực tế hắn cũng là tới thử vai Truyền Kiệt?
Lại đụng vào hắn?
Ai! Chỗ nào cũng có hắn, đúng là dây dưa không xong!
“Ong ong ong……”
Hai người mới vừa hàn huyên không tới hai câu, thì di động trong túi của Hứa Trăn rung lên.
Hắn lấy nhìn xem, liền phát hiện người gọi tới lại là Nhâm Bằng Phi.
Y tìm tôi có chuyện gì?
Từ sau thời kỳ “Thiên Hạ Đệ Nhất Đao”, Nhâm Bằng Phi bị phanh phui chuyện tình cảm cá nhân, cho nê vị đại ca này đã rất lâu không xuất hiện trong tầm nhìn của công chúng.
Cũng có nghe nói y tự kinh doanh và thành lập công ty, nhưng công việc cụ thể thì hắn cũng không biết là gì.
Hứa Trăn cầm lấy điện thoại di động, đi ra khỏi phòng chờ, trên hành lang kết nối điện thoại.
“Uy, bằng ca?”
“A Trăn, anh đoán cậu lúc này đã thức dậy rồi, đang bận sao?”
“……”
Sau một phen thăm hỏi đơn giản, Nhâm Bằng Phi đi thẳng vào vấn đề: “Nghe nói gần đây, đoàn phim “Đi Quan Đông” đã liên lạc với cậu?”
Hứa Trăn nghe vậy liền ngẩn ra, nhìn nhìn chung quanh đám người đang lui tới, thấp giọng nói: “Không thể nói là liên lạc, chỉ là mời tôi đi thử vai mà thôi.
“Làm sao Bằng ca biết chuyện này?”
Nhâm Bằng Phi ha ha cười, nói: "Đạo diễn Trương Tân Kiệt đã từng làm việc với anh trước đây, người ta vừa rồi có gọi đến để hỏi thăm tình hình của cậu.
“Anh đoán là hắn muốn tìm diễn viên cho bộ phim “Đi Quan Đông”.”
Hứa Trăn nghe thấy tiếng cười sảng khoái của Nhâm Bằng Phi phát ra từ loa điện thoại, thì liền vội vàng hạ thấp giọng âm thanh của điện thoại xuống, trầm giọng hỏi: “Trương đạo nói như thế nào?”
Nhâm Bằng Phi đáp: “Nghe ý tứ của hắn thì hẳn là muốn dùng cậu, nhưng lại chưa quyết định được sẽ cậu nhân vật nào.
“Có lẽ là muốn gặp mặt để xem xét rồi mới quyết định.”
“Khả năng yêu cầu gặp mặt nhìn xem mắt duyên lại làm quyết định đi.”
Hứa Trăn vừa nghe xong lời này, tức khắc trong lòng hiểu rõ: Trương đạo đại khái là đang do dự lão nhị cùng lão tam đây mà.
Nói cách khác, diễn viên cho lão nhị Chu Truyền Võ hiện tại còn chưa định xong, chính mình còn có cơ hội tranh thủ!
Nhâm Bằng Phi nói: "Anh chưa xem kịch bản của “Đi Quan Đông” cho nên không biết hắn đang phải vật lộn với những nhân vật nào.
"Anh chỉ đơn giản là chia sẻ với cậu kinh nghiệm của mình trong buổi thử vai.”
Hứa Trăn nói: “Bằng ca cứ nói.”
Đầu bên kia điện thoại, Nhâm Bằng Phi cười có chút ngượng ngùng: "Để ca ca cậu thổi vài lời trước.
“Anh có thể đi đến ngày hôm nay, mọi người đều biết, trên cơ bản chính là dựa vào sự thành công của các bộ truyền hình liên tiếp.
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, làm sao anh có thể bắt được các nhân vật đó?
“Luận về kỹ năng diễn xuất, thực lực như thế nào tự mình hiểu rõ, đồng thời anh cũng chưa thể xếp ngang hàng với các diễn viên cùng thời của mình.”
Nói tới đây, Nhâm Bằng Phi hơi hơi tạm dừng vài giây, rồi lại nói: “Nhưng, cậu phải biết rằng một chuyện: Thử vai kỳ thật không xem kỹ năng diễn xuất.”
Hứa Trăn nghe vậy thì ngẩn ngơ, nói: “Vậy thì nhìn cái gì?”
Nhâm Bằng Phi nói: “Xem cậu có giống với hình tượng nhân vật hay không.”
Lời này vừa ra, Hứa Trăn tức khắc ngây ngẩn cả người.
Hắn nắm di động, suy nghĩ về những lời Nhâm Bằng Phi vừa mới nói, chỉ cảm thấy lớp giấy cửa sổ trước đó che mắt hắn dường như đã bị chọc thủng một lỗ, phảng phất có ánh sáng chiếu qua lỗ thủng đến trước mặt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận