Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 337: Lang Gia Bảng

Lời giới thiệu đơn giản về “tân nhân” của Tống Úc đã gây ra một tiếng ồn lớn dưới khán đài, hồi lâu chưa thể bình tĩnh.
Cũng may là không có cách nào để sân khấu kịch thoải mái như buổi hòa nhạc, nếu không Hứa Trăn không biết bao giờ mới có thể thoát thân.
Sau một thời gian dài lui về hậu trường, các diễn viên đều đã kiệt sức về cả thể chất lẫn tinh thần.
Đây là lần công diễn đầu tiên của vở “Hamlets” do kịch nói Hải Đường thể hiện, đồng thời cũng là tiết mục mở màn cho kinh thành hí kịch.
Mọi người đều tràn đầy năng lượng, cố gắng hết sức để thể hiện trạng thái tốt nhất của mình.
Bây giờ hơi thở này đã tắt. Các hoàng tử và quý tộc trên sân khấu vừa rồi đã biến thành một đoàn xác chết không hồn.
Khi tẩy trang ở hậu trường, tất cả mọi người đều bị tê liệt, ngã ngửa, thậm chí có người còn ngủ ngáy trực tiếp trên ghế sô pha.
Hứa Trăn mệt đến mức suýt ngủ quên, nhưng dù sao thì hắn vẫn còn trẻ. Cho nên cố gắng chống đỡ tẩy trang xong hết, sau đó đến hội tụ với Kiều Phong, Chu Hiểu Mạn. Chuẩn bị dẹp đường hồi phủ.
“A Trăn! A Trăn!”
Từ lối đi ra nhà hát dành cho các diễn viên, còn chưa kịp đi xa, hắn liền thấy một vài cô gái nhỏ ngồi xổm và canh gác lối đi. Rõ ràng, họ đã khá quen thuộc với cấu trúc của nhà hát và đang ở ôm cây đợi thỏ.
Các nhân viên bảo vệ tại nhà hát đã ngăn họ tiến lên phía trước, vì vậy những cô gái nhỏ này đành phải dậm chân ở bên ngoài, cố gắng thu hút sự chú ý của Hứa Trăn.
Thấy Hứa Trăn đang nhìn về hướng của bọn họ, mấy nữ sinh hưng phấn đến tay chân múa loạn, như thể họ đã gặp một điều gì đó rất tuyệt vời.
“Kiều ca, em có thể đi qua đó nói mấy câu với các cô ấy được không?” Hứa Trăn hỏi.
Kiều Phong cười gật gật đầu, nói: “Đi thôi, hôm nay không có tuyên truyền, ở đây cũng không có nhiều người lắm.”
Hứa Trăn vì thế liền đem đồ vật trong tay giao cho Chu Hiểu Mạn, sau đó đi qua chỗ đám fans nhà mình, tươi cười chào hỏi với các cô.
Mấy nữ sinh cao hứng hét lên sung sướng.
Bất quá, hưng phấn thì hưng phấn, mấy nữ sinh vẫn vô cùng lễ phép mà bảo trì khoảng cách 1 mét với hắn. Không có cố ý lấn tới bên cạnh Hứa Trăn.
“A Trăn, biểu diễn hôm nay của cậu quá tuyệt vời! Tôi tôi tôi, vừa rồi lúc xem biểu diễn, mọi người xung quanh đều khen ngợi cậu!”
“A Trăn, cậu vẫn sẽ tham gia các buổi công diễn khác chứ? Tôi còn có thể nhìn thấy cậu sao?
“A Trăn, cậu học kịch nói từ bao giờ vậy? Quả thực là chuyên nghiệp diễn viên tiêu chuẩn!”
“……”
Các tiểu cô nương ríu rít ca ngợi biểu diễn vừa rồi của hắn, đem idol nhà mình khen đến ba hoa chích choè.
Các nàng không dám chậm trễ quá nhiều thời gian của Hứa Trăn, chỉ chốc lát sau, khen đến cảm thấy mỹ mãn, trong đó có một người nữ sinh liền từ ba lô móc ra một quyển sách, hai mắt sáng lấp lánh đưa cho Hứa Trăn.
Hứa Trăn vốn tưởng cô muốn xin chữ ký, vừa định hỏi bọn họ có bút hay không.
Nhưng mà lúc này, lại nghe nữ sinh kia nói: “A Trăn, cậu có thể lấy quyển sách này được không? Nếu được thì hãy cân nhắc đóng vai nam chính trong cuốn tiểu thuyết này nhé?”
Tiểu cô nương gương mặt hơi hơi phiếm hồng, giọng nói cũng vô cùng hưng phấn: “Gần đây, rất nhiều người trên diễn đàn đang thảo luận về cuốn tiểu thuyết này, các cô ấy đều cảm thấy cậu đặc biệt thích hợp với nam chính trong đó!
“Hiện tại trên mạng lưu truyền một số ngụy video cắt ghép, để cậu làm nam chính, phải nói là lượt xem rất cao!”
Hứa Trăn biết ngụy video trong miệng của cô ấy nghĩa là gì.
Đại khái chính là một dạng video của một bộ phim truyền hình có giả thiết khác, được cắt ra từ một bộ phim truyền hình đã được quay bởi một hoặc một số diễn viên thông qua khâu cắt ghép và biên tập hợp lý.
Trợ lý Chu Hiểu Man nhà mình cũng là cao thủ trong số đó.
Nhiều video chất lượng cao mà người hâm mộ xem trên mạng, ngỡ như là tác phẩm hoàn chỉnh. Nhưng trên thực tế, nhiều khả năng chúng đều xuất thân từ những bàn tay tà ác.
Hứa Trăn nhận lấy cuốn sách từ tay cô gái, thấy bìa sách được gói cẩn thận bằng những bông hoa nhỏ, bốn góc được dán cẩn thận bằng băng keo tuyệt đẹp, hiển nhiên rất thường xuyên nâng niu nó.
Hắn có chút không đành lòng lấy, nên liền đem cuốn sách trả về, nói: “Cứ nói tên cho tôi, trở về tôi sẽ tự mình tìm.”
Tiểu cô nương thấy thế, vội vàng lui lại phía sau mấy bước, bối rối xua tay, đầu liên túc lắc qua lắc lại, nói: “Không không không, A Trăn, cậu cầm đi, cậu giữ nó, tôi mới không đau lòng!
“Tôi có thể đem quyển sách này đưa đến tận tay cậu, xem như đang cống hiện cho fans nhà.
“Như vậy, tôi chính là đại công thần của tổ chức!”
Hứa Trăn nghe được lời này, nhịn không được nhoẻn miệng cười.
Hắn cúi đầu, mở bìa sách, trên trang tiêu đề, chủ nhân của cuốn sách đã dùng bút ghi lại hai dòng chữ nhỏ in nghiêng rất đẹp phía dưới thông tin bản quyền:
“Dao ánh nhân gian băng tuyết dạng, ám hương u phù khúc bên sông.”
“Biến thức thiên hạ anh hùng lộ, cúi đầu Giang Tả có mai lang.”
Hứa Trăn hơi hơi nhướng mày, tiếp tục lật thêm trang nữa.
Ngay trên trang thứ hai, ba ký tự lớn in thành hàng dọc hiện ra:
Tên cuốn sách này là Lang Gia Bảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận