Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1108: Nhật ký truy tinh của sư phụ (Hạ) 1

Vị này chính là thành viên có cái danh đại gia lắm tiền trong nhóm chat nha!
Mỗi lần có hoạt động nào mà cần phải bỏ một đống lớn tiền là cô nàng này lập tức coi tiền như rác càng vứt càng khoái trá; mỗi khi có bất kì bình luận trên mạng gì gây bất lợi cho A Trăn ngôn luận, cô nàng này cũng ngay lập tức xông pha chiến đấu, ôm một lòng đầy căm phẫn mà hùng biện đầy lí lẽ với người ta.
Một siêu nhân vừa lắm kinh nghiệm trận mạc vừa lắm tiền nhiều của thế kia mà lại có thân phận thật sự là một tiểu thư liễu yếu đào tơ thế này?
... Quả nhiên, không thể đánh giá một quyển sách chỉ qua vẻ bề ngoài.
Cao Văn Tĩnh nhịn không được nên lại đưa mắt đánh giá cô nàng này thêm vài lần.
Chỉ nhìn vẻ bề ngoài, "Mộc Mộc Thích Ăn Bánh Hạt Dẻ" đại khái là một thiếu nữ tuổi vừa mới đôi mươi, do cô nàng này tự che chắn mặt mũi kỹ quá nên nhìn không ra dung mạo thế nào, nhưng dáng người thì rất thon gọn, phong cách ăn mặc cũng rất hợp thời, dưới chiếc mũ là mái tóc dài mềm mại rủ qua vai, khí chất vô cùng xuất chúng.
Cao Văn Tĩnh luôn cảm thấy cô nàng này có chút quen thuộc, nhưng trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra là đã gặp qua ở nơi nào.
"Chỉ là, chậc, thật ngại quá..." Cô nàng này vụng trộm ngó nghiêng cái thùng giấy để ở bên cạnh rồi thấp giọng hỏi, "Xin hỏi, có thể cho tôi xin thêm một cái dây cột tóc nhà Trăn kia được không?"
Cao Văn Tĩnh nghe xong liền cười, lập tức cầm một sợi dây được bện thủ công từ trong thùng giấy ra mà đưa cho cô nàng, cũng nhỏ giọng đáp lại: "Ha ha, biết biết, cô mà mua cái gì thì cũng sẽ luôn mua hai phần mà nhỉ."
Cô nàng đưa tay nhận dây tết, rồi làm động tác miết cằm một cách cực kì rất lễ phép để ngỏ ý cảm ơn, xong lại cúi đầu mà đi về phía thảm đỏ.
Thân ảnh thon gầy dần dần đi xa khuất vào trong đám người, lúc này, hòa thượng Liễu Nhiên đang ngồi ở một bên cũng phải quay đầu theo để quan sát cô nàng này, trông ông như thể có điều suy nghĩ.
Vị nữ thí chủ này có lẽ nào là... Lâm Gia?
...
Ước chừng hơn nửa canh giờ, nghi thức thảm đỏ sắp bắt đầu.
Hòa thượng Liễu Nhiên cũng không tiếp tục nghỉ ngơi trong khu vực có bóng râm nữa mà mà là đi theo dòng người đi đến bên cạnh thảm đỏ, chờ đợi cảnh ra sân của các khách quý.
Giữa nhóm fan của Hứa Trăn bỗng nhiên có một ông già lẫn vào làm cho bầu không khí có phần cổ quái, thành ra cũng không ngừng có người vụng trộm đưa ánh mắt hiếu kỳ sang quan sát ông ấy.
Cao Văn Tĩnh thì rất có kiên nhẫn luồn lách giữa đám đông mà mách nhỏ với từng người: Ông lão này là tới chụp ảnh thay cho cháu của mình.
Đám người giật mình.
Vừa giật mình vừa cảm giác có chút buồn cười: Trước kia nghe nói có gia trưởng giúp con cháu nhà mình làm bài tập, giúp con cháu lắp ráp mô hình thủ công, giúp con cháu kẻ bảng vẽ báo làm sổ sự kiện, nhưng đây lần đầu nghe nói có gia trưởng nhà nào sẽ giúp con cháu nhà mình đi ủng hộ thần tượng!
Ai, ông ơi, ông thương con chiều cháu đến không bến không bờ rồi đó!
Sau khi biết được cái sự thật này, mấy fan của Hứa Trăn ở bên cạnh ông còn rất tự giác đảm đương vai trò tình nguyện viên, rất có kiên nhẫn mà hướng dẫn giới thiệu quy tắc sử dụng máy ảnh, quy củ khi rèo hò cổ vũ và các vị trí đắc địa có thể sử dụng khi bắt đầu sự kiện cho ông ấy.
Liễu Nhiên vừa nghe vừa cười ha hả, thỉnh thoảng ông cũng gật đầu đáp lại rồi nghiêm túc ghi chú ghi nhớ.
"Một lát nữa, chiếc xe chở đoàn của A Trăm sẽ đi từ phía đó rẽ ngoặt ở ngay góc kìa mà dừng ở thảm đỏ, sau đó bọn họ sẽ xuống xe từ phía tây của thảm đỏ."
"Sau khi khách quý bước lên thảm đỏ, đầu tiên là lượt phỏng vấn đơn giản đến từ vị trí người chủ trì đúng ở chỗ này, sau đó họ sẽ đi đến cái bàn phía bên kia để kí tên biểu diễn, ông đi theo cháu qua phía bên kia đi, chỗ đó rất thích hợp để chụp ảnh."
"Mỗi khi có một nhóm khách quý đặt chân lên thảm đỏ, chúng ta đều phải vỗ tay coi như là nghi thức chào hỏi xã giao. Đúng rồi, lúc mà nhóm A Trăn tới thì có thể vỗ tay mạnh hơn tạo tiếng reo hò to hơn..."
"..."
Mấy cô gái túm tụm lại người nói ta hoạ luyên thuyên không ngừng, hòa thượng Liễu Nhiên thuận tay chụp luôn nhóm thiếu nữ này mấy bức ảnh chung.
Một cô gái buộc đuôi ngựa rất chu đáo mà đưa chiếc quạt điện nhỏ lại gần để tạo gió cho hòa thượng Liễu Nhiên, cô còn nói: "Ông cũng vất vả thật, chịu lặn lội đường xa đến đây để chụp ảnh cho A Trăn!"
Liễu Nhiên đáp lại một cách vui vẻ: "Không hề khổ cực tí nào, chuyến đi lần này rất vui."
Cô gái kia liền nháy mắt mấy cái, lại hỏi với giọng có chút mong đợi: "Ông ơi, ông từng xem qua phim truyền hình A Trăn đóng chưa ?"
Liễu Nhiên cười gật đầu đáp lại: "Đã xem qua, hắn rất biết chọn kịch bản, bộ phim nào cũng đều rất đáng xem."
"Kỹ thuật diễn xuất của hắn cũng vẫn luôn có tiến bộ."
Các fan của Hứa Trăn ở chung quanh nghe được câu nói này thì cả đám như gà con mổ thóc mà gật đầu đầy hưng phấn, rồi lại vui cười như hoa tiếp lời: "Đúng vậy đúng thật là vậy! Ông cũng cảm thấy như vậy thì chính là như vậy!"
Nhóm thiếu nữ này lại chị một câu em một lời tung hứng đầy hoan hỉ đến mức không sao yên lại được.
Thần tượng nhà mình còn được bậc trưởng bối tán dương là chuyện đáng ăn mừng hơn cả chính mình được khen ngợi nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận