Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 129: Tiệc Đóng Máy

Lúc trước khi diễn “Tuyệt Đại Song Kiêu”, trong các video tư liệu mà Chu Hiểu Mạn cho hắn xem, có rất nhiều đoạn phim ngắn của Trần Chính Hạo.
Như thế tính ra, đối phương thậm chí có thể được gọi là một nửa "thầy" của hắn.
Đứng trước đối tượng mà mình học tập, hắn cảm thấy vô cùng mong chờ khó có thể giải được.
Hứa Trăn suy nghĩ một chút, đặt bút xuống, lướt qua kịch bản trên bàn.
“Chu kỳ quay của Diệu Tăng Vô Hoa là bao lâu?” Hắn hỏi.
Kiều Phong cười nói: "Hắc, thật đúng là tình cờ, vừa lúc từ cuối tháng chín đến giữa tháng mười, cũng không có xung đột với lịch quay của “Máu Kiếm Đào”.”
Dứt lời, Kiều Phong liền rút ra một kịch bản khác, tranh thủ nói tiếp: “Nếu như cậu chịu lăn lộn nữa tháng, thì vẫn còn chút ít thời gian để quay thêm một bộ mới là “Tam Thiếu Gia Kiếm”.”
Hứa Trăn: “……”
Kiều ca, anh thật phiền phức!
Vừa rồi chỉ nói một bộ, kết quả lại lấy ra bộ thứ hai!
Tôi cũng không cần xem anh làm trò ảo thuật ở chỗ này đâu!
……
Ngày 12/7, đoàn làm phim "Thiên Hạ Đệ Nhất Đao" đã thuận lợi đóng máy.
Chỉ hai ngày trước, tập cuối của "Tuyệt Đại Song Kiêu" cũng đã cập bến QQ Video, với lượng phát lại cuối cùng đã bị khóa ở mức 325 triệu.
Dữ liệu này không chỉ phá vỡ kỷ lục của web trực tuyến với lợi thế áp đảo, mà còn làm mới nhận thức của công chúng về "Phim phát sóng trực tuyến".
Nó chứng minh rằng, trên mạng cũng có khả năng ra đời nhưng bộ phim có chất lượng tốt.
Tương tự như vậy, tất nhiên cũng sẽ có những bộ phim kém chất lượng được phát sóng trên các kênh truyền hình. Bất kể đó là mạng hay kênh truyền hình, nó chỉ là một nền tảng phát sóng thuần túy và nó không có thuộc tính tốt hay xấu.
Thành công rực rỡ của “Tuyệt Đại Song Kiêu” chắc chắn cung cấp thêm nhiều lựa chọn cho việc phát sóng các bộ phim điện ảnh và phim truyền hình khác trong tương lai.
Vào đêm ngày 12, Thái Thực Tiễn, tổng giám đốc của điện ảnh và truyền hình Đông Nhạc, đã từ Bắc Kinh đến thành phố Giang Nam và đích thân tổ chức tiệc đóng máy cho đoàn làm phim "Thiên Hạ Đệ Nhất Đao".
Mặc dù có những tên tuổi lớn như Du Mi và Nhâm Bằng Phi trong đoàn, nhưng ai cũng biết Hứa Trăn mới thực sự là nhân vật chính của buổi tiệc đóng máy này.
Bộ phim cổ trang đầu tiên của Điện ảnh và Truyền hình Đông Nhạc đã thắng lớn và Hứa Trăn chính là người có công lớn nhất!
Dù hắn chỉ là nam thứ số 2 nhưng con số thống kê cho thấy rất rõ ràng: hễ hắn xuất hiện trên sân khấu thì lượng truy cập của tập đó sẽ tăng vùn vụt.
Điển hình nhất trong số này là cảnh Hoa Vô Khuyết và Tiểu Ngư Nhi chia tay nhau ở bến đò, cùng với câu chuyện về Bạch Hổ Cư riêng biệt của Hoa Vô Khuyết. Ngoài ra, một tổ chức bí ẩn mang tên "Hoa Cá Đảng" bắt đầu âm thầm trỗi dậy trên Internet.
Buổi tối hôm đó, Hứa Trăn hiếm khi uống thêm vài ly.
Một mặt, vì Thái Thực Tiễn quá cao hứng, lãnh đạo nâng chén, phận nhân viên như hắn sao dám không bồi.
Về phương diện khác, Hứa Trăn ngoài ý muốn phát hiện, nhóm “Thần Tăng” của Đông Hải Một Đao hóa ra đều là một đám tửu lượng khủng.
Mấy vị lão gia tử sau khi cởi bỏ tăng bào thì lập tức biến thành Lỗ Trí Thâm, tay không nhỗ liễu.
Hứa Trăn thật sự không chịu nổi nên nửa đường phải lẻn ra ngoài, định trốn trong toilet một lát.
Khi đi trên hành lang, hắn cảm thấy cả cơ thể cứ lâng lâng, bước chân nhẹ như trên mây.
“Ai, Hứa Chân? Là cậu sao?”
Hứa Trăn đang súc miệng ở bồn rửa tay thì bổng nhiên nghe được có người gọi tên mình.
Hắn quay đầu lại thì thoáng sửng sốt vài giây, đến một hồi mới kịp phản ứng: “Tô đạo, đã lâu không gặp!”
Ngươi này chính là Tô Văn Bân, đạo diễn của phim điện ảnh “Dạ Vũ Giang Hồ” !
Đúng là đã lâu không gặp, mới nhoáng một cái đã qua liền nữa năm!
Tô Văn Bân nhìn thấy Hứa Chân, miệng lập tức nở nụ cười, vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Ha ha, sao cậu lại ở chỗ này? Đi ăn với bạn sao?”
Hai người hàn huyên vài câu, Tô Văn Bân hăng hái nói: “Dạ Vũ Giang Hồ công chiếu ở Đại Mã, cậu biết đúng không? Doanh thu phòng vé cuối cùng là 230 triệu, mọi chi phí cũng đã thu hồi được.
"Đợi nó được phát sóng trong nước vào cuối năm, doanh thu sẽ là lợi nhuận thuần túy."
Hứa Trăn cũng đã từng nghe Kiều Phong nói qua chuyện này, bây giờ lại nghe chính chủ nói, hắn cũng không khỏi vui lây: "Ngài đã thắng trận đầu, chúc mừng Tô đạo!"
Hai người đều có bối phận khác nhau, hơn nữa cũng không có nhiều giao tình, cho nên hiện tại ngẫu nhiên gặp được, thì cũng chỉ đơn giản hàn huyên hai ba câu rồi liền tách ra.
Một lúc sau, Tô Văn Bân giải quyết xong chuyện cá nhân rồi trở về phòng riêng, một người bạn đi cùng hỏi: "Vừa rồi là ai vậy? Nhìn quen quen."
Tô Văn Bân thấp giọng nói: "Một người bạn nhỏ đã làm việc với tôi trước đây."
Người bạn ngồi bên kia lầm bầm: "Lão Tô, chuyện vừa rồi tôi nói với anh, anh còn chưa trả lời tôi đâu?
"MV ca khúc mới của tôi muốn tìm một diễn viên có ngoại hình đẹp trong trang phục cổ trang. Anh có thể giới thiệu cho tôi một người được không?"
Tô Văn Bân vỗ trán hét lên: "Ôi chao, ra ngoài chỉ muốn gọi điện thoại thôi, vậy mà lại quên chuyện này mất!
“Bài hát mới của cậu tên gì?”
Người bạn nói với vẻ mặt không vui: "Tôi vừa mới nói chuyện với anh 10 phút trước. Nó tên là “Nỗi buồn ly biệt", là một bài hát theo phong cách dân tộc.
“Lúc nãy, tôi hỏi anh có quen biết với Quách Uy không? Nếu có thì giúp tôi mở đường!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận