Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 901: Tôi Ngại Xấu

Ngày 30 tháng 12, Hạ Tiểu Quân chính thức vào nhóm.
Phân cảnh của "Lưu Đại Ma Tử" sắp bắt đầu.
Sáng hôm đó, khi các diễn viên đang đối diễn với nhau trên phim trường, Du Đông Huy, nhà sản xuất của "Tác chiến núi Uy Hổ", nhìn Hạ Tiểu Quân và những người khác trên phim trường, nhỏ giọng phàn nàn: "Từ Đạo diễn, tại sao anh không nhắc chuyện Hạ Tiểu Quân với tôi?"
"Trước đó nếu như tôi biết anh ấy có ý định này, tôi chắc chắn sẽ dùng sức kéo anh ấy vào đoàn!"
Từ Văn Quang thản nhiên nói: "Sao vậy, Hứa Trăn không tốt à?"
Du Đông Huy nói: "Không phải Tiểu Hứa không tốt... Nhưng mà, cái gì cũng luôn có so sánh!"
"Tiểu Hứa còn quá trẻ, chưa từng đóng vai chính phim điện ảnh, như vậy có ảnh đế đến sẽ ổn định hơn?"
"Hơn nữa, ngay từ đầu Hứa Trăn đã đồng ý vai nào cũng đóng, anh cũng có thể để cậu ấy đóng vai Thiếu Kiếm Ba!"
"Ha ha…" Hứa Văn Quang nghe được những lời này, cười khẽ hai tiếng.
"Bình thường anh dành ít thời gian trên phim trường, không thấy tình hình quay phim như thế nào."
Vừa nói, ông ta vừa hếch cằm, chỉ về phía trường quay, nói: "Anh nhìn đi."
"Anh sẽ sớm hiểu rằng Hứa Trăn chắc chắn phù hợp với vai Dương Tử Dung hơn Hạ Tiểu Quân."
Du Đông Huy quay đầu nhìn phim trường, thấy Hạ Tiểu Quân đã hóa trang thành "Lưu Đại Ma Tử", tay cầm kịch bản, hung hăng đối mặt với Hứa Trăn, mà Hứa Trăn lại trông thoải mái và bình tĩnh hơn rất nhiều.
Du Đông Huy khẽ cau mày, trầm giọng nói: "Sao thế, Từ đạo diễn thích cách diễn xuất thoải mái này?"
Từ Văn Quang nâng cốc nước trong tay lên, nhấp một ngụm rồi nói: "Không phải."
"Tôi ngại Hạ Tiểu Quân xấu."
Du Đông Huy:"…"
Bên sân, Từ Văn Quang chế giễu Hạ Tiểu Quân xong, nhìn vẻ mặt đờ đẫn của nhà sản xuất, cười tủm tỉm nói: "Đùa chút thôi."
"Dương Tử Dung là anh hùng, không phải thần tượng, thì cần ngoại hình làm gì."
Nhà sản xuất: “……”
Tôi tin anh cái quỷ!
Anh là một lão già tồi tệ!
Từ Văn Quang không để ý tới ánh mắt khinh thường của nhà sản xuất, chỉ bình tĩnh nhìn màn kịch đối diện cách đó không xa, nhàn nhạt nói: "Người trẻ tuổi, giống như một khối ngọc thô, anh có thể chạm khắc."
"Không giống như một số diễn viên lớn tuổi, có quá nhiều tâm tư, phong cách biểu diễn đã được định sẵn, không thể ra khỏi vùng an toàn đó, diễn ai thì cũng đều là mình."
Vừa nói, ông vừa bình tĩnh nhấp một ngụm trà nói: "'Dương Tử Dung' mà tôi muốn không phải là anh hùng đầu đội trời chân đạp đất, mà là một người đứng về phía thường dân, sinh động, một người trẻ sẽ khóc sẽ cười."
"Hứa Trăn rất tốt, trước đó sở dĩ tôi chọn cậu ấy, ý đố chính là vì phần tính cách linh hoạt này của cậu ấy."
Từ Văn Quang quay đầu nhìn nhà sản xuất bên cạnh, cười nói: "Xem đoạn diễn xuất này đi, sẽ không khiến cậu thất vọng."
"Hứa Trăn bây giờ, đã sớm không phải dáng vẻ mà anh thấy trên TV trước kia."
Khi người sản xuất nghe thấy những lời này, trầm mặc một lúc, theo bản năng tránh ánh mắt của Từ đạo diễn.
Nếu lúc trước không ở buổi thử vai của Hứa Trăn... Tôi suýt chút nữa đã tin vào tà ác của ông!
Rõ ràng lúc đó ông ta nói, chọn Hứa Trăn vì hắn có trí thông minh hiếm có, diễn xuất lại đẹp, phù hợp với tính đặc biệt "trí dũng song toàn" của Dương Tử Dung, tại sao bây giờ...
Quên đi, ngài nói cái gì cũng đúng, tôi sửa đầu tôi không phải là được sao?
...
Cùng lúc đó,
Ở phía bên kia trường quay, hầu hết các diễn viên khác trong đoàn cũng đang xem cảnh quay giữa Hứa Trăn và Hạ Tiểu Quân.
Những người này nghe nói, sở dĩ Hạ Tiểu Quân xuất hiện ở đây là bởi vì hắn từng nói với Từ Văn Quang muốn đóng "Dương Tử Dung".
Cuối cùng, vì những chuyện khác mà không thành, Hạ Tiểu Quân cảm thấy xấu hổ với Từ đạo diễn nên tranh thủ mấy ngày nghỉ phép tới đây làm khách mời miễn phí coi như đền bù.
Các diễn viên sau khi biết được tin tức này, phản ứng đều không giống nhau.
Nhưng chung quy, đều cảm thấy thật đáng tiếc khi Hạ Tiểu Quân không tham gia bộ phim này, đặc biệt là những người không biết sự tồn tại của Lương Võ Triết.
Một bộ phim có ảnh đế đã thành danh trong đó hay không, cái này tỉ lệ thấp hơn nhiều thấp hơn nhiều.
Lâm Hiểu Ba đang ngồi bên lò sưởi, ăn khoai lang nướng với diễn viên nhí đóng vai "Tiểu Xuyên Tử" trong đoàn.
Gã diễn với Hứa Trăn trong những ngày qua, đã bị tra tấn từ đầu đến chân, muốn bốc hỏa luôn rồi.
Lúc này nghe thấy những người xung quanh nói: "Thật đáng tiếc, Hạ Tiểu Quân không tới", "Tại sao Hạ Tiểu Quân không tới diễn", không hiểu sao lại cảm thấy thắt lưng lại thẳng lên.
Ha, địa vị của tiểu tử Hứa Trăn trong cảm nhận của mọi người cũng chỉ có thế thôi!
So với tôi, bản chất cũng không khác gì nhau!
Lâm Hiểu Ba liếc mắt nhìn Hứa Trăn cách đó không xa, thở dài tấm tắc nói, "Thật đáng tiếc, thật đáng tiếc, nếu như Dương Tử Dung do Hạ Tiểu Quân đóng thì tốt quá!"
Bên cạnh hắn, Tiểu Xuyên Tử 12 tuổi đang cầm khoai lang nướng trong tay, thổn thức theo nói: "Đúng vậy, nói đúng đó."
"Nếu như Hạ Tiểu Quân đóng Dương Tử Dung, nói không chừng Trăn ca sẽ đóng Thiệu Kiến Ba."
Lâm Tiểu Ba: …?
Gã ngơ ngác quay đầu lại, tức giận nhìn chằm chằm Tiểu Xuyên Tử nói: "Không phải, ý cậu là gì?"
"Tôi diễn không tốt sao?"
Tiểu Xuyên Tử nhún vai nói: "Ý của tôi không phải rất rõ ràng sao?"
Một dao đâm vào này, Lâm Hiểu Ba lập tức nhướng mày, xắn tay áo hét lên: "Cậu được lắm, ăn cây táo rào cây sung, Tiểu Xuyên Tử! Tôi nướng khoai lang cho cậu, làm bài tập về nhà cho cậu hai ngày này!"
Tiểu Xuyên Tử cây ngay không sợ chết đứng mà ăn khoai lang, ậm ừ, "Đừng nói bài tập của anh nữa, cái quái gì vậy!"
"Chẳng những không đúng, em còn phải kêu Trăn ca sửa giúp em nữa!"
Lâm Tiểu Ba: "..."
Tiểu tử được lắm, cậu được lắm! Cậu trâu bò!
Sau này tôi mà còn nướng khoai cho cậu nữa, thì tôi với cậu cùng họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận