Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1081: Cảm giác nhập vai chết tiệt 1

Âm lượng của Chiêm Na Na không lớn, nhưng âm thanh lan ra rất mạnh.
Xung quanh có không ít người theo bản năng nhìn về phía này, không biết giữa hai người vì cái gì mà nổi lên xung đột, trong mắt mang theo vài phần tò mò.
Tạ Vân Lam lưu ý đến ánh mắt của người xung quanh, không nhịn được quay mặt đi, hít một ngụm khí lạnh rồi dùng vẻ mặt xác nhận nói: "Cô đúng là lòng lang dạ thú!”
“Được chưa, cô đi con đường của riêng anh đi, coi như là tôi xen vào việc của người khác!”
Chiêm Na Na sững sờ nhìn gã ta, chỉ cảm thấy xấu hổ và tức giận, hận không thể hung hăng tát mình một cái.
Tên thối nát này...
Rõ ràng là gã ta đã đẩy cô ra ngoài để cõng nồi, rõ ràng là gã ta bảo công ty sa thải cô…
Bây giờ nhìn thấy cô mà gã ta còn không cảm thấy xấu hổ?
Vậy mà gã ta còn có mặt mũi dám tỏ lòng thương hại hoàn cảnh của cô với vẻ trịch thượng như vậy, cảm thấy mình "có lòng" lắm sao? ?
Ai thèm sự bố thí của gã ta! !
"..."
Tranh cãi giữa hai người khiến người chỉ đạo tạo hình Trần Tầm chú ý.
Lúc này ông ta đang ở trong thời điểm diễn nhân vật điển hình, nhìn thấy khuôn mặt tươi mới này của Chiêm Na Na, lại nhìn thấy hộp trang điểm trong tay cô, ngay lập tức lông mày dựng thẳng, sải bước đi về phía này.
"Đây là chuyên gia trang điểm nhà ai?"
Trần Tầm đưa tay chỉ vào hộp trang điểm trong tay Chiêm Na Na, nói với Tạ Vân Lam: "Cậu tìm tới?”
Ông ta nói rồi chống tay ngang thắt lưng, nhíu mày nói: "Đoàn làm phim đã nhiều lần nhấn mạnh, chưa xin phép thì không được tự ý thay đổi tạo hình, không được tự tiện dẫn chuyên gia trang điểm vào đoàn!”
“Anh coi đó là gió bên tai phải không?”
Vừa nghe lời này, Tạ Vân Lam vội vàng dời đi vài bước, rời xa Chiêm Na Na mà xua tay nói: "Không không không, ngài hiểu lầm rồi, chỉ đạo Trần!”
"Cô ấy không có dính dáng gì với tôi, tôi không biết ai đã tìm tới cô ấy..."
Lòng Chiêm Na Na trầm xuống.
Bộ mặt vội vàng úp nồi này lại làm cho cô nhớ tới chuyện nửa năm trước mình gặp phải, cô không nhịn được mà chỉ có thể cảm thấy ghê tởm.
Cô vừa định tìm một cái cớ, tránh liên lụy đến người thuê mình lần này thì lại thấy Trần Tầm không truy hỏi mình trước, ngược lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào mặt Tạ Vân Lam, nói: "Vậy lớp trang điểm này của anh là ai sửa cho anh?”
Tạ Vân Lam sửng sốt một chút, nói: "Tôi, tôi không..."
Gã ta còn chưa nói hết một câu, bỗng nhiên Trần Tầm nâng cao giọng điệu, kêu lên: "Anh coi tôi bị mù sao?”
“Khuôn mặt này của anh đã hóa thành như vậy, còn giả ngu với tôi?”
"Tôi không có biết là ai đã thay đổi trang điểm của anh, anh ngay lập tức hãy rửa cái mặt của anh đi, tìm một nhóm trang điểm để trang điểm lại!"
Tạ Vân Lam cứ thế bị mắng chửi.
Gã ta cũng mới chỉ là một diễn viên mới nổi, vất vả lắm mới có được nhân vật này, nào dám cãi lại với Trần Tầm.
"Thực xin lỗi chỉ đạo Trần.” Tạ Vân Lam vội vàng khom người, nơm nớp lo sợ nói, "Tôi, tôi sẽ đi làm lại lần nữa..."
Lần này Trần Tầm đã thu hút sự chú ý của cả hội trường.
Lúc này ông hạ quyết tâm muốn giết một trăm người, bởi vậy sau giáo huấn Tạ Vân Lam xong, lại đưa tay chỉ về phía Chiêm Na Na, nói: "Đây là chuyên gia trang điểm ai tìm tới?”
Chiêm Na Na vừa định mở miệng giải thích, Trần Tầm Lập lại cắt ngang lời nói của cô, nói: "Không liên quan gì đến cô, ai tìm để cho bọn họ chủ động đứng ra!”
Lúc này Trương Hâm đang ở trong trường quay thương lượng với đạo diễn sắp xếp quay phim kế tiếp, nghe được động tĩnh bên Trần Tầm, không khỏi giật nảy mình.
Chỉ đạo Trần nổi giận!
Xong đời, đụng vào họng súng rồi!
Trái tim y căng thẳng, chỉ có thể kiên trì đứng ra ăn mắng, nhưng lúc này, một bàn tay đặt lên vai y, dừng bước chân y.
Trương Hâm quay đầu nhìn, phát hiện là Hứa Trăn.
Hứa Trăn nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo hắn đừng nhúc nhích, sau đó bước lên trước một bước, cao giọng nói: "Thưa chỉ đạo Trần, là chuyên gia trang điểm tôi mời!”
Trần Tầm nghe vậy, quay đầu nhìn, thấy người nói chuyện là Hứa Trăn, cơn tức giận vừa rồi trong nháy mắt đã tiêu tan một nửa.
Ông đánh giá Hứa Trăn từ trên xuống dưới một phen, nghi hoặc nói: "Tạo hình của cậu không có gì thay đổi nha!”
Hứa Trăn mỉm cười, thong dong đi về phía Trần Tầm, nói: "Không cần thay đổi, tôi đặc biệt hài lòng với tạo hình thầy Trần đã làm.”
Trong lúc nói chuyện, hắn đứng trước người Chiêm Na Na, thành thật nói với Trần Tầm: "Vừa mới chụp thử hai tấm, lớp trang điểm này trong video nhìn rất tốt, nhưng trong ảnh lại nhìn có hơi nhạt.”
“Cho nên tôi muốn lúc chụp ảnh hơi nhấn mạnh ngũ quan hơn, muốn bổ sung thêm một lớp trang điểm để dễ ăn ảnh."
Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía trường quay, nói: "Tôi đã bảo trợ lý đi xin với tổ trang điểm, có lẽ bọn họ còn chưa kịp nói với ngài.”
Trần Tầm nghe được câu trả lời này của Hứa Trăn, một nửa còn lại tức giận cũng tiêu tan không còn một mảnh.
Nhìn người ta kìa!
Nếu vẫn biết liên hệ thông báo trước, lí do hợp tình hợp lý thì tôi còn là một người độc tài độc tài như vậy sao?
Đám người này lén lút sửa đổi trang điểm của mình, còn không phải bởi vì nhu cầu của bọn họ không hợp lý, nếu như là ngược lại thì có cái gì để phê bình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận