Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 140: Người Trẻ Tuổi

Chu Nhất Trác tuy vô cùng cảm khái, nhưng cũng không đến mức tổn hại lợi ích của hắn.
Bởi vì hắn có ẩn tượng rất tốt đối với Hứa Trăn, suy nghĩ một hồi, hắn mới chợt nhớ đến đoạn trailer của “Dạ Vũ Giang Hồ”. Hắn nhanh chóng lấy điện thoại ra, rồi đưa cho Hoàng Hạc: “Mẹ, ngài mau xem cái này đi.
“Đây là bộ điện ảnh mà Hứa Chân hợp tác với lão Tô, cảnh võ thuật này thậm chí còn hay hơn MV của con.
“Còn nếu muốn xem hình tượng, thì hóa trang của cậu ta trong “Tuyệt Đại Song Kiêu” cũng không tồi, mẹ có thể xem các đoạn cắt nối biên tập trên mạng…”
“…”
Bạn học Chu Nhất Trác không ngừng giới thiệu Hứa Trăn cho lão nương nhà mình, cuối cùng còn đệm thêm một câu đánh giá chủ quan: “Hứa Chân thật sự là một người rất tốt.
“Dạo gần đây, cậu ta đã bắt đầu có danh tiếng, hợp đồng quay phim một đống, nhưng cậu ấy vẫn nể mặt lão Tô để dành chút thời gian tham gia MV của con.
“Con cảm giác cậu ấy là một người thích hợp để thường xuyên hợp tác.”
Hoàng Hạc nghe xong lời này, giống như nghĩ đến cái gì mà gật gật đầu.
“Được rồi, ta đã biết, con bận thì đi đi,” Bà vừa nói vừa thu dọn chiếc túi nhỏ trong tay, “Quay lại và hỏi công ty của con về những thủ tục cần làm nếu ta muốn đoạn hình ảnh của MV này.”
Dứt lời, hoàng Hạc lại bổ sung nói: “Ta chỉ muốn hình ảnh, không cần bài hát của con.”
Chu Nhất Trác: “…”
Cáu bẩn!
Mẹ có biết ý nghĩa của việc lấy tráp, bỏ ngọc là gì không? !
(Câu thành ngữ này ý chỉ những người thiển cận, không biết nhìn xa trông rộng)
Mẹ muốn MV?
Ha ha, con không thích, con sẽ gửi MV lẫn bài hát của con cho mẹ!
….
“Này, lão Phùng,” Ra khỏi biệt thự, Hoàng Hạc liền gọi cho một dãy số, nói, “Tiết mục “Giang Sơn Như Hoa” mà lần trước chúng ta bàn, tôi đã tìm được một diễn viên thích hợp.
“Cậu ta gọi là Hứa Chân, đứa trẻ này lớn lên rất sáng sủa, đánh võ cũng rất đẹp, lát nữa tôi sẽ gửi cho anh mấy đoạn video để anh xem qua.”
Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của một nam nhân trung niên vang lên: “Còn Quách Uy thì sao?
Hoàng Hạc suy nghĩ một chút rồi nói: "Ngoại hình và võ thuật của cậu ta mạnh hơn Quách Uy, danh tiếng có thể kém hơn một chút, nhưng làm vị trí thì không thành vấn đề.”
Người đàn ông trung niên đáp: “Vậy được rồi, hiện tại tôi sẽ không liên lạc cho bên phía Quách Uy.
“Suy cho cùng, đã là chương trình được chọn để tổ chức Gala Hội xuân thì chất lượng phải đặt lên hàng đầu”.
………
Lúc này, tại khu vực quay phim nằm ở phía bắc thủ đô, đoàn phim "Tam Thiếu Gia Kiếm” đang tiến hành quay ngoại cảnh.
Sau vài tháng chưa giải quyết được ứng cử viên cho nam chính Tạ Hiểu Phong, thì nam thần cổ trang nổi tiếng của ngành, Quách Uy cuối cùng đã được chốt.
Quách Uy năm nay 25 tuổi, mặc dù vị trí trong nghành không cao nhưng lại được nhiều người hâm mộ trên mạng, thuộc hàng nam diễn viên “bình dân nhưng không nổi tiếng”.
Nói cách khác, hắn thực sự đã có sẵn những điều kiện cần thiết để trở thành một diễn viên xuất sắc, nhưng do không may mắn, cho nên vẫn chưa gặp phải một bộ phim truyền hình nào có thể xoay chuyển mình.
Quách Uy thực tế không phải là ứng cử viên được yêu thích nhất của đoàn làm phim "Tam Thiếu Gia Kiếm". Lựa chọn đầu tiên của họ là Hứa Trăn, nhưng dù cố gắng thế nào, người ta vẫn không chấp nhận, cho nên không còn cách nào khác, mà phải lựa chọn ứng cử viên thứ hai.
Quách Uy cũng biết về quá trình này.
Hắn không bận tâm đến việc đoàn làm phim xếp mình ở vị trí thứ hai, cũng không ngại nhặt "đồ ăn thừa" mà Hứa Trăn để lại.
Số mệnh không tốt, không giống như những người vừa mới xuất đạo đã có thể nhận vai Hoa Vô Khuyết, cho nên cũng không có quyền phàn nàn ai.
“Ha ha ha, tiểu Quách, lại đây tôi kể cho cậu nghe một câu chuyện cười."
Giữa giờ nghỉ trưa, người đại diện của Quách Uy chạy đến nói: “Cậu có nhớ đêm hôm trước, Tô Văn Bân gọi điện tới mời cậu đi diễn MV kia không?”
Vẻ mặt bình tĩnh của Quách Uy lập tức chùng xuống, nói: “Nhớ.”
Thành thật mà nói, Chu Nhất Trác là một ca sĩ khá nổi tiếng, mà MV của hắn thực ra cũng không phải là một món hời đặc biệt.
Hắn ta cũng từng đóng vai chính trong các MV album trước của mình, thậm chí còn có hoa hậu tham gia, đồng thời tạo bước đẩy cho nhiều tân binh. Về khâu lựa chọn diễn viên, hắn cũng rất kỹ lưỡng chứ không hề tùy tiện như chọn chó, chọn mèo.
Nếu thù lao phù hợp, thì với thân phận hiện tại của Quách Uy, không phải là không thể tiếp nhận.
Nhưng là…
Quách Uy rất tức giận.
Ai mà không biết hồi đó mình bắt đầu lập nghiệp bằng việc quay MV?
Bao nhiêu người đã chế giễu tôi là “KTV ảnh đế”, hai năm qua tôi cũng xoay xở được một chút nhưng sao hắn lại kêu tôi đi quay MV?
Chờ tôi bị chế giễu nữa sao? !
Người đại diện thần bí hề hề nói: “Cậu đoán xem, bọn họ cuối cùng tìm ai?”
Quách Uy cầm cây quạt, lạnh nhạt nói: “Sao tôi biết, không chừng là một diễn viên trẻ tuyến 18 từ chỗ nào đó nhảy ra.”
Người đại diện đáp: “Ha ha…Cậu tuyệt đối không thể tưởng tượng được, người cuối cùng nhận MV này, chính là Hứa Chân!”
Quách Uy sửng sốt một lúc.
“Hứa Chân?” Hắn kinh ngạc nói, “Cậu ta không nhận “Tam Thiếu Gia Kiếm”, mà đi nhận MV này sao?”
Người đại diện nhướng mày nói: “Đúng vậy, thú vị không? Nghe nói Chu Nhất Trác đã đầu tư rất nhiều tiền, có lẽ bọn họ muốn dùng MV này để thu lại vốn.”
Quách Uy có chút kinh ngạc mà cười thành tiếng.
Tại sao? Vì bảng giá mà Chu Nhất Trác đưa ra sao?
Hắn chưa từng gặp Hứa Chân, cho nên cũng không biết tên tiểu tử này là dạng người gì?
Nhưng, Quách Uy nhịn không được mà nắm chặt kịch bản trong tay.
Cơ hội cậu không cần thì tôi lấy được.
Vậy mà, thứ tôi khinh thường, cậu lại đi nhặt.
A, đúng là người trẻ tuổi…
Ai nói với cậu đi đúng bước đầu tiên thì cậu có thể đi trước mọi bước trên con đường?
Cơ hội luôn dành cho những ai chuẩn bị sẵn sàng!
Tôi muốn nhìn xem cậu sẽ như thế nào khi tôi đứng ở tuyến đầu trong một vài năm nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận