Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 806: Hóa Trang, Làm Tóc Và Đạo Cụ

Bởi vì


chiến Trường Sa


mới vừa khởi động máy không lâu, nhiệm vụ quay phim chưa kín nên kế hoạch quay buổi sáng hôm đó chỉ có hai cảnh này, cho nên đến khoảng 11 giờ thì quay xong.
Bất quá nếu Lâm Hiểu Ba muốn diễn, thì vẫn có thể bổ sung.
Sau khi trải qua một phen thương nghị, đoàn phim nhanh chóng chọn ra năm nhân vật áo rồng, có quan viên Trường Sa, có học giả giới giáo dục, có thân thích trong nhà Hồ Tương Tương, tất cả đều được đưa cho Lâm Hiểu Ba để gã lựa chọn.
Ban đầu, Lâm Hiểu Ba muốn chọn một nhân vật gây thiện cảm nhưng sau khi suy xét đến mục đích thâu sư cùng với Hứa Trăn, gã rối rắm nửa ngày, cắn răng một cái, vẫn là chọn vai quan viên bị nhiều người ghét bỏ.
Tuy đây là một nhân vật phản diện, nhưng lại có rất nhiều cảnh phối hợp cùng Hứa Trăn, chỉ có trực tiếp làm việc với nhau thì gã mới càng thu được nhiều lợi ích.
Sau khi tuyển chọn xong, tổ sản xuất lập tức bắt tay vào công tác chuẩn bị, Lâm Hiểu Ba cũng thay trang phục, bắt đầu làm tạo hình ở bên sân.
Vừa sấy tóc, gã vừa lén nhìn Hứa Trăn ở bên cạnh, tận dụng mọi thứ để nói chuyện phiếm: "Vừa rồi tôi quan sát từ bên ngoài, cảm thấy nhân vật “Cố Thanh Minh” rất độc đáo, nó không hề giống bất kỳ vài diễn nào trước đây của cậu, nhưng tại sao cậu lại diễn được như vậy?”
Hứa Trăn nghe vậy thì mỉm cưới đáp: “Tôi cố ý chọn đó, bởi vì tôi rất thích đóng các vai diễn mà bản thân mình chưa từng gặp qua trước đây.”
Lâm Hiểu Ba nghe vậy thì ngẩn ngơ.
Thật ra câu hỏi của gã là muốn hỏi xem Hứa Trăn có kỹ năng gì để đắp nặn nhân vật hay không, nhưng không ngờ, phương hướng trả lời của đối phương lại không giống như dự đoán của mình.
Lâm Hiểu Ba chỉ đành tiếp tục hỏi: “Không phải nói bước chọn kịch bản…mà là sau khi chọn kịch bản xong, cậu cảm thấy điểm mấu chốt để đắp nặn nahan vật là gì?”
Hứa Trăn nghĩ nghĩ, nói: “Tạo hình và làm tóc.”
Nói, hắn chỉ chỉ vào bộ tạo hình trước mắt của mình: “Ví dụ như tôi diễn Cố Thanh Minh, thì chính là kiểu lông mày kiếm, khóe mắt hơi hếch lên, vừa gia tăng vẻ anh khí và cảm giác áp bách cho nhân vật.”
“Về phần khi diễn Mai Trường Tô thì tương đối nhu hòa, hóa trang giống như thư sinh.”
Hứa Trăn rất có kiên nhẫn nói: “Tôi có thể chia sẽ với anh một cái mẹo nhỏ, nếu muốn để khán giả ghi nhớ nhân vật của mình thì tốt nhất phải có một “đạo cụ” mang tính biểu tượng, ví dụ Hạ Tuyết Nghi có kim xà kiếm, Mai Trường Tô có áo khoác lông cừu, Cố Thanh Minh thì có xe jeep.”
“Cái đạo cụ này nhất định phải xuất hiện nhiều lần cùng với nhân vật, như vậy mới có thể tạo thành hiệu ứng ràng buộc."
"Hóa trang, làm tóc và đạo cụ độc đáo có thể nâng cao đáng kể ký ức về nhân vật, điều này đặc biệt nổi bật trong lĩnh vực phim truyền hình."
Lâm Hiểu Ba ở một bên nghe, ánh mắt dần dần dại ra.
Gã cảm giác, Hứa Trăn nói rất có đạo lý, giống như học được rất nhiều, nhưng……Đây lại không phải thứ mình muốn học…
Thứ mà ta muốn học chính là kỹ năng diễn xuất! !
Lâm Hiểu Ba không thể làm gì khác hơn là tìm thứ gì đó để nói: "Vậy cậu cảm thấy, Triệu Tử Long nên tìm một đạo cụ gì để mang tính biểu tượng?”
Gương mặt tươi cười của Hứa Trăn thoáng chốc cứng đờ, nói: “Ngựa trắng, ngân thương…Những thứ này còn không phải bắt buộc có sao?"
Lâm Hiểu Ba: “……”
Vừa mở miệng, gã liền phát hiện não mình có chút lag, nhưng không biết vì cái gì, khuôn mặt mới còn vui vẻ của Hứa Trăn đã đột nhiên thu liễm nụ cười, ánh mặt nhìn qua có chút nguy hiểm.
…… Trời đất chứng giám!
Ta thật sự không có cố ý khoe khoang! !
……
Lâm Hiểu Ba làm xong tạo hình, hậm hực mà đi vào phim trường, sẵn sàng bắt đầu quay cảnh khách mời của mình.
Nhân vật mà gã lựa chọn là một trưởng khoa phê duyệt thuốc.
Sau khi Cố Thanh Minh đồng ý giúp những người lính bị thương đi lấy kháng sinh, hắn đã đến gặp trưởng khoa để phê duyệt một tờ giấy để lấy thuốc, nhưng lại bị đối phương nói gần nói xa mà qua loa lấy lệ.
Lâm Hiểu Ba ra mắt đã lâu nhưng căn bản chưa từng đóng vai phản diện, vai diễn này cũng là một lần thử sức rất thú vị đối với gã.
Đây là một cảnh quay nội cảnh đơn giản, mà các diễn viên duy nhất là Hiểu Ba cùng Hứa Trăn.
Diễn trong văn phòng thì quay rất đơn giản, chỉ cần đặt máy quay, nhưng muốn nhìn qua có sức dãn, có trình tự thì hoàn toàn phụ thuộc vào cách diễn của diễn viên.
“Chúng ta diễn thử trước nhé?”
Sau khi tiến vào phim trường, Hứa Trăn nói với Lâm Hiểu Ba: "Chúng tôi mới khởi động máy được vài ngày và chúng tôi vẫn đang trong thời gian chạy thử. Bản thân tôi không chắc lắm về các nhân vật. Có thể mất một vài lần quay mới được thông qua, thứ lỗi, nếu có vấn đề gì thì chúng ta vẫn kịp thông báo cho nhau.”
Lâm Hiểu Ba không ngại quay nhiều lần, gã nhanh chóng xua tay và cười nói: "Không sao đâu, khách sáo quá, tôi vô cùng ngưỡng mộ tinh thần không ngừng tiến bộ của đoàn làm phim chúng ta, haha."
Hai người kiểm tra sơ qua lời thoại, sau khi xác nhận tất cả phân đoạn đều chính xác, thì rất nhanh tiến vào lần quay đầu tiên của cảnh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận