Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 599: Đánh Cược Một Phen

Hai người thương lượng nửa ngày, cuối cùng Cao Thục Lan cắn răng một cái, nói: “Cậu đi nói với lãnh đạo nhà mình, tôi sẵn sàng chấp nhận mức giá 50%!"
“Rốt cuộc, Đông Nhạc mới là người có mối quan hệ hợp tác dài nhất với Tencent, cho nên cũng không thể vì chuyện giá cả mà nhường thứ tốt nhất cho bọn họ được?”
Nhân viên công tác không có lý do gì để từ chối khi nghe cô nói như vậy, do đó mới vội vàng chạy đi tìm lãnh đạo nhà mình để xin chỉ thị.
Trải qua một phen thương lượng, hai bên quyết định ký kết hợp đồng ngay tại chỗ.
Vì tránh cho đêm dài lắm mộng, Cao Thục Lan lập tức phân phó công ty gửi tiền cho bên Tencent video, để chuyện này được kết thúc hoàn hảo tốt đẹp.
Một lát sau, hết thảy thủ tục đều xong xuôi.
Cao Thục Lan vẻ mặt thịt đau mà đi ra khỏi phòng họp, chỉ cảm thấy lòng đau không chịu được.
Đều do lão cáo già Thái Thực Tiễn!
Không duyên cớ dùng thêm 50%, thật là được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!
Cao Thục Lan nổi giận đùng đùng đi tới thang máy, ai ngờ lại lần nữa gặp phải Thái Thực Tiễn.
Lúc này, ông ta đang nghe điện thoại, vẻ mặt có chút cổ quái.
“Chúng ta từ bỏ sao?”
Thái Thực Tiễn nắm ống nghe, nói với vẻ mặt khó hiểu: “Gói mở rộng này rất mạnh, cậu còn nhớ thời điểm “Tuyệt Đại Song Kiêu” được phát sóng không? Lúc đó thúc cũng đã mua một gói quảng cáo này, nó thật sự hữu ích.”
Đầu bên kia điện thoại, Hứa Trăn nói: “Thái tổng, tuy là gói quảng cáo này khá tốt, nhưng tôi nghe nói ngài muốn đẩy mức giá này lên 50%?”
“Thật sự không cần thiết.”
“Cho dù nỗ lực như thế nào thì số liệu phát sóng lần đầu của “Lang Gia Bảng” cũng sẽ không quá tốt.”
“Một mặt là do vấn đề của đài truyền hình, mặt khác còn do tôi.”
"Hãy để lại nguồn tài nguyên này cho những người muốn tranh giành vị trí đầu tiên. Tại sao chúng ta lại phải tiêu số tiền không chính đáng này?"
“……”
Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa hai người, Thái Thực Tiễn đã bị Hứa Trăn thuyết phục thành công và đồng ý không tranh gói quảng cáo này nữa.
Vừa mới quay đầu liền nhìn thấy Cao Thục Lan đang đứng ở cách đó không xa, ông hơi mỉm cười, nói: “Lại gặp mặt, Cao tổng.”
“Nghe nói ngài đến đây là vì gói quảng cáo vào mùa xuân?”
Nói xong, Thái Thực Tiễn vung tay lên: “Chúng ta rút lui, không mua, đắt quá.”
“Cao tổng cứ tự nhiên, gia đình bình dân chúng tôi không thể cạnh tranh nổi.”
Cao Thục Lan: “……”
Cô nhìn biểu tình vân đạm phong khinh của Thái Thực Tiễn, lại nhìn xuống bảng hợp đồng trong tay mình, cảm giác giống như ăn phân.
Lão già này, không muốn mua thì tại sao không nói sớm! !
Lão nương đã ký hợp đồng xong rồi! Tiền cũng đã chuyển qua! !
……
Lúc này, tại phim trường ở phía bắc thủ đô.
Hứa Trăn vừa kết thúc cuộc gọi với Thái Thực Tiễn mà không hề hay biết mình đã hố được công ty chủ quản cũ một mớ tiền.
Vừa rồi, Thái Thực Tiễn nổi máu nóng, một hai không tiếc vốn gốc mà muốn mua gói quảng cáo kia. Thấy tình hình không ổn, một “Gián Điệp” bên cạnh ông ta đã gửi tin nhắn cho Nhị đương gia Hứa Trăn, kêu hắn mau đi khuyên nhủ lão đại.
Hứa Trăn vừa nghe tin tức này, nào dám trì hoãn, lập tức gọi một cú điện thoại qua, thành công ngăn cản được hành vi của Thái thúc.
——tiền không phải là gió thổi tới, sao có thể tiêu như vậy được!
Mở rộng quảng cáo dĩ nhiên tốt, nhưng cũng phải suy xét đến vấn đề tiết kiệm chi phí.
Giống như những lời mà hắn đã nói với Thái Thực Tiễn vừa rồi, thành tích của lần phát sóng đầu tiên khẳng định sẽ không quá tốt, hoàn toàn không đủ tư cách tranh bảng.
Đây là lần đầu tiên hắn đóng vai chính trong một bộ phim lớn và còn chưa được thị trường tán thành.
Hơn nữa “Lang Gia Bảng” là phim truyền hình được cải biên từ tiểu thuyết internet, cho nên mức độ phổ biến không quá cao.
Rating cho lần đầu phát sóng có thể đạt 0.5% đã xem như không tồi, hắn cũng không dám nói nhiều.
Tuy nhiên, dù cho lần đầu phát sóng không quá tốt thì Hứa Trăn vẫn tin tưởng vào thành tích của toàn bộ phim.
Không có hắn thì với cốt truyện tốt, diễn viên thực lực, chế tác hoàn mỹ cũng đủ kéo lượt xem.
Hứa Trăn ước tính một cách dè dặt rằng rating của “Lang Gia Bảng” ít nhất có thể chiếm vị trí thứ ba trong cùng kỳ và top mười trong năm.
Nếu điều này không thể đạt được, vậy chỉ có thể nói giới phim truyền hình là trận chiến của thần tiên, còn khán giả thì có nhãn phúc.
Với tư cách là một diễn viên, Hứa Trăn không chỉ không cảm thấy thất vọng mà còn cao hứng cho giới phim truyền hình của Hoa Hạ.
……
Tâm trạng của Hứa Trăn khá bình thản, mỗi ngày hết sức chuyên chú đóng phim ở đoàn “Tú Xuân Đao”.
Thế nhưng, những người khác lại không có được tâm thái tốt như hắn.
Thái Thực Tiễn thì không cần phải nói, ông ta đã sớm biến thành kiến bò trên chảo nóng.
Còn Kiều Phong thì nôn nóng không chịu được, mỗi ngày chỉ có thể ăn mấy thực phẩm rác rưởi để chuyển hướng chú ý, đã nửa tháng trôi qua, cả người liền hiện rõ bệnh trạng lao lực quá sức và béo phì.
Cùng lúc đó, các bên liên quan cũng cảm thấy áp lực cực lớn đối với thành tích của bộ phim, chẳng hạn như Đài truyền hình Thủ Đô.
Thực lực của đài truyền hình Thủ Đô khá tốt và có lẽ nó là đầu phát tầm trung trong số 21 kênh truyền hình vệ tinh của cả nước.
Các bộ phim truyền hình hàng đầu của họ thường là chính kịch, tỷ suất người xem có lẽ xếp hạng bảy hoặc tám trong nước, ngoài ra có rất ít phim truyền hình bạo lớn.
Lần này, Phó Quốc Cường, tổng biên tập của đài truyền hình Thủ Đô, cũng chịu áp lực rất lớn khi mua được bản quyền công chiếu của "Lang Gia Bảng" với mức giá khủng.
Ăn ngay nói thật, lấy quy mô đầu tư và dàn diễn viên của “Lang Gia Bảng” thì mức giá trên 300 vạn cho một tập là quá đắt.
Nhưng tại buổi gặp gỡ giới truyền thông, Phó Quốc Cường đã thực sự bị sốc nặng và đặc biệt xem trọng bộ phim này.
Nếu như nói trong cuộc sống mình chỉ có thể tùy hứng một lần, thì Phó Quốc Cường nguyện ý dùng cơ hội này cho “Lang Gia Bảng”.
Đánh cuộc một phen!
Cùng lắm thì về sau bị lãnh đạo đối xử lạnh nhạt, bởi chuyện này cũng không tính là sai lầm về nguyên tắc, không đến mức bị khai trừ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận