Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 243: Khảo Sát Hình Tượng Thực Tế

Hứa Trăn nghe được lời nói này, lập tức có chút hiểu ra.
Cảm giác mong chờ với cuộc sống…
Cái này khả năng chính là khác nhau bản chất giữa người trung niên và người thiếu niên.
Mà chủ đề của bộ điện ảnh « Lão Nam Hài » này, trên thực tế chính là người trung niên lấy lại giấc mơ như thế nào, lần nữa mong chờ cuộc sống.
Lưu Vũ Trừng nhìn Hứa Trăn như có điều suy nghĩ thần, nói: "Em từ từ suy nghĩ, không nóng nảy."
"Thời học sinh chúng ta tối thiểu phải quay ba tuần, kế tiếp còn có thời gian để em điều chỉnh trạng thái."
"Phương diện ngoại hình có thể dùng kỹ xảo trang điểm để bù đắp, nhưng là khí chất nhất định phải chính em đi nắm chắc."
"Đặc thù tuổi tác của người trung niên không tính quá rõ ràng, muốn diễn tốt, còn khó hơn là diễn người già, em nhất định không được phớt lờ."
Hứa Trăn cực kỳ nghiêm túc gật đầu nói vâng.
Lưu Vũ Trừng nhìn đồng hồ, nói: "Lúc này em cứ tiếp tục quan sát ông chú kia nữa đi, mang theo ý tôi vừa nói cho em để quan sát."
Nói xong, hắn lại quay đầu nhìn về phía Thẩm Đường ở một bên, nói: "Tôi mới vừa nói để em quan sát dì chào hàng sản phẩm chăm sóc sức khỏe kia, em quan sát thế nào rồi? Bắt chước một chút?"
Thẩm Đường nghe vậy ngẩn ngơ, hoảng loạn mở ra bản kí họa trong tay.
Lưu Vũ Trừng trầm mặt, lấy bản ký họa từ trong ngực hắn ra, lật đến trang vừa rồi của hắn, đã thấy, trong vở vẽ một mỹ nữ.
Mỹ nữ trong vở mặc đồ giống như dì bán sản phẩm chăm sóc sức khỏe, chải cùng kiểu tóc, nhưng lại bị sửa thành gương mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ.
Lưu Vũ Trừng: …
Ở ngay trước mặt tôi còn dám vẽ loại tranh này! Điểm thi cuối kỳ có còn muốn hay không! !…
Cuối tháng 10, điểm quay phim Huỳnh Hỏa ở đông nam thủ đô.
Bên ngoài gian phòng nghỉ ngơi, sinh viên năm nhất hệ biểu diễn của Kinh Ảnh - Lưu Tễ Nguyệt mặc đồ hóa trang, hứng thú bừng bừng đẩy cánh cửa khép hờ, vừa gọi một tiếng "Trương sư huynh", liền bỗng nhiên nghe được một tiếng gào thét:
"Tôi đã thủ quả bốn mươi năm!"
Lưu Tễ Nguyệt: "..."
Là một cô gái ưu nhã, có phải tôi nên xem như là chưa xảy ra cái gì, lát nữa lại quay lại không?
Nhưng mà thật đáng tiếc, người trong phòng đã nhìn thấy cô ta.
Người trẻ tuổi được gọi là “Trương sư huynh” như không có việc gì thu chính mình thần thông, nói: "A, Tễ Nguyệt hả, có chuyện gì sao?"
Người này tên là Trương Sam, năm nay là sinh viên năm tư Kinh Ảnh, đang quay tác phẩm dự thi lễ Vi Điện Ảnh ở trường quay Huỳnh Hỏa.
Lưu Tễ Nguyệt cườ ngại ngùng, nói: "Trương sư huynh, vừa rồi nghe anh quay phim bên ngoài nói, Trung Hí bên kia cũng có người tới quay phim, ngay tại bên Đông Nhai, nghe nói là tổ kịch « Lão Nam Hài »."
Trương Sam nói: "Trung Hí bên kia là một lớp một bộ vi điện ảnh, « Lão Nam Hài » là khóa mấy? Diễn viên chính là ai?"
Lưu Tễ Nguyệt nói: "Đại nhất, là khóa của bọn em, diễn viên chính là Hứa Trăn cùng Thẩm Đường."
Khi cô ta nói lời này hơi có chút hưng phấn.
Hứa Trăn hắn không biết, nhưng lại cửu ngưỡng đại danh, như sấm bên tai.
Nhất là, Lưu Tễ Nguyệt lúc trước vừa mới nhận được hợp đồng tham gia đoàn phim « Tam Quốc », vai diễn là Tiểu Kiều, mà người diễn Chu Du trong đó chính là Hứa Trăn.
« Tam Quốc » sau đầu tháng 9 đã khai máy, nhưng là hai người trước mắt đều còn chưa có vào tổ.
Nghe nói cuối năm nay liền quay kịch bản ở đoạn Giang Đông, Lưu Tễ Nguyệt không hiểu mười phần mong đợi.
"A, lớp của Hứa Trăn..."
Trương Sam nhếch miệng cười một tiếng, cầm điện thoại của mình lên.
Trong màn hình lúc này đang phát một đoạn video, Hứa Trăn đứng trên sân khấu tiểu kịch trường, dùng ngôn ngữ tay chân khoa trương cùng động tác biểu diễn Hà lão thái trong « Vạn Gia Đăng Hỏa ».
Trương Sam vuốt cằm, nói: "Đàn em này có chút lợi hại, vừa rồi tôi bắt chước nửa ngày, sao cũng diễn không ra ý vị này của cậu ta."
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lưu Tễ Nguyệt, hỏi: "Bọn họ đang ở đâu, đã đến trường quay bên này sao?"
Lưu Tễ Nguyệt gật đầu nói: "Vâng, nghe nói là buổi sáng hôm nay vừa tới, lúc này đang ở bên Đông Nhai dựng cảnh đó."
"Trường học bọn họ không cho nghỉ, mỗi cuối tuần tới quay hai ngày."
Trương Sam cúi đầu nhìn đồng hồ, nói: "Vừa vặn lúc này có rảnh, hai ta đi xem xem?"
Trương Sam thương lượng với Lưu Tễ Nguyệt xong, liền khởi hành đi đến Đông Nhai.
Trường quay Huỳnh Hỏa là một trường quay chuyên dùng để quay chụp phim thanh xuân vườn trường, trong đó Tây Nhai mang phong cách hiện đại, còn Đông Nhai thì mang phong cách hoài cổ.
Trương Sam nghĩ thầm, bọn Hứa Trăn lấy cảnh ở Đông Nhai, đề mục lại gọi « Lão Nam Hài », xem ra, phim điện ảnh bọn họ nói hẳn là chuyện về đời cha mẹ.
n, cái đề tài này cũng coi là mở ra lối riêng.
Hai người xuất phát từ Tây Nhai, không đến mười phút đồng hồ liền đi đến Đông Nhai.
Trương Sam vốn cho rằng, một tổ kịch nhiều thiết bị như vậy, rất dễ dàng liền có thể nhìn thấy, không nghĩ tới hai người lượn mấy vòng ở Đông Nhai, vẫn luôn không nhìn thấy bóng dáng tổ kịch « Lão Nam Hài ».
"Em có số của Thẩm Đường không?" Trương Sam quay đầu nhìn Lưu Tễ Nguyệt ở bên cạnh, nói, "Hình như tôi không lưu."
Lưu Tễ Nguyệt lấy điện thoại di động ra, nói: "Em có, nửa năm trước em có quay một bộ phim truyền hình cùng cậu ta, số điện thoại vẫn còn nóng hổi đây..."
Nói xong, cô ta tìm tên Thẩm Đường trong danh bạ, gửi tin nhắn qua cho hắn.
Nhưng mà rất nhanh, trên giao diện điện thoại hiện lên một dòng thông báo như sau:
Thẩm Đường cài đặt kiểm chứng bạn bè, bạn còn không phải bạn của hắn (nàng).
Lưu Tễ Nguyệt: "..."
Cậu cậu cậu…
Cậu vô tình! Vô nghĩa! Cố tình gây sự! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận