Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 894: Tham Vọng

Ngày 22 hôm nay, không có nhiệm vụ quay chụp nào, sau khi đạo diễn Từ gia nhập nhóm, đầu tiên ông ấy triệu tập các tổ diễn viên mở một cuộc họp động viên đơn giản, sắp xếp tổng thể các nhiệm vụ quay phim trong giai đoạn này.
Bắt đầu ngày hôm sau, các diễn viên sẽ bắt đầu thử tiếp xúc với các nhân vật, quá trình quay chính thức sắp tiến hành.
Đêm đó, Hứa Trăn bị mất ngủ hiếm gặp.
Một mặt là vì bộ phim tâm tâm niệm niệm muốn đóng cuối cùng cũng ở ngay trước mắt, mặt khác là vì hắn nhớ lại trải nghiệm đối diễn với Lương Võ Triết lão sư lúc ban ngày, bất giác hưng phấn, lại thoáng có chút mờ mịt.
Lâm Hiểu Ba không thể nhận ra Lương Võ Triết, không chỉ vì kỹ thuật hóa trang đặc biệt khiến gương mặt hoàn toàn thay đổi, mà còn bởi vì trạng thái biểu diễn vừa rồi của Lương lão sư đã hoàn toàn xóa bỏ sự tồn tại của chính ômg, người ngoài chỉ có thể nhìn thấy "Tọa sơn điêu", chứ không nhìn thấy Lương Võ Triết.
Hiện tượng kiểu này là sự vô trách nhiệm của một "minh tinh", nhưng đó lại là vinh quang tối cao của một "diễn viên".
Thân thể xuất hiện trên sân khấu nhưng lại ẩn sau người khác, đây mới là diễn viên chân chính.
Hứa Trăn cũng muốn trở thành một diễn viên như vậy.
Phải diễn như thế nào, để khán giả cảm thấy nhân vật trong một vở kịch nào đó là “người sống” bằng xương bằng thịt.
Làm thế nào để đạt được điều này, là một đề tài mà Hứa Trăn vẫn luôn cần mẫn tìm tòi nghiên cứu mấy năm gần đây.
Hắn đã ra mắt hơn năm năm, diễn qua hơn hai mươi vai diễn lớn nhỏ, bất luận là kỹ năng hay ánh mắt đều tiến bộ vượt bậc so với lúc trước.
Nhưng so với khí thế áp đảo khi mới ra mắt, hai năm gần đây hắn dần rơi vào bế tắc.
Hiện tượng kiểu này là bình thường, bởi vì khi một người lần đầu tiên tiếp xúc một lĩnh vực, cái gì cũng không hiểu, ai cũng đều mạnh hơn mình, giống như một miếng bọt biển có thể dễ dàng hấp thụ nước.
Nhưng mà sau khi đạt đến một trình độ nhất định, đặc biệt là khi tất cả các thiếu sót đã được bù đắp, các kỹ năng cơ bản có xu hướng được hoàn thiện, vẫn muốn trăm thước can đầu, muốn tiến bộ thêm một bước nữa, thì cực kỳ gian nan.
Khi trước lúc diễn 'Lang Nha Bảng', Hứa Trăn đã từng thử dùng thời gian nửa năm mài dũa một vai diễn, toàn bộ tâm can đắm mình trong trạng thái của Mai Trường Tô, đến nỗi trong thời gian đó, tính cách của bản thân cũng đã thay đổi ở một mức độ nhất định.
Sau đó nữa, trước khi diễn trong 'Thất Cô', hắn đã cố tình đi học sửa xe máy, trải nghiệm cuộc sống, sống với cái tên 'Tằng Soái’ trong một đoạn thời gian dài.
Với trình độ của hắn trước mắt mà nói, hai lần diễn này đều không thể nghi ngờ chắc chắn thành công.
Cũng quả thật đã thu hoạch được đánh giá tốt của người trong nghề và khán giả.
Nhưng cách cảnh giới khiến cho vai diễn "Sống lại" vẫn mà Hứa Trăn muốn đạt đến, cuối cùng vẫn kém một tầng.
Hắn bị giới hạn tầm nhìn, đã không biết phải cố gắng theo phương hướng nào rồi.
Rạng sáng hơn 12 giờ, Hứa Trăn trằn trọc không ngủ được, nên dứt khoát đứng dậy khỏi giường, đi đến bên cạnh bàn, lật xem tiểu sử nhân vật Dương Tử Vinh mà khoảng thời gian gần đây hắn cho vai diễn này.
Tiểu sử viết theo ngôi thứ nhất của nhân vật, dùng hình thức nhật kí để ghi lại cuộc đời của nhân vật, đây là kỹ năng Hứa Trăn học được từ chỗ của Hào ca lúc mới vào nghề.
Phương pháp này thực sự có thể giúp bản thân thể hiện tâm trạng của nhân vật rất tốt, Hứa Trăn đã dựa theo thói quen đã làm một vài cải biến, nhưng nhìn chung vẫn chọn sử dụng phương pháp này y hệt như trước.
Mãi gần hai giờ, hắn mới dần thấy mệt, trở lại giường ngủ ba tiếng, năm giờ dậy như thường lệ, tụng kinh, luyện công, tập thoại, sau đó lại tinh thần hăng hái đi đến trường quay, bắt đầu tiến hàng hóa trang.
...
Vào sáng ngày 23, bộ phim "Tác chiến núi Uy Hổ" đã chính thức khởi quay.
Từ Văn Quang đạo diễn đã sắp xếp một vài cảnh quay đơn giản cho từng nhân vật chính để giúp mọi người điều chỉnh trạng thái biểu diễn.
Cảnh quay làm nóng đơn giản như vậy, với Hứa Trăn mà nói tất nhiên không thành vấn đề, dễ dàng một lần đã thông qua.
Sau cảnh quay, vì đề phòng tiếp theo còn có phân cảnh của mình, Hứa Trăn không thay quần áo, trực tiếp mặc đồ diễn của Dương Tử Vinh, vươn tay ra, nhóm lửa trên bếp lò bên cạnh.
Lúc này, Lương Võ Triết lão sư đang sưởi ấm bên bếp lò sau cảnh diễn, ông ngước mắt nhìn Hứa Trăn, trầm giọng hỏi: “Sao, tối hôm qua nghỉ ngơi không tốt à? Có chút không có trạng thái?"
Hứa Trăn hơi sửng sốt, cười nói: "Hôm qua, sau khi đối diễn với Lương lão sư có chút mất ngủ."
Nói xong, hắn kể lại đơn giản, cảm giác bản thân mình thời gian này đang rơi vào nút cổ chai, không tìm thây được điểm đột phá trong biểu diễn.
Tuy nhiên, sau khi nói xong, lại cảm thấy bản thân có chút lập dị, xấu hổ cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: "Là do tôi quá tham vọng."
"Tôi không có đủ kinh nghiệm, muốn đột phá không phải là chuyện dễ dàng như vậy, thành thật ổn định diễn tốt mỗi một bộ phim mới là điểm quan trọng nhất."
Mà Lương Võ Triết nghe thấy những lời này, lại không hề chế giễu hắn chỉ vì cái trước mắt, ngược lại cười nói: "Muốn tiến bộ là điều tốt."
"Diễn xuất không liên quan đến tuổi tác hay kinh nghiệm. Một diễn viên phải đóng hàng trăm vai diễn trong đời, nhưng không ai có thể trải qua hàng trăm cuộc đời."
"Kinh nghiệm không thành vấn đề."
"Những diễn viên dày dạng kia, cũng giống như cậu, lúc lần đầu tiên nhận kịch bản, đều hoàn toàn không biết gì về vai diễn."
"Thiên phú cậu tốt như vậy, dã tâm quả thật nên lớn một chút, không thể bằng lòng với hiện trạng."
Nghe vậy, Hứa Trăn ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Lương Võ Triết đầy cảm kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận