Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 794: Làm Khách Quý Trao Giải

Vương Nguyên Anh lần này đề cử tác phẩm "Chồng già vợ trẻ", ăn ngay nói thật, rất hay, nhưng là bộ đô thị hài kịch nhẹ, nhân vật rất khó nhớ sâu.
Vương Nguyên Anh đóng vai giảng viên đại học, là nhân vật tương đương bằng phẳng, ngoại trừ khôi hài hài hước, thậm chí cũng không tìm tới tính cách đặc thù thứ hai.
Nhưng hết lần này tới lần khác liền là một nhân vật như vậy, lại bị ông diễn huy sái tự nhiên, nho nhã tiêu sái, làm người cảm giác vô cùng mị lực.
Không dựa vào xung đột, mà là dùng tình tiết ngày thường tới đắp nặn nhân vật, này là đầu đề trước mắt Hứa Trăn không ngừng nghiên cứu.
Đúng lúc mượn cơ hội này, hắn liền bắt đầu lặp đi lặp lại nghiên cứu Vương Nguyên Anh.
Mỗi sáng sớm Hứa Trăn đều là người thứ nhất đến sảnh chiếu phim, buổi tối tan cuộc cũng thường xuyên lưu lại một hồi.
Miễn phí xem phim, thuận tiện học tập, bao ăn bao ở, có hồng bao cầm, còn có thể thu hoạch tán dương từ tổ ủy và các ban giám khảo khác...
Hai tuần lễ qua làm Hứa Trăn có chút xấu hổ.
Ai, làm ban giám khảo thật sướng...
Về sau có loại hoạt động này, hẳn tích cực tham dự mới là!
...
Lần này lễ trao giải giải thưởng Ngọc Lan an bài ngày 10 tháng 6.
Mà cùng lúc đó, phim truyền hình đề tài chiến tranh cỡ lớn, "Chiến trường sa", của công ty nhà mình cũng đã hoàn thành toàn bộ công tác chuẩn bị, liền chờ vai nam chính vào chỗ, tùy thời chuẩn bị khởi động máy.
Làm ban giám khảo, Hứa Trăn đương nhiên sớm đã biết danh sách được thưởng cuối cùng.
Chỉ là, khác với "tổng kết công tác hàng năm", lần này không có một người quen nào được thưởng.
Đề danh thì ngược lại là có không ít, Tần Thiếu Trạch sắp hợp tác cùng chính mình lần nữa được đề danh "vai nam chính tốt nhất", sau đó lại lần nữa bất hạnh không được tuyển.
“Nữ phụ tốt nhất" lần trước, Tô Nghiên lần này đề danh thị hậu, cũng là tiếc nuối không được.
"Vai nam phụ tốt nhất", Hứa Trăn cảm giác Đinh Tuyết Tùng biểu hiện tương đương đặc sắc, xuất phát từ cổ vũ mà ném cho y một phiếu; chẳng qua, thiểu số phục tùng đa số, cuối cùng là một vị tiền bối giới văn nghệ được tuyển, cũng là thua không oán.
Cùng ngày, bảy giờ tối, lễ chính thức bắt đầu.
Làm ban giám khảo, Hứa Trăn cũng như hai năm, lần nữa đi theo Cao Chẩn đi tham dự thảm đỏ giải thưởng Ngọc Lan.
Hắn xem bối cảnh chung quanh quen thuộc, hồi tưởng lại lúc trước theo tổ làm phim "Tam Quốc" tới lĩnh thưởng, không khỏi cảm khái.
Có điều, tâm tình Hứa Trăn lúc này so với lần trước đã dễ dàng hơn nhiều.
Tí xíu áp lực đều không có.
Tiến vào bên trong, hắn và các ban giám khảo khác cùng nhau ngồi vào hàng thứ nhất hội trường.
Hứa Trăn đưa mắt nhìn chung quanh, thấy những diễn viên thu hoạch được đề danh như là chính mình trước đây, mặt bên trên mang theo nụ cười công nghiệp, mắt bên trong khó nén khẩn trương, bỗng nhiên có loại cảm giác vui vẻ được làm giám khảo.
Công bố vào giai đoạn cuối của tiệc tối.
Khách quý ngoại trừ Hứa Trăn còn có một vị nữ diễn viên rất có danh vọng, tên là Mạnh Chiêu Đệ.
Vị tiền bối này ba năm trước đây đã từng từng thu được giải thưởng Ngọc Lan “nữ phụ tốt nhất”, lần này cô tới cùng mình trao giải, là Hứa Trăn chủ động yêu cầu, mục đích là vì năm nay muốn tuyên truyền điện ảnh "Thất Cô”.
—— trao giải đồng thời vì tác phẩm làm tuyên truyền, là quy định bất thành văn của giải thưởng Ngọc Lan.
Mạnh Chiêu Đệ diễn mẫu thân thân sinh của Hứa Trăn trong "Thất Cô", mặc dù phần diễn không nhiều, nhưng là nhân vật rất quan trọng.
Hai người lên đài, đơn giản đề cử điện ảnh "Thất Cô", liền do Hứa Trăn để lộ danh sách thị đế lần này.
"Năm nay, vai nam chính tốt nhất giải thưởng Ngọc Lan năm nay là, "Hứa Trăn đứng phía trước, cười hướng phía dưới đài nói, ""Chồng già vợ trẻ", Vương Nguyên Anh."
"Chúc mừng Vương lão sư!"
Lúc này, so sánh với Trần Chính Hào khẩn trương năm đó, Hứa Trăn khó có thể tin, Vương Nguyên Anh kinh nghiệm phong phú tỏ ra nhẹ nhõm tự tại nhiều lắm.
Bước chân ông ung dung đi đến đài, tiếp nhận cúp thưởng từ Hứa Trăn, thần thái thoải mái mà nói: "Hứa Trăn vẫn là diễn viên trẻ tuổi tôi phi thường chú ý, không nghĩ tới lần đầu tiên chính thức gặp mặt là như này."
Nói, Vương Nguyên Anh xoay người lại, khẽ khom người với Hứa Trăn, cười nói: "Cảm tạ 'Hứa lão sư' cho tôi giải thưởng này."
Một tiếng "Hứa lão sư" này xém chút dọa Hứa Trăn mộng.
Hắn vội vàng cung cung kính kính cúi người thăm hỏi Vương Nguyên Anh, nói: "Vương lão sư ngài chiết sát tôi!"
Hứa Trăn bất đắc dĩ cười nói: "Kỳ thật tôi xem tác phẩm Vương lão sư, tôi đánh giá rất cao."
"Tôi làm giám khảo hai tuần lễ, cảm giác học được thật nhiều đồ vật."
Vương Nguyên Anh dùng thần sắc ung dung nói: "Đừng khẩn trương, thị đế Ngọc Lan như cậu là danh chính ngôn thuận, làm ban giám khảo là đúng quy cách."
"Ha ha ha ha ha ha ha..."
Bên dưới, người xem nghe nói như thế, lập tức vang lên một hồi tiếng cười trầm thấp.
Còn lần đầu nghe thấy người được thưởng nói khách quý trao giải là "danh chính ngôn thuận"!
Đảo khách thành chủ làm người gọi thẳng người trong nghề!
Hứa Trăn nghe vậy cũng là không khỏi ngẩn ngơ, nhưng mà hắn phản ứng cũng nhanh, lập tức làm bộ muốn lấy lại chén vàng trong tay Vương Nguyên Anh, nghiêm trang nói: "Vương lão sư, ngài có thể tặng cúp thưởng lại cho tôi không?"
Vương Nguyên Anh lập tức ôm cúp thưởng chuyển hướng, nghiêm túc nói: "Khó mà làm được, này là của tôi rồi."
Nhìn thấy hai người thần tình nghiêm túc, toàn trường lập tức lại lần nữa vang lên một hồi cười vang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận