Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 326: Đến Khảo Sát

Cao Vân Thâm mở sổ ghi chép của mình và chỉ đơn giản là ghi lại kết quả của buổi diễn tập vừa rồi.
Ông ta không biết các diễn viên cảm thấy thế nào, nhưng Cao Vân Thâm gần đây có tâm trạng rất tốt.
Mặc dù có rất nhiều diễn viên tham gia vào vở "Hamlet", nhưng cốt lõi chỉ có hai vai diễn chính là vương tử Hamlet và vua Claudius.
Về phần Vương Hậu, bà ta chỉ là một dâm phụ không có tư tưởng, còn Ophelia là một bình hoa ngây thơ hồn nhiên.
Lý do Cao Vân Thâm mấy năm nay không chịu phục dựng vở kịch “Hamlet” là vì ông ta không thể tìm được một Claudius phù hợp.
Thế nhưng không ngờ khi sắp về hưu, ông ta đã quyết định, dù tốt hay xấu cũng không thể buông tay thoái thác, mà ông trời cũng đã ban cho ông ta một vị quốc vương thật sự.
Màn trình diễn của Hứa Trăn là niềm vui bất ngờ dành cho ông ta.
Kỹ năng diễn xuất của hắn không thể được gọi là tinh vi, những màn trình diễn của hắn cũng không thể được gọi là thành thạo, nhưng chính khả năng ngộ tính siêu cao của hắn đã đủ bù đắp tất cả điều này.
Bất kể Cao Vân Thâm yêu cầu gì hay muốn đạt được hiệu quả gì, Hứa Trăn đều có thể đạt được điều đó một cách gần như hoàn hảo. Có thể hợp tác với diễn viên như vậy, thì chính là một loại hưởng thụ.
“Cao đạo!”
Không lâu sau khi buổi diễn tập trên sân khấu bắt đầu, một nhân viên đột nhiên từ bên ngoài vội vã bước vào, tựa vào tai Cao Vân Thâm và nói nhỏ, "Cao đạo, xã trưởng nhờ tôi thông báo với ngài rằng, tổ chuẩn bị cho liên hoan hí kịch đã cử người tới, nói rằng họ muốn qua sân khấu xem một lượt."
Cao Vân Thâm nghe vậy thì sửng sốt, hỏi: “Tổ tiết mục của kinh thành hí kịch? Là người nào dẫn đội?”
Nhân viên công tác nói: “Diêu tổ trưởng mang đội.”
Cao Vân Thâm nghe vậy khẽ nhíu mày.
Diêu tổ trưởng, vị này chính là người phụ trách của tổ chuẩn bị liên hoan hí kịch, xem ra là người tới không có ý tốt a!
Cao Vân Thâm do dự một hồi, chỉ đành phải đặt chuyện đang làm xuống, vội vàng theo nhân viên ra khỏi sân khấu.
……
Cao Vân Thâm đi được nửa đường thì đụng phải một nhóm người.
Xã trưởng nhà mình đang dẫn theo một nhóm gồm bảy tám người đi về phía sân khấu, người cầm đầu quả nhiên là Diêu tổ trưởng của tổ chẩn bị liên hoan hí kịch.
Diêu tổ trưởng vừa nhìn thấy Cao Vân Thâm thì liền lập tức tăng cước bộ, nắm lấy tay ông ta rồi cười nói: “Cao đạo, đã lâu không gaowj! Ngài đây là tự mình ra nghênh đón sao?”
Cao Vân Thâm cười cười, bên trong mang theo chút cảnh giác, hỏi: “Diêu tổ trưởng lần này đến khảo sát vở kịch mới của chúng tôi sao?”
Diêu tổ trưởng thản nhiên gật gật đầu, nói: “Đúng vậy.
“Vì bảo đảm chất lượng của liên hoan hí kịch, chúng tôi muốn trước tiên đi khảo sát một vòng các đoàn đã báo tên vở kịch.”
Cả nhóm người vừa đi vừa trò chuyện, Diêu tổ trưởng vừa mỉm cười vừa khen ngợi: “Cao đạo là khách quen của liên hoan hí kịch chúng ta.
“Hai năm trước, một số vở kịch tiên phong được ngài gửi tới đều đạt được thành tích không tồi, tôi nghe nói năm này, ngài muốn phục dựng vở “Hamlet” ?
“Sao tự nhiên lại nghĩ đến việc làm lại tác phẩm kinh điển?”
Tất nhiên, Cao Vân Thâm nghe ra sự nghi ngờ trong lời nói của hắn ta, nhưng ông cũng không thèm để ý đến điều đó, thái độ lại vô cùng kiên quyết: "Diêu tổ trưởng, tôi đã viết kịch bản này hơn ba năm, và tôi thực sự muốn làm vở “Hamlet”.
“Nếu cậu muốn xem các vở tiên phong thì chờ lần sau tôi ra bài, còn lần này hãy hay cho tôi cơ hội để làm tác phẩm kinh điển một lần.”
Diêu tổ trưởng cười cười, không trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mà chỉ nói: “Một khi đã như vậy, trước tiên tôi sẽ xem mọi người luyện tập.”
Cao Vân Thâm nghe vậy, có chút khó xử nói: “Vở kịch này, chúng ta chỉ mới luyện tập được một tuần, đội hình diễn viên cũng chưa được hoàn thiện…”
Diêu tổ trưởng ngắt lời nói: “Không có việc gì, tôi chỉ muốn xem qua kịch bản của Cao đạo mà thôi.”
Thấy đối phương đã nói đến như thế, Cao Vân Thâm cũng không thể phản đối, ông chỉ bất đắc dĩ cười cười, sau đó dẫn bọn họ đi về phía sân khấu.
……
Khi Cao Vân Thâm trở lại sân khấu, màn biểu diễn của các diễn viên đã đến hồi bốn.
Mọi người trên sân khấu nhìn thấy có người lạ đến nơi này, hơn nữa còn do xã trưởng và Cao đạo đích thân nghênh đón, vừa thấy liền biết thân phận không nhỏ, khiến cho mọi người tức khắc khẩn trương.
Buổi diễn tập trên sân khấu đang diễn ra với cảnh đầu tiên của màn thứ tư.
Hamlet vô tình giết chết cha của hôn thê Ophelia là lão Polonius, và giấu thi thể của ông ta.
Đại thần đến tìm Hamlet để đòi thi thể, nhưng Hamlet lại giả điên điên khùng khùng nói một hồi “Ngươi là đồ công cụ”, khiến đại thần liên tiếp nhíu mày.
Diêu tổ trưởng ngồi ở bên sân nhìn trong chốc lát, âm thầm gật gật đầu.
Vừa rồi thấy Cao Văn Thâm ngăn cản mình, hắn ta còn tưởng vở kịch trên sân khấu hẳn là rất tệ.
Nhưng hiện giờ vừa thấy, tiêu chuẩn vẫn còn khá chấp nhận được.
Kịch xã Hải Đường trước mắt là một xã kịch nói tư nhân ưu tư nhất trong nước.
Sự “ưu tú” này không chủ yếu thể hiện ở khả năng diễn xuất của diễn viên mà ở khả năng giảng dạy của đạo diễn.
Ví dụ, trên sân khấu bây giờ.
Không nói đến diễn xuất của diễn viên đóng vai Hamlet, nhưng phong cách của toàn cảnh rất riêng biệt và thống nhất, điều này khiến toàn bộ sân khấu trông hài hòa và tự nhiên.
Nếu không phải vì có quá nhiều đoàn kịch lựa chọn vở “Hamlet” trong năm này. Thì Diêu tổ trưởng thực sự hy vọng rằng vở kịch này của kịch xã Hải Đường có thể được biểu diễn trong liên hoan hí kịch.
Nhưng thật không may, năm nay Quốc Thoại cũng có một phiên bản thanh xuân của "Hamlet".
Dù là chất lượng diễn viên hay sự đầu tư về mọi mặt thì những nhà hát mang quốc hiệu chắc chắn mạnh hơn kịch xã Hải Đường rất nhiều.
Không thể để khán giả xem cùng một vở kịch hai lần. Cho nên, nhất định phải đưa ra sự lựa chọn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận