Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 586: Tiến Tổ "Tú Xuân Đao"

Lục Hải Dương tựa lưng vào ghế, nghe Hứa Trăn nghiêm túc phân tích nhân vật dưới ngòi bút của mình, đôi mắt càng ngày càng sáng.
—— bởi vì, những gì hắn nói bây giờ chính là nội dung của kịch bản gốc.
Chẳng qua, lúc trước Hoa Ảnh định diễn viên là Quách Uy, Lục Hải Dương cảm giác Quách Uy không đủ để thể hiện sự phức tạp của nhân vật Cận Nhất Xuyên này.
Thay vì trông chờ vào diễn xuất thì không bằng cắt suất diễn, bỏ bớt giả thiết, đơn giản hóa nhân vật này đi một ít.
Kết quả không ngờ tới, Hứa Trăn lại có thể thông qua cuộc đời của nhân vật để hoàn thiện phần nội dung bị bỏ trước đó, khiến cho nhân vật có một câu chuyện hoàn thiện.
Lục Hải Dương có chút cảm khái: khoảng cách giữa người với người đôi khi còn lớn hơn khoảng cách giữa người và khỉ đầu chó.
Đây thật sự là muốn mệnh….
Một lát sau, chờ Hứa Trăn phân tích xong, Lục Hải Dương nhìn hắn, quả thực nhịn không được mà muốn giơ ngón cái, kêu một chữ đỉnh.
Trong lúc lắng nghe, Lục Hải Dương còn lấy ra một cuốn sổ phác thảo, vẽ một bảng phân cảnh mới bằng vài nét bút, sau đó cười nói: “Quả nhiên, phân tích rất đúng chỗ.”
“Vừa rồi nghe cậu nói muốn viết nhật ký của nhân vật?”
“Thói quen này rất tốt.”
“Đợi cậu viết xong thì cho tôi xem được không?”
“Những lời vừa rồi của cậu đã truyền nhiều cảm hứng cho tôi.”
“……”
Lục Hải Dương cùng Hứa Trăn liền hàn huyên về nhân vật Cận Nhất Xuyên suốt cả một bữa trưa.
Từ thích gia quân cho tới thiến đảng, từ Cẩm Y Vệ cho đến hệ sinh thái chính trị hủ bại của xã hội cuối thời nhà Minh.
Trò chuyện cho đến khi trời tốt, người quản lý ký túc gọi điện và thúc giục Hứa Trăn mau mau quay về ký túc xá, thì bữa cơm hôm nay mới miễn cưỡng chấm dứt.
La Duy im lặng lắng nghe ở bên cạnh, hoàn toàn không có cơ hội lên tiếng, vẻ mặt đầy sự bối rối.
Cận Nhất Xuyên…… Hắn thật sự là một nhân vật như vậy sao?
Xem kịch bản một cách đơn thuần, gã chỉ cảm thấy đây là một sư đệ dễ bị trêu đùa, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới, nhân vật này lại còn có thể phân tích đến sâu sắc như vậy!
La Duy nhìn về phía đạo diễn đang trò chuyện sôi nổi với Hứa Trăn, bỗng nhiên nhớ lại một mục hot search mà gã thấy trước đây: #Học bá Hứa Trăn#.
Cho nên nói, học bá khi đi đóng phim thì đều như vậy sao? ?
Điều này rất khác với quá trình thảo luận nhân vật mà gã tưởng tượng!
……
Sau một hồi thảo luận, Hứa Trăn chỉ cảm thấy mình đã thu được rất nhiều và cuối cùng đã thành công chạm đến cốt lõi của vai Cận Nhất Xuyên.
Sau khi trở về, hắn lập tức tạo một tài liệu mới trên máy tính và bắt đầu viết nhật ký của Cận Nhất Xuyên, cố gắng điều chỉnh hoàn toàn tâm lý của mình cho phù hợp với trạng thái của nhân vật trước khi bắt đầu câu chuyện.
Vào đầu tháng Giêng, kỳ thi cuối kỳ của trường đã kết thúc;
Đến ngày 15 tháng 1, dưới sự sắp xếp của đoàn phim “Tú Xuân Đao”, Hứa Trăn gia nhập đoàn trước nửa tháng và dùng thời gian này để luyện tập võ thuật.
Bản thân đạo diễn Lục Hải Dương tuy không tập võ nhưng lại là một người say mê võ thuật nghiêm túc, nói đến chuyện binh đao trên giấy, có khi Hứa Trăn cũng không theo kịp ý tưởng của y.
Địa điểm quay của bộ phim được đặt tại một cơ sở điện ảnh ở ngoại ô phía bắc thủ đô.
Vào ngày hôm đó, các nhân vật chính trong bộ phim lần lượt gia nhập nhóm, bao gồm Ngô Chấn đóng vai nhị ca, La Duy đóng vai sư huynh Đinh Tu, ảnh đế Vương Cẩm Bằng đóng vai đại và một người mà Hứa Trăn không muốn nhìn thấy nhất, Trình Viễn.
Cho đến lúc này Hứa Trăn mới biết, hóa ra thằng nhãi Trình Viễn lại đóng một vai cực ác trong kịch bản, chính là “Triệu công công”.
Sau khi biết tin này, hắn liền cảm thấy rất kính nể đối phương.
—— tuy nói, nhân vật kia là một vị “Công công” a!
Trình Viễn là một diễn viên nhất tuyến rất có danh khí, thế nhưng gã lại sẵn sàng tiếp nhân vật này, quả nhiên là một diễn viên có đủ dũng khí để hy sinh vì vai diễn!
Thế nhưng, điều khiến hắn cảm thấy hơi kỳ lạ là vũ khí mà Trình Viễn sử dụng trong phim lại là một cây ngân thương…
Thật sự có gì đó không được ổn cho lắm! !
......
Chỉ đạo võ thuật của “Tú Xuân Đao” tên là Lâm Tang, là đệ tử lớn nhất của một vị tiền bối võ sư nổi tiếng.
Ngày các diễn viên gia nhập đoàn, ông nghiêm khắc lập ra quy cũ cho tất cả mọi người, trong vòng hai tuần, mọi người phải đối mặt với một thứ gọi là huấn luyện ma quỷ.
Trong phim có rất nhiều cảnh đánh nhau, mỗi một nhân vật lại có những thế võ và vũ khí khác nhau, do đó mà quá trình quay phim sẽ tương đối khó khăn.
Nói ví dụ, Cận Nhất Xuyên sử dụng một cặp đoản đao âm dương, lấy thân pháp linh động, uyển chuyển nhẹ nhàng làm chủ, nhưng trong kịch bản, nhân vật này lại có hai cảnh đánh võ vô cùng khốc liệt, hoàn toàn khác với phong cách vốn có.
Hứa Trăn chưa bao giờ luyện song kiếm do đó mà hắn rất tò mò về cách chơi của vũ khí mới.
Một cây đao phải được giữ chặt ở phía trước để đâm chém; cây đao còn lại nên được giữ về phía sau để cận chiến.
Điểm yếu của song đao nằm ở bước chân, lấy bước mang thân, lấy thân đeo đao, vừa phải nắm chắc hai thanh đao lại vừa phối hợp với cơ thể, đây là chuyện tương đối khó khăn.
Tuy Hứa Trăn là người đã có căn bản nhưng phải mất vài giờ luyện tập mới có thể miễn cưỡng nhập môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận